Vô Thượng Thần Đế

Chương 2106: Cướp Đoạt Khí Vận

Bởi vì việc quan hệ đến Tiên giới, hắn biết rõ, không cần Quy Nhất. Ngày sau, đợi hắn trở về cảnh giới Tiên Vương, nhất thống Tiên giới, hắn tất sẽ đi tới Thần giới.
Đến thời điểm đó, có một lão ngoan đồng như Quy Nhất như vậy ở trên người, tuyệt đối là lợi ích vô tận.
Cổ nhân có nói: Nhà có một lão, như có một bảo.
Quy Nhất gia hỏa này sinh cùng Tru Tiên Đồ, không biết sống bao lâu.
- Tụ Nhân Vận!
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Vậy thì nhìn đến cùng là ta tụ tập khí vận của người khác, hay là người khác tụ tập khí vận của ta.
Khóe miệng Mục Vân mang theo ý cười âm trầm.
Phía trên tầng thứ hai là đỉnh điện, Mục Vân cũng không có phát hiện cái gì khác.
Ngược lại, sau khi trong cơ thể hắn tụ tập khí vận, tầng thứ hai trở nên bình thường.
Mục Vân quay người quay về, đến tầng thứ nhất.
Mục Vân đi xuống tầng thứ nhất phát hiện,tràng diện đại biến.
Ba trăm huyết vệ hiện tại vững như bàn thạch, mà những khí tức giống như Địa Ngục quanh mình dần dần tiêu tán.
Lạc Thiên Hành khoác huyết bào, khom người, chắp tay cười nói:
- Tham kiến chủ nhân.
Mà gương mặt xương trắng kia cười lên, quả nhiên không dễ nhìn.
- Vừa rồi chuyện gì xảy ra?
Mục Vân nhịn không được hỏi.
- Khởi bẩm chủ nhân, thuộc hạ cũng không biết rõ, chỉ là những âm sát khí kia tiến vào trong cơ thể chúng ta, vô duyên vô cớ, cho tu vi ta tăng lên cực lớn.
Lạc Thiên Hành nói, hai tay lộ ra dưới áo bào.
Mục Vân nhìn thấy cánh tay Lạc Thiên Hành không chỉ có màu đen, còn có màu sắc của ngọc thô.
- Ngọc chất?
Mục Vân kích động nói:
- Thực lực ngươi bây giờ như thế nào?
- Khởi bẩm chủ nhân, cửu phẩm Chân Tiên! Thậm chí đang cất bước về phía Kim Tiên.
Nhẹ gật đầu, Mục Vân hiểu rõ.
Thực lực của Lạc Thiên Hành lại lần nữa cất cao.
Đây quả thật là chuyện tốt.
Mà không chỉ Lạc Thiên Hành, ba trăm huyết vệ, giờ khắc này từng người đều có thần thái sáng láng.
- Xem ra, dù không biết nguyên nhân cổ quái gì, nhưng các ngươi ngược lại không hiểu thấu gia tăng thực lực, không tệ.
Ba trăm huyết vệ, có thể nói là át chủ bài mạnh nhất của hắn hiện tại.
Mà ngày sau bồi dưỡng thoả đáng, có Cửu Linh Đoạt Thiên Bi vật làm nền, từng bước đề thăng, tương lai, nhất định là một sự giúp đỡ lớn của hắn.
- Các ngươi trở về, hảo hảo tu luyện đi.
Bàn tay Mục Vân vung lên, ba trăm huyết vệ trở lại bên trong Tru Tiên Đồ, bám vào Cửu Linh Đoạt Thiên Bi, thành thành thật thật đợi.
Mà Mục Vân lại cảm giác được long khí hư ảo sau lưng đang từ từ bay lên, dài hơn một mét, thần thái vang dội, bộ dáng cao ngạo kiêu ngạo.
Mục Vân hiểu rõ, đây chính là khí vận của mình.
Một khi mình bị giết hoặc bị thương, khí vận biết bị cướp đoạt.
Tiến ra ngoài đại điện, đối diện, một đội bóng người vừa đi tới, chuẩn bị tiến vào bên trong.
Những người kia, Mục Vân căn bản không biết, cũng chưa từng thấy qua.
- Tiểu tử, dừng lại.
Mà một tên nam tử cầm đầu gọi lại Mục Vân.
Mục Vân nhìn kỹ lại phát hiện, thân thể phía sau những người kia cũng có một đạo khí vận hình rồng.
Mà những tên kia tựa hồ không có phát hiện khí vận hình rồng phía sau mình, hoàn toàn không biết vì sao.
Mục Vân nói:
- Các ngươi có nhìn thấy, long ảnh đằng sau ta?
Vừa nghe lời này, những người kia ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, từng người trợn mắt hốc mồm.
Thứ đồ gì?
Long ảnh?
Nam tử đầu lĩnh ha ha cười nói:
- Tiểu tử thúi, lão tử thấy ngươi đã hồ đồ? Còn long ảnh? Sau lưng lão tử một hổ ảnh, ngươi thấy không?
Vừa nghe lời này, mấy người tại chỗ cười lên ha hả.
Thật vất vả ở chỗ này gặp được một tên, phát hiện gia hỏa này tựa hồ đầu óc có bệnh.
Hơn nữa còn bệnh cũng không nhẹ.
Cái gì phía sau mình có long ảnh?
Vọng tưởng một bước lên trời, trở thành Chân Long bay lượn cửu thiên, điên rồi sao?
- Ngụy Quảng, làm thịt hắn.
Nam tử dẫn đầu quát.
Vù vù...
Hai thân ảnh lao thẳng tới Mục Vân.
Thấy cảnh này, khóe miệng Mục Vân mang theo một vòng cười khổ.
Phía sau hai người đang lao lên xuất hiện hai đạo ánh sáng, cũng là long ảnh, chỉ là long ảnh quá thấp bé, chiều dài không đến một bàn tay.
Nhìn thấy hai người đánh tới, Mục Vân không do dự, hai tay đánh ra.
Tiếng lốp bốp vang lên, khớp xương toàn thân hai thân ảnh vang lên, giống như vỡ vụn, thất khiếu chảy máu, ngã xuống đất không dậy nổi.
Mà giờ khắc này, Mục Vân rõ ràng cảm giác được, long ảnh sau lưng xé rách thôn phệ long ảnh trên người hai người, cướp đoạt hết, chiều dài của long ảnh phía sau gia tăng thêm một chút.
Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân càng thêm sáng tỏ.
Hắn tiến vào bên trong tòa đại điện kia, dẫn động Tụ Nhân Vận bên trong bí tàng, cho nên, phía sau xuất hiện long ảnh, còn có thể nhìn thấy long ảnh của người khác.
Thế nhưng những người này không phải người mở trận, cho nên không nhìn thấy.
Như thế, sau lưng mỗi một võ giả tiến vào bên trong bí tàng đều sẽ xuất hiện khí vận như thế, long ảnh càng dài càng thô, khí vận cũng càng cường đại, đến cuối cùng, sẽ thu hoạch được chỗ tốt vô hạn.
Xem ra, những người này trước mắt không biết gì cả.
Hiểu rõ điểm này, khóe miệng Mục Vân hiện ra ý cười hiển.
- Đã đến, đều ở lại đây đi.
Vừa dứt lời, Mục Vân cũng không đợi kia mấy người còn thừa làm cái gì, tiến lên, ra hết sát chiêu.
Nhìn thấy Mục Vân xung phong lao đến, sắc mặt mấy người đại biến.
Có thể nói Ngụy Quảng là đệ tử thực lực tương đối mạnh mẽ trong mấy người, thế nhưng một chiêu liền bại.
Gia hỏa này thoạt nhìn là thất phẩm Chân Tiên, thế nhưng thực lực quả thực rất mạnh.
- Ngươi đến cùng là ai?
Nam tử dẫn đầu hoảng sợ hô to.
Nhưng sát chiêu của Mục Vân đã tới, khí tức toàn thân trên dưới lưu động.
Phanh phanh phanh...
Giữa sân, mấy thân ảnh ngã xuống đất.
- Ta... Gọi Mục Vân.
Vừa dứt lời, Mục Vân quay người rời đi.
Vốn cho rằng địa phương khác của bí tàng không có dị dạng, nhưng bây giờ lại rất có ý tứ...
- Tụ Thiên Vận, ta nhìn càng giống Tụ Long Vận, lần này, bí tàng có náo nhiệt.
Thân ở bên trong mật địa, ai cũng không có quên, hiện tại vẫn còn ở bên trong thánh mộ, đi vào thánh mộ tiến hành thí luyện, so tài còn chưa kết thúc, kết quả, vẫn cần so sánh ai giết nhiều người hơn.
Hiện tại, lại tăng thêm Tụ Long Vận, chỉ sợ, sát phạt sẽ càng thêm kịch liệt.
Mục Vân đi vào chỗ càng sâu.
Từng tòa đại điện san sát nối tiếp, gạch đỏ ngói xanh, lưu ly kim châu, toàn bộ bí tàng giống như một mê cung cung điện, sắc thái rực rỡ để người hoa mắt.
Trong lúc tiến lên, Mục Vân cảm giác được từng ánh mắt đang tụ đến hướng mình.
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, lần lượt từng thân ảnh, đột nhiên xuất hiện trước người.
Năm người cầm đầu, khí tức khác biệt.
- Mục Vân!-
Một người trong đó thân mang kình phục màu lam, vừa nhìn đã nhận ra Mục Vân.
- Ngươi là...
- Tại hạ là đệ tử lĩnh đội thập nhị phong, Chúc Đạt!
Nam tử chắp tay nói:
- Tốt rồi, tăng thêm ngươi, đám người chúng ta nhất định có thể cạy mở phòng ngự của cung điện kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận