Vô Thượng Thần Đế

Chương 1775: Lễ lớn siêu cấp

Mà bộ dáng này nhìn qua hoàn toàn khác biệt với con rắn vô lại Tạ Thanh kia.
Qua so sánh, Tạ Thanh tựa hồ không giống như rồng, mà giống như một đầu rắn to lớn mà thôi.
Nếu như giờ phút này Tạ Thanh ở đây, Mục Vân thật sự rất muốn hỏi hắn một chút, đều là rồng, vì cái gì chênh lệch to lớn như thế?
- Cha!
Tiểu Thất hóa thành hình rồng lại hưng phấn gào thét nhào tới.
Trong lúc lao nhanh, thân ảnh Tiểu Thất hóa thành một bóng người.
Mái tóc tung bay trong gió, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn qua giống như nữ oa ba bốn tuổi, phía trên khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn đỏ bừng, nhìn qua cực kỳ đáng yêu.
Đây chính là chỗ cường đại của Thần Long nhất tộc.
Tiểu Thất phá xác mà ra trong nháy mắt đã có thể hóa thành hình người.
Chỉ là thời khắc này Mục Vân, lại là hô hấp dồn dập.
Nhìn Tiểu Thất giờ phút này thực sự rất đáng yêu, mà trên người tự mang lấy một bộ y phục công chúa nhỏ bảy màu, như tiểu tiên nữ nhẹ nhàng bồng bền.
- Cha!
Trong lúc Mục Vân sững sờ, Tiểu Thất đã bay nhào đến trong lồng ngực của hắn.
- Khanh khách...
Tiếng cười như chuông bạc, phát ra từ trong miệng Tiểu Thất.
Đáy lòng Mục Vân hiện tại sinh ra một loại cảm giác.
Cảm giác của một người làm cha.
Cưng chiều vuốt vuốt tóc Tiểu Thất, Mục Vân cười khổ nói:
- Tiểu gia hỏa, thế nào, xuất hiện từ địa phương âm thầm kia, có phải rất vui vẻ?
- Đúng đó!
Tiểu Thất liều mạng gật đầu nói:
- Đương nhiên vui vẻ, Tiểu Thất rốt cục nhìn thấy bộ dáng của cha, lại hoàn toàn không giống như ta tưởng tượng.
- Ồ? Thế cha trong mắt Tiểu Thất là bộ dáng gì?
- Ừm... Ta không biết, dù sao là không giống.
Tiểu Thất nhếch miệng cười nói.
Nghe đến lời này, Mục Vân cưng chiều vuốt vuốt đầu Tiểu Thất.
Tiểu Thất vui vẻ, thế nhưng hắn hiện tại lại thành một tên ăn mày.
Tên ăn mày đến một cọng lông cũng không còn thừa.
Trong lòng Mục Vân cảm thấy đắng chát.
Chỉ có Hắc Dận Kiếm là hắn không có lấy ra, bất quá, nhìn thấy Tiểu Thất hiện tại vui vẻ vờn quanh bốn phía, trong lòng Mục Vân lại kích động không thôi.
Hắn rất muốn biết, lần nữa nhìn thấy Tần Mộng Dao, không biết... Nhìn thấy con của mình thì hắn sẽ có cảm giác như thế nào.
Mộng Dao, cũng nên sinh rồi nhỉ...
- Cha, cha!
Tiểu Thất nhìn Mục Vân, suy nghĩ xuất thần nói:
- Cha, đang suy nghĩ gì đấy?
- Không có gì.
Mục Vân cười nói:
- Cha tại cảm giác rất vui vẻ vì Tiểu Thất sinh ra.
- Thật sao?
- Đương nhiên.
- y da.
Tiểu Thất vui vẻ ngắm nhìn bốn phía, bay múa.
Bộ dáng kia, dáng vẻ phấn điêu ngọc trác kia, thực sự để Mục Vân yêu thích từ đáy lòng.
- Thật đúng là để ngươi hoàn thành.
Ngay lúc này, tiếng Quy Nhất lại nhàn nhạt vang lên.
- Ừm? Cái gì?
- Không có gì!
Quy Nhất ha ha cười nói:
- Mà chuyện ngươi làm để ta rất kinh ngạc.
Nghe được Quy Nhất nói lập lờ nước đôi, Mục Vân càng không hiểu.
- Ngươi chẳng lẽ không có phát hiện, lực lượng huyết mạch của mình tăng cường sao?
Quy Nhất lại đùa cợt nói:
- Nếu không, ngươi cho rằng tiểu gia hỏa này là thế nào phá xác mà ra? Vẻn vẹn dựa vào long khí hư nhược trong này?
- Ta?
Mục Vân chỉ chỉ mình, nói:
- Ta làm sao có thể...
- Nói cho ngươi thì ngươi cũng không hiểu.
Quy Nhất lại lười nhác giải thích, dứt khoát không nói thêm gì nữa.
Mục Vân xem như quen với tính cách của Quy Nhất, cũng không có tiếp tục hỏi nữa.
Tiểu Thất chạy như bay đến:
- Cha... Ngạch, không đúng, dựa theo tư duy nhân loại, ta hẳn là gọi ngươi cha hoặc phụ thân.
Tiểu Thất cười nói:
- Cha, người để ta phá trứng mà ra, ta cũng sẽ cho người lễ vật.
Cha?
Mục Vân cười ha ha một tiếng nói:
- Vì cái gì gọi ta là cha? Chẳng lẽ bởi vì ta không phải cha ruột của ngươi sao?
- Không phải không phải, Tiểu Thất mới mặc kệ cha ruột là ai, cha chính là phụ thân của ta, chỉ là bây giờ nhìn lại cha, cốt linh bất quá mấy trăm, dựa theo thọ mệnh tiên nhân của nhân loại các ngươi mà nói, cha hiện tại thật ra giống như phân chia dựa theo Long tộc chúng ta, bất quá chỉ là một hài tử mà thôi.
- Cho nên, ta mới gọi người là cha.
Tiểu Thất cười khanh khách nói:
- Cha, cha, trước mặc kệ những thứ này, ta muốn tặng cho người một phần đại lễ siêu cấp.
- Đại lễ siêu cấp?
Mục Vân nhìn Tiểu Thất, trịnh trọng ho khan một cái, nói:
- Ừm, tốt, để cho ta tới nhìn, đại lễ trịnh trọng của Tiểu Thất chúng ta là cái gì đây.
- Cha không tin Tiểu Thất.
Tiểu Thất nghe thế lại vểnh vểnh miệng, nói:
- Bất quá không có gì đáng ngại, cha một hồi sẽ biết tin tưởng Tiểu Thất.
Tiểu Thất cười khanh khách, trong mắt tràn ngập mừng rỡ.
Lập tức, Tiểu Thất bay vút lên, giống như tiểu tiên nữ, hai tay giang ra bay múa trên không trung.
Dần dần, nương theo Tiểu Thất cử động, trứng rồng lúc đầu vỡ vụn lúc này thế mà từng mảnh từng mảnh tụ tập.
Mà Mục Vân thì lại xem không hiểu Tiểu Thất cử động là gì.
Chuyện liên quan tới Long tộc, hắn một cái cũng không biết.
Dù sao thì Thần Long cho dù năm đó hắn cường đại nhất nghe qua chuyện cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi.
Trước mắt, Tiểu Thất lại giống như nắm chắc lòng tin, kích động thi triển thủ đoạn của mình.
Mục Vân cũng không nóng nảy, nhìn một chút xem Tiểu Thất đến cùng muốn làm gì.
Theo Tiểu Thất cử động bắt đầu, dần dần, ánh sáng tụ tập quanh người Tiểu Thất càng ngày càng cuồng bạo.
Mãnh vỡ trứng rồng khi Thất Thải Thiên Long phát xác tụ hợp lại, bắt đầu chậm rãi hấp thu long khí thuộc về bên trong không gian quỷ dị này.
Ánh sáng bảy màu bao trùm long khí màu vàng.
- Cha, người xem cho kỹ, đây là xác rồng mà ta hóa thân trút bỏ, ẩn chứa trong đó phòng ngự cực kỳ cường hoành, cảnh giới cha hiện tại chỉ mới đến cửu phẩm Địa Tiên, sắp trở thành Thiên Tiên, cảnh giới Thiên Tiên, dựa theo nhân loại phân chia, hẳn là đan nguyên hội tụ thành nguyên anh, thúc đẩy nguyên anh trưởng thành.
Tiểu Thất trịnh trọng nói:
- Tiểu Thất hiện tại dùng long xác này hấp thu long khí Ngũ Trảo Kim Long lưu lại ở chỗ này, trợ giúp cha ngưng tụ thành Nguyên Anh mạnh nhất, hỗn hợp có long khí Nguyên Anh và xác rồng của Ngũ Trảo Kim Long.
Tiểu Thất vừa dứt lời, bắt đầu thi triển.
Mục Vân nghe thế khẽ giật mình.
Chờ một chút, thứ đồ gì?
Ngũ Trảo Kim Long?
Kia lại là Thần Long gì?
Trong Long tộc cũng chia ra từng chủng loại, đầu rồng vô lại Tạ Thanh kia lại xem như loại nào?
Mà Mục Vân không kịp suy nghĩ những vấn đề này, trước mắt đã bộc phát một mảnh ánh sáng, phô thiên cái địa lao tới phía hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận