Vô Thượng Thần Đế

Chương 3008: Chỉ cần một kiếm

- Vâng.
Khâu Tiềm Ngọc chắp tay, mặt già đỏ lên, chủ động giao thẻ bài của mình.
Chậm trễ Mục Vân không ít thời gian, hai người bình thủy tương phùng, Mục Vân có thể làm được một bước này, đúng là rất có phong phạm cường giả.
Khâu Tiềm Ngọc trong lòng cảm thán, khó trách tông chủ nhìn trúng Mục Vân như thế.
Vòng đầu tiên tỷ thí, đơn giản thủ thắng.
Kỳ thật, tứ tông biết võ, Mục Vân vốn không có ý nguyện tham gia.
Cảnh giới chân thật hiện tại của hắn chính là nhị nguyên Thần Quân, phóng mắt nhìn toàn bộ tứ tông đệ tử, chỉ sợ tất cả hợp lại cũng không bằng một mình hắn.
Nhưng trận đấu vẫn phải tham gia.
Hơn nữa phải tham gia thật tốt.
Gặp phải đệ tử Thông Thiên cốc, hắn không ngại hung hăng giết thống khoái, nhìn hai người Trác Kiếm Nhất và Bá Thiên Tuyệt, có thể đau lòng đến không cách nào hô hấp hay không.
Vòng tỷ thí đầu tiên, rất nhiều đệ tử Thiên thần sơ kỳ cùng trung kỳ cảnh giới bị đào thải.
Kế tiếp, một lần nữa rút số, vòng thứ hai tỷ thí bắt đầu.
Bảy trăm tám mươi lăm người, vòng thứ nhất luân không một người, hiện tại chỉ còn lại có ba trăm chín mươi ba người, vẫn là muốn luân không một người.
- Vòng tỷ thí thứ hai bắt đầu.
Nương theo lời Cổ Thừa Phong nói xuống, các đệ tử bắt đầu tiến vào trong không gian linh cầu.
Thân ảnh Mục Vân giờ phút này tiến vào trong không gian linh cầu, lẳng lặng chờ đợi.
Không bao lâu sau, một thân ảnh xuất hiện trước người.
Người này một thân trường sam màu trắng, hai tay chắp sau đó, tiến vào không gian linh cầu thần thái ngạo cư.
Thế nhưng, nhìn thấy Mục Vân trong nháy mắt, người này sắc mặt ngây người.
- Mục Vân.
- Tần Dục!
Nhìn thấy thân ảnh xuất hiện trong không gian linh cầu, Mục Vân cũng có chút kinh ngạc.
Tần Dục vẻ mặt cổ quái, trên mặt lại xuất hiện một chút nhe răng.
- Tốt, tốt, ta chờ ngày này, chờ rất lâu.
Tần Dục nhất thời mở miệng quát:
- Mục Vân, ngươi cũng không được nhận thua!
- Ừ?
- Nếu ngươi nhận thua, vậy chơi sẽ không vui.
Trong mắt Tần Dục tràn đầy vẻ trêu chọc.
- Vì ngày này, ta khổ sở tu hành, đạt tới cảnh giới Thiên Thần đại viên mãn, chính là vì giết ngươi!
Tần Dục sắc mặt dữ tợn, quát:
- Ngươi nên biết, mình đáng chết chứ?
- Ta có đáng chết không?
Mục Vân cười cười.
- Ra tay đi.
Mục Vân tùy ý nói:
- Ta cho ngươi cơ hội, để cho ngươi thể hiện một chút thực lực của ngươi!
- Buồn cười.
Nghe được lời này, Tần Dục hoàn toàn thẹn quá hóa giận.
Hắn gần hai năm thời gian, vẫn bế quan không ra, trùng kích cảnh giới tăng lên, hiện tại đạt tới cảnh giới Thiên Thần đại viên mãn, đây là cơ hội cuối cùng hắn đánh chết Mục Vân.
Nếu không, Mục Vân một khi đạt tới Thần Quân cảnh, đó chính là dưới một người, trên vạn người.
Hắn căn bản không có cơ hội giết Mục Vân.
Loại chuyện này, hắn tuyệt đối không cho phép phát sinh.
- Ngươi muốn chết, ta thành toàn cho ngươi!
Thân ảnh Tần Dục trực tiếp bước ra, toàn thân cao thấp, khí tức nhất thời bốc lên.
Một cỗ hào tình, vạn trượng đề cao.
Bên trong một viên không gian linh cầu này, chính là một mảnh cát vàng.
Hai đạo thân ảnh, giờ phút này đứng trên bãi cát, cách nhau ngàn thước.
Trong tay Tần Dục, một thanh trường kiếm trực tiếp giết ra.
- Thái Dương Chính Khí Kiếm Quyết.
Một đạo kiếm quyết này, uy lực bất phàm, trong khoảnh khắc, khí tức cực nóng, mở rộng vạn trượng.
Nhìn thấy màn này, Mục Vân lại đứng ở trên hư không, vẻ mặt không thay đổi.
Có lẽ, Tần Dục không biết, hắn hiện tại đã là nhị nguyên Thần Quân cảnh.
Chỉ có điều, chuyện này, bản thân cũng không cần thiết để cho hắn biết.
Mặc dù đạt tới Thần Quân cảnh giới, Mục Vân chỉ là bày ra cảnh giới thực lực Thiên Thần đại viên mãn, cũng đủ rồi.
Nhìn Tần Dục, Mục Vân cười nói:
- Giết ngươi, chỉ cần một kiếm!
- Cuồng vọng.
- Có phải kiêu ngạo hay không, ngươi... một hồi liền biết!
Trong tay Mục Vân, Hư Linh Kiếm xuất hiện.
Hư Linh kiếm, vốn là Cố Nguyên thần khí, chẳng qua bị tổn thương, nhưng Mục Vân lúc trước tăng lên, thức tỉnh một lần trí nhớ, dung hợp học tập tri thức luyện khí của đệ nhất thế, hơn nữa có Thất thế tổ Mục Quy Phàm, vị cửu tinh thần khí sư này chỉ đạo, chữa trị kiếm này, cũng không khó khăn.
Trường kiếm vung lên, Mục Vân giờ khắc này, toàn thân cao thấp, từng đạo kiếm khí ngưng tụ.
- Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết - Hàn Băng Kiếm.
Một kiếm vẽ ra, kiếm khí gào thét mà ra.
Trên bãi cát nóng bỏng này, Hàn Băng Kiếm ngưng tụ, đầu Hư Linh kiếm, ngưng tụ ra một đạo trường kiếm cường hoành lạnh như băng, thanh kiếm kia, cắt qua không khí, thẳng hướng Tần Dục mà đi.
Nhìn thấy thanh kiếm này, cả người Tần Dục hoàn toàn choáng váng.
Chỉ là ngốc thì ngốc, trong tay Tần Dục, trường kiếm vẫn trực tiếp giết ra.
- Thái Dương Nhất Kiếm!
Tần Dục tu hành chính là Thái Dương Chính Khí kiếm quyết, mà Thái Dương Nhất Kiếm, chính là thức đầu tiên của kiếm chiêu này.
Thái Dương chính khí kiếm quyết, chú ý chính là cương cường dũng mãnh, giống như mặt trời, quang mang vạn trượng.
Trên thực tế mà nói, uy lực của kiếm quyết này so với Ngọc Hàn Cửu Cung kiếm quyết mạnh hơn một bậc, cho nên công kích cũng càng thêm bá đạo, hơn nữa còn có khắc chế.
Tần Dục nhìn thấy Mục Vân thi triển Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết liền hiểu được, nếu mình muốn chiến thắng Mục Vân, kiếm quyết này là đủ.
Tiếng gió gào thét, một đạo tiếp tục một đạo.
Tần Dục giờ khắc này, toàn thân cao thấp, khí tức lóe lên.
Hào quang cực nóng, bàng bạc phun ra, trên bầu trời, hào quang khí ngưng tụ, trực tiếp bôn ba mà ra, giống như một mặt trời, bám vào trường kiếm.
Kiếm quang, chém thẳng xuống.
Trên không trung, hai đạo kiếm ngân giao nhau, âm thanh rầm rầm, đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt này, Tần Dục hoàn toàn ngây người.
Kiếm quyết chính khí dương dương của hắn, uy lực so với Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết cường đại hơn, hơn nữa mượn địa hình có lợi, hắn hẳn là gắt gao áp chế Mục Vân mới đúng.
Nhưng giờ phút này, kiếm khí của hắn cơ hồ trong nháy mắt, bị Mục Vân hoàn toàn cắn nuốt.
Căn bản không hề có lực chống đỡ.
Hoàn toàn thất bại.
- Dốt nát!
Mục Vân thu hồi Hư Linh Kiếm, tận mắt nhìn thấy Tần Dục bị kiếm quang cắn nuốt, biến thành một tòa băng điêu.
Ngón tay động một chút, băng điêu kia trực tiếp nổ tung ra.
Trong nháy mắt này, một lệnh bài, phá băng mà ra.
Mục Vân cầm lệnh bài trong tay, trực tiếp ra khỏi không gian linh cầu.
Giờ phút này, bên trong từng viên không gian linh cầu, đại đa số đệ tử giao thủ, còn đang tiếp tục.
Mục Vân giao ra thẻ bài, đứng sang một bên, lẳng lặng chờ.
Mà giờ phút này, hắn cũng nhìn thấy, thực lực của không ít đệ tử, đúng là không tầm thường.
Thí dụ như cửu tinh cửu tử Cửu Tinh Các, cầm đầu Tinh Vẫn, đối mặt với một gã đệ tử cảnh giới Thiên Thần đại viên mãn, dễ dàng, nhàn nhạc đi bộ, căn bản không cần tốn sức, hoàn toàn là đùa giỡn.
Huyền Minh điện Huyền Giang Nhi cũng thập phần thoải mái.
Tiêu Doãn Nhi đạt tới cảnh giới nhất nguyên Thần Quân, đối thủ lại càng không đáng nhắc tới.
Hơn nữa, mấy người Thông Thiên cốc, thực lực cũng không tầm thường.
Yên Thanh San lúc này đã chấm dứt trận đấu, đứng ở một bên.
Mà Bá Vũ Phi cùng Bá Tử Lâm hai người, đồng dạng cũn như thế.
Thiên Phong Tiếu, Lạc Hà, Vân Vũ Phi, Mạc Ảnh bốn người, cũng là không có địch thủ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận