Vô Thượng Thần Đế

Chương 865: Núi lở (1)

Nhìn thấy Mục Vân thật mang theo đám người Huyết Minh rời đi, các đại thế lực không hiểu thấu.
Tiểu tử này, ngốc hả?
Phí nửa ngày, không phải vì trứng rồng sao?
Mắt thấy long cốt ở đây, trứng rồng khẳng định cũng ở đây, hắn thế mà chạy.
Giờ phút này đám người hiển nhiên không có thời gian đi cân nhắc những thứ này.
Mục Vân đi, bọn hắn ngược lại thiếu một đối thủ cạnh tranh.
Trước mắt quan trọng nhất lại là nên ngăn cản đám Ma tộc chiến sĩ như thế nào?
Chẳng lẽ trơ mắt nhìn những chiến sĩ Ma tộc lấy đi long cốt?
Mà giờ phút này, Mục Vân lại mang theo đám người Huyết Minh xuống núi.
- Lập tức, tốc độ cao nhất, nhanh chóng xuống núi!
- A?
Nghe thấy Mục Vân đột nhiên ra lệnh, tất cả mọi người hơi sững sờ.
- Minh chủ, chúng ta thật cứ rời đi?
Tập Lang không rõ ràng cho lắm nhìn Mục Vân.
- Đừng nói nhảm, đi, lập tức, trên đường gặp được bất kỳ cái gì chặn lại, toàn bộ không cần để ý, lấy tốc độ bình sinh nhanh nhất của các ngươi xuống núi, hiểu chưa?
- Vâng!
Mặc dù không biết Mục Vân vì sao hạ mệnh lệnh này, nhưng giờ khắc này, bọn hắn chỉ cần tuân thủ là được.
Mà đổi thành một bên, La Ba thân cao mã đại đứng phía trước đám chiến sĩ Ma tộc, nhìn đông đảo võ giả ba ngàn tiểu thế giới, trên mặt mang theo tiếu dung.
- Các vị, ta khuyên các ngươi vẫn đi thôi, long cốt này, không phải Ma tộc ta không ai có thể lấy.
La Ba cười ha ha một tiếng, nhìn khung xương long cốt to lớn phía sau nói.
- Không phải Ma tộc ngươi không ai có thể lấy? Khẩu khí La Ba ngươi cũng quá lớn.
Bạch Tình Thiên cười lạnh liên tục:
- Vì sao Ma tộc ngươi không nói, toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới đều thuộc về Ma tộc ngươi?
- Tương lai, không lâu sau, liền sẽ là như thế.
La Ba hừ khẽ nói:
- Bạch Tình Thiên, năm đó nếu không phải Vân tôn giả cùng Huyết Tôn người hai người, đại quân Ma tộc ta đã sớm san bằng Huyền Không sơn ngươi, còn có cơ hội để ngươi nói huyên thuyên ở nơi này à?
La Ba nói một câu, Bạch Tình Thiên nắm chặt hai tay, trên mặt hiện ra một tia tức giận.
Nhìn thấy người Huyền Không sơn xấu mặt, đáy lòng của mọi người vẫn rất vui vẻ.
Người Huyền Không sơn vẫn luôn cao ngạo hơn trời, gặp người nói chuyện hận không thể cổ ngưỡng lên trời, đâu chịu nổi trào phúng bực này.
Cũng chỉ có Ma tộc không để bọn hắn ở trong mắt.
Nhìn thấy người Huyền Không sơn ăn quả đắng, trong lòng bọn họ lại cực kì vui sướng.
- Để các ngươi lăn, các ngươi không lăn, quả nhiên chướng mắt.
La Ba khẽ nói:
- Lund, Luân Minh, đuổi bọn hắn đi cho ta!
- Vâng!
La Ba vừa dứt lời, bên trong chiến sĩ Ma tộc có hai người đi ra, tiếng vang thùng thùng trầm trầm, những chiến sĩ Ma tộc khác cũng giết ra.
- Giết!
Giờ khắc này, võ giả các đại thế lực cũng xông ra.
Lúc này, đã không phải Ma tộc cùng Huyền Không sơn trêu chọc, sau lưng La Ba chính là long cốt, bọn hắn không thể trơ mắt nhìn long cốt bị Ma tộc đạt được.
Một bộ long cốt Thần Long, nếu bị Ma tộc đạt được, vậy thật là ác mộng của tất cả thế lực ba ngàn tiểu thế giới.
Không chỉ là ác mộng, chỉ sợ là một trận tai nạn.
Ma tộc từ trước đến nay giật gấu vá vai về đan dược và luyện chế thần binh, mà nhân loại thì chiếm hữu ưu thế trên điểm này.
Mà một đầu Thần Long vạn mét, tháo ra mỗi một khối xương chế thành thần binh, vậy là mấy vạn kiện thần binh lợi khí, tuyệt đối có thể tăng cường công kích cho rất nhiều chiến sĩ Ma tộc.
Bọn hắn đương nhiên không thể trơ mắt nhìn một màn này.
Giao chiến, hết sức căng thẳng!
Lần này La Ba hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, đại quân Ma tộc đông đảo, số lượng quả thực nhiều hơn võ giả các đại thế lực tại chỗ rất nhiều, quan trọng hơn là, những đại quân Ma tộc này rõ ràng là tinh anh trong ma tộc.
Giao chiến bắt đầu, võ giả các đại thế lực đã rơi vào hạ phong.
Lần này Ma tộc hiển nhiên có chuẩn bị mà đến, sao lại để bọn hắn chiếm được ưu thế.
La Ba căn bản không có xuất thủ, đứng tại chỗ nhìn đám người giao thủ.
Lần này hắn mang tới mấy vị Ma Hoàng, mỗi người đều là hảo thủ, những nhân loại này, căn bản không phải đối thủ.
Trong mắt La Ba đầy đắc ý, nhìn long cốt phía sau.
Hắn đi lên một bước, nhìn bạch cốt óng ánh sáng long lanh, giờ phút này, mặt ngoài bạch cốt có thể nhìn thấy một tia ánh sáng bảy màu quay xung quanh, trông rất đẹp mắt.
- Đây chính là di cốt Thần Long, cho dù trải qua vạn năm, vẫn sặc sỡ loá mắt như thế.
Nhìn bạch cốt, La Ba nhịn không được ca ngợi.
Di cốt Thần Long, đây là di cốt Thần Long chân chính.
Trong lúc La Ba nói chuyện, bàn tay nhịn không được chạm vào phía trên bạch cốt.
- Vật liệu tuyệt hảo luyện chế Thánh khí, có di cốt Thần Long, luyện chế thần binh, toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, còn có ai có thể ngăn cản đại quân Ma tộc ta.
La Ba cười ha ha, bàn tay vuốt ve phía trên bạch cốt óng ánh sáng long lanh.
Thế mà vừa sờ vào, nụ cười trên mặt La Ba lại ngưng kết, sau đó sửng sốt.
Hắn là cường giả Sinh Tử cảnh, mạnh hơn Vũ Tiên cảnh, thế nhưng sờ một cái, long cốt thế mà bình yên vô sự.
Hắn thế mà không cách nào phá hư kia long cốt.
- Đáng chết!
La Ba không tin tà, hai tay xuất hiện ma khí đen nhánh lăn lộn ra, năm ngón tay thành trảo, đầu ngón tay của hắn xuất hiện từng móng vuốt cực kỳ sắc bén.
Lợi trảo chộp vào long cốt.
Đông...
Trong khoảnh khắc, phía trên toàn bộ núi cao vạn trượng, một tiếng nổ vang thình thịch vang lên.
MỤC Vân đang nhanh chóng lao xuống núi nghe được tiếng vang kia, cả người thân thể nhịn không được run lên.
- Nhanh, tốc độ lại nhanh, dùng hết tốc độ các ngươi không muốn sống mà chạy cho ta.
Mục Vân lần nữa quát:
- Hiện tại, các ngươi nghĩ Hắc Lân Lang Vương đang đuổi theo ở phía sau mông các ngươi, hiểu không?
Giờ khắc này, không có thời gian giải thích, Mục Vân chỉ có thể nói cho bọn hắn, phải chạy, chạy bằng tốc độ nhanh nhất.
Chạy khỏi nơi này, nếu không, chỉ có một con đường chết.
Mà giờ khắc này trên đỉnh núi, bên cạnh long cốt, ngón tay một trảo La Ba vang lên một tiếng vang trầm thấp.
Sau khi tiếng vang trầm thấp vừa xuất hiện lại giống như vẻn vẹn mới bắt đầu.
Tiếng lốp bốp theo sát mà tới.
Mà nhìn thấy một đoạn long cốt trong tay mình, bên trong ánh mắt La Ba tràn ngập kinh hỉ.
Chỉ là kinh hỉ không bao lâu lại biến thành kinh hãi.
Mặt ngoài Long cốt trong tay hắn lúc này xuất hiện từng vết rách, sau đó thế mà ầm vang nổ tung.
Nếu như vẻn vẹn như thế thì cũng thôi, thế nhưng ngẩng đầu, La Ba lại nhìn thấy đỉnh núi dị biến, ngây ra như phỗng.
Hắn ngây ra như phỗng tuyệt không tiếp tục bao lâu, một tiếng hét tê tâm liệt phế truyền ra từ trong miệng La Ba.
- Rút!
Tiếng gầm gừ vang dội chấn động toàn bộ núi cao vạn trượng đều run rẩy.
Run rẩy bực này so sánh với đỉnh núi hiện tại đang truyền đến run rẩy, thực sự cực kỳ bé nhỏ.
Trong chốc lát, tất cả võ giả đang giao chiến trợn tròn mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận