Vô Thượng Thần Đế

Chương 3963: Bát Tí thiết quyền va chạm (1)

- Điều đó có lẽ sẽ làm cho ngươi thất vọng!
Mục Vân giờ phút này bàn tay nắm chặt, một cỗ quyền kình, lúc này ngưng tụ, khuếch tán.
Khí tức bên trong thân thể Mục Vân không ngừng cao lên.
Tư thái hội tụ nguyên lực, vào giờ phút này lại càng ngày càng mãnh liệt.
- Không có khả năng...
Sài Tranh nhìn thấy một màn này, hoàn toàn sửng sốt.
- Có gì không thể? Mình quá yếu, chỉ cho rằng người khác cũng yếu như ngươi sao?
Mục Vân trầm hét một tiếng, hai quyền giết ra.
- Lục quyền.
Ầm...
Trong phút chốc, sáu đạo quyền ảnh lúc này hạ xuống, hào quang chồng lên nhau, trực tiếp đánh về phía Sài Tranh.
- Đáng chết!
Sài Tranh mắng khẽ một tiếng, trực tiếp vung tay ra, sát khí không ngừng.
Tranh tranh tranh...
Chỉ là lần này, chưởng đao của hắn mặc dù ngưng tụ nhiều hơn nữa, nhưng cũng không cách nào triệt tiêu quyền ảnh của Mục Vân.
Âm thanh ầm ầm vang lên từng đạo, quyền ảnh kia giờ phút này, hào quang dần dần nở rộ, làm cho Sài Tranh căn bản không cách nào chịu đựng được.
- Phốc...
Cuối cùng, điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, cả người Sài Tranh giờ phút này hoàn toàn ngã xuống đất, khí huyết không còn sót lại chút gì, sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ nhìn Mục Vân.
- Ta... Ta chấp nhận thua cuộc.
Khóe miệng Sài Tranh không ngừng chảy ra máu tươi, nếu đánh tiếp, mạng nhỏ của hắn sẽ không giữ được.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Vừa rồi, ngươi tựa hồ còn lo lắng, tên ngu xuẩn nào sẽ thua ta?
- Ngươi......
Nhìn thấy bộ dáng cười nhạo của Mục Vân, sắc mặt trắng bệch Sài Tranh, muốn phản bác, nhưng lại không còn lời nào để nói.
Mục Vân xoay người đi xuống lôi đài, sắc mặt bình tĩnh.
Sài Tranh tuy nói là Thánh Hoàng cực vị cảnh, nhưng cũng không ổn định.
Hơn nữa hắn tu hành thành công Bát Tí thiết quyền, ngũ phẩm thánh quyết này uy lực, bá đạo vô cùng.
Bất quá cũng may thân thể hắn cực kỳ cường kiện, lúc ở Thánh Vương cảnh giới, đã tụ tập rất nhiều thánh vương chi khí, ngưng tụ mà thành thánh hoàng chi thể, hơn nữa long hóa chi thân gia trì, hoàn toàn có thể thừa nhận được yêu cầu của Bát Tí thiết quyền.
Về phần nguyên lực phong phú, có được Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, nguyên lực, hắn căn bản không lo lắng khô kiệt.
Hiện giờ, mặc dù chỉ thi triển ra thực lực Thánh Hoàng trung vị cảnh, cũng đủ để nghiền ép Sài Tranh.
Nhìn thấy Mục Vân giờ phút này đi xuống, Cổ Vân Phi thật sự bị kinh ngạc một phen.
- Tiểu sư đệ, quả nhiên xuất sắc.
Cổ Vân Phi nhịn không được tán thưởng nói:
- Lần này, tông chủ phong chúng ta, nói không chừng thật sự có thể đạt được hai danh ngạch!
Nếu nói trước đó, hắn có thể chỉ cổ vũ Mục Vân, vậy lần này, thật sự nói ra lời này xuất phát từ nội tâm.
Thánh Hoàng trung vị cảnh, đánh bại Thánh Hoàng cực vị cảnh, thực lực của Mục Vân, quả nhiên không phải có thể dựa vào cảnh giới để phán xét.
Một đôi mắt đẹp của Y Duyệt giờ phút này cũng rơi vào trên người Mục Vân.
- Tiểu sư đệ, ngươi quá lợi hại.
Đối thủ lần này nàng giao thủ, thực lực không bằng nàng, cho nên rất nhanh đã phân ra thắng bại.
- Thì ra tiểu tử ngươi che dấu sâu như vậy.
Y Duyệt hài lòng nói:
- Không tệ, lần này ngươi nếu tiến vào top 5, cùng ta tiến vào Cổ Đồng sơn, ta bảo vệ ngươi.
- Tốt!
Mục Vân gật đầu mỉm cười.
Tuy nói như vậy, chẳng qua, rốt cuộc ai bảo vệ ai, còn chưa nhất định.
Giờ phút này, tỷ thí trên lôi đài, đều đã gần kết thúc.
Lần này, bốn mươi người trong sân, chỉ còn lại có hai mươi người.
Mà hai mươi người này, ngoại trừ Mục Vân, cơ hồ đều là Thánh Hoàng cực vị cảnh.
Hơn nữa khí tức trên người mỗi người đều vô cùng cường đại.
Lão giả tóc bạc giờ phút này lại nhìn hai mươi người còn lại, chậm rãi nói:
- Tỷ thí kế tiếp, các ngươi đều cần phải dốc hết toàn lực, chẳng qua, không thể cố ý hạ sát thủ!
- Nếu vi phạm quy tắc, mặc dù thắng lợi, tông môn cũng sẽ trừ bỏ tư cách.
Nghe được lời này, hai mươi người đều gật gật đầu.
Dù sao lần này là chọn đệ tử Cổ Đồng Sơn, ai dùng tư cách, có thể đại biểu Tiêu Dao Sơn, tiến vào trong Cổ Đồng Sơn.
Nhưng Tiêu Dao Sơn bồi dưỡng ra một vị đệ tử Thánh Hoàng cực vị cảnh, cũng không phải quá dễ dàng.
Giờ khắc này, tất cả mọi người đều nhìn trung ương.
Võ trường được chia thành mười tòa lôi đài, hàng vạn đệ tử, ánh mắt đều tụ tập vào giờ phút này.
Một màn này, làm cho bọn họ đều cảm giác nội tâm dâng trào.
Tỷ thí lúc trước, các vị đệ tử bày ra thủ đoạn cùng thực lực, thật sự là làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.
Kế tiếp, tất nhiên còn có thể có tỷ thí đặc sắc hơn.
- Bắt đầu rút thăm.
Âm thanh trưởng lão tuyên bố hạ xuống, hai mươi người đều bước trước một bước.
Mỗi người đều cầm lệnh bài trong tay, đi lên phía trước.
Mà sau một khắc, hai mươi người đều đi về phía lôi đài của mình.
- Đệ tử Tông Chủ Phong, Mục Vân.
- Đệ tử Đệ nhất phong, Cổ Lương Sinh.
Giờ phút này, Mục Vân đứng ở trên lôi đài.
Mà trước người, chính là Cổ Lương Sinh.
Cổ Lương Sinh một thân áo xám, hai tay chắp ra sau, ánh mắt có chút lạnh lùng, đôi mắt u ám kia nhìn chằm chằm Mục Vân.
- Ngươi nhận thua đi.
Cổ Lương Sinh từ từ nói.
- Vì sao?
- Ngươi không phải đối thủ của ta, mà ngươi dù sao cũng là đệ tử của tông chủ, ta không muốn ngươi thua quá khó coi.
Cổ Lương Sinh giờ phút này tràn đầy tự tin.
Loại tự tin này, đến từ những năm gần đây, đối thủ gặp phải ở mỗi một cảnh giới, hắn đều có thể chiến thắng.
- Toàn bộ Tiêu Dao Sơn, có thể làm cho ta kiêng kỵ. Dưới Thánh Tôn, chỉ có Bặc Dịch, Lục Vũ, nếu lại thêm một người nữa, đó chính là Y Duyệt.
- Ngươi bất quá là Thánh Hoàng trung vị cảnh, quá yếu.
Nghe được lời này, Mục Vân mỉm cười, cũng không tức giận.
- Những năm gần đây, ta gặp qua không ít thiên tài, mỗi một người đều nói với ta như vậy, nhưng kết quả, đều bại trong tay ta.
Đối đãi với tên gia hỏa kiêu ngạo như thế, thậm chí tự phụ, chỉ có dùng lời nói tương tự, những thứ khác đều không có bất kỳ ý nghĩa gì.
- Xem ra ngươi quả nhiên không sợ chết.
Cổ Lương Sinh hai tay triển khai, một cỗ sát khí, bao trùm về phía Mục Vân.
Sát khí mãnh liệt kia, làm cho người ta cảm giác trong lòng phát lạnh.
Đây là sát khí chỉ có trải qua ngàn trăm vạn lần chém giết chân chính, mới có thể ngưng tụ ra sát khí.
- Đã như vậy, ngươi nếu chết, cũng đừng trách ta.
Cổ Lương Sinh trong nháy mắt giết ra.
Mà giờ phút này, đệ tử xung quanh nhìn thấy một màn này, đều vẻ mặt tụ tập.
- Cổ Lương Sinh là đệ tử kiệt xuất của phong thứ nhất, nghe nói cùng Bặc Doanh, Lục Vũ hai người, không phân biệt trên dưới.
- Đúng vậy, Thánh Hoàng cực vị cảnh, Mục Vân lần này, sợ là đi tới đây thôi.
- Bất quá Mục Vân này có thể đi tới bước này, đã rất không dễ dàng, thua Cổ Lương Sinh, cũng không tính oan.
Đệ tử xung quanh giờ phút này cũng nghị luận sôi nổi.
Giờ phút này, Sài Tranh một đôi mắt, ác độc nhìn Mục Vân.
- Thua chính là thua!
Một bên, Sài Động bình tĩnh nói:
- Bất quá nếu Cổ Lương Sinh đánh bại hắn, coi như báo thù cho ngươi, Cổ Lương Sinh này, sẽ không dễ dàng buông tha Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận