Vô Thượng Thần Đế

Chương 4039: Đa tạ Quang Minh kỵ sĩ vĩ đại

Mục Vân mỉm cười nói:
- Vừa rồi ta bất quá áp chế trận pháp, để cho chúng ta tới đây là được. Ta không có lòng tốt để giúp hắn ta.
Diệu Tiên Ngữ hé miệng cười.
Sắc mặt La Đức Cáp Đặc hiện tại không đẹp như trước.
- Quang Minh giáo đình kỵ sĩ vĩ đại của ta, ngài hiện tại ở đây nhìn, ta giúp ngài xem trong đại sảnh này rốt cuộc có thứ gì tốt, đáng giá từng tòa trận pháp thủ hộ.
Mục Vân chắp tay, cười ha ha, xoay người tiến vào trong đại sảnh.
Hiện tại cách đại sảnh bất quá chỉ khoảng cách ngàn thước, tất cả những gì bày ra trong đại sảnh, La Đức Cáp Đặc đều có thể dễ dàng nhìn thấy.
- Ngươi, bay qua thử xem!
Bàn tay La Đức Cáp Đặc vỗ một cái, một thân ảnh phi nước đại mà ra.
Khoảng cách ngàn thước, đối với Thánh Tôn, Thánh Đế mà nói, rất ngắn ngủi.
Ầm...
Chỉ là, đệ tử kia bay đến một nửa khoảng cách, trong lúc bất chợt, bên trong vết nứt trên mặt đất có một dây leo thẳng tắp lao lên trời, oanh một tiếng, đánh nát thân thể đệ tử kia.
Máu tươi thậm chí còn chưa rơi xuống mặt đất, đã bị dây leo còn lại nhất nhất hấp thu, mà thi thể đệ tử kia, sớm đã khô khốc giống như xác ướp.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều sợ hãi.
Trên trời dưới đất, cũng không có khả năng qua đi.
Làm sao mới tốt đây?
Trên mặt La Đức Cáp Đặc, hoàn toàn phủ đầy sương giá.
- Mục Vân công tử, xin rời triệt hồi trận pháp!
La Đức Cáp Đặc vẫn mỉm cười nói:
- Ta thân là quang minh kỵ sĩ của Quang Minh giáo đình, nhất định sẽ vô cùng cảm kích.
- Chỉ sợ ngươi đã nhầm, trận pháp này cũng không phải là ta bố trí.
Mục Vân lại nói:
- Những gì ta có thể làm, chính là an toàn thông qua trận pháp, giúp các ngươi, ta bất lực, Quang Minh kỵ sĩ vĩ đại.
- Ngươi......
Sự bình tĩnh cuối cùng của La Đức Cáp Đặc rốt cục cũng hoàn toàn bị xé nát.
- Mục Vân, cẩn thận có mệnh lấy, không có mệnh dùng.
- Phải không? Không xưng hô Mục Vân công tử sao?
Mục Vân khẽ cười nói:
- Như thế nào? Ngươi không che giấu nữa à?
- Mục Vân, nếu ngươi bây giờ phá bỏ trận pháp, ta có thể tha cho ngươi không chết, nếu không, ở trong cổ thành này, ngươi đừng hòng còn sống đi ra ngoài!
- Phải không?
Ánh mắt Mục Vân lạnh lùng, nói:
- Đã sớm là biểu tình này mới đúng, nếu không, cả ngày khoác da giả bộ, mệt mỏi biết bao.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, không để ý tới La Đức Cáp Đặc, mặc cho tên kia ở đối diện nói như thế nào, Mục Vân kéo tay Diệu Tiên Ngữ, đi dạo ở trong đại sảnh.
Toàn bộ cổ trạch, tiền viện cùng chính viện đều bố trí trận pháp.
Nếu nơi này không có gì, đánh chết La Đức Cáp Đặc, Mục Vân cũng không tin.
Đại sảnh bố trí, không giống như hiện bình thường.
Mấy cái ghế dựa, có chút tản mát, mà trên một cái ghế thái sư ở chính giữa, một thân ảnh ngồi xếp bằng, toàn thân quần áo bảo tồn khá hoàn chỉnh.
Một thân ảnh kia ngồi ở chỗ đó, lại cho Mục Vân một cỗ uy áp lớn lao.
Diệu Tiên Ngữ nói:
- Người đã sớm chết đi, lại còn có thể lưu lại khí tức áp bách cường đại như vậy.
- Trước khi con sống, ít nhất là cấp độ Cổ Thánh Đế rồi.
Mục Vân hiện tại nhìn về phía một đạo thân ảnh kia.
Trong đại sảnh, chỉ có một thân ảnh này bình yên ngồi đó, giống như trời sụp xuống đều không liên quan đến hắn.
Mà mấy thân ảnh khác, lại ngã trái ngã phải, có vẻ rất bối rối.
Loại cảm giác này, giống như tai nạn trong nháy mắt đến, bất luận kẻ nào cũng không có chuẩn bị.
Duy chỉ có nam tử đang ngồi ở trung ương kia, lâm nguy bất loạn, hoặc là nói, đã biết, đây là một hồi tai nạn không cách nào tránh né.
Hai người cẩn thận quan sát trong đại sảnh, nhưng vẫn chưa phát hiện ra địa phương đặc thù gì.
Mà trên mấy cỗ thi thể kia, trữ vật không gian các loại Thánh khí, đều bị hư hao, căn bản không có cái gì.
La Đức Cáp Đặc hiện tại ở bên kia, nhìn thấy hai người một trận mờ mịt, không thu hoạch được gì, nhất thời cười ha ha.
- Mục Vân, ngươi hao tổn tâm tư đi qua có tác dụng không? Ha ha... Nói không chừng nơi này bất quá chỉ là thủ thuật che mắt, trong di tích, loại chuyện này phát sinh cũng không ít, ha ha...
La Đức Cáp Đặc hiện tại không còn một tia hương vị của quang minh kỵ sĩ, không ngụy trang nữa, tựa như vui sướng khi người gặp họa.
- Bằng không ngươi thử xốc đệm mông của khối xương già kia lên đi, nói không chừng có thể xúc động cơ quan gì, mang theo ngươi tìm được bảo bối tuyệt mật gì đây?
La Đức Cáp Đặc cười ha ha nói.
La Đức Cáp Đặc dứt lời, ánh mắt Mục Vân nhìn về phía đệm ngồi của cốt nhân kia.
Thi thể này tựa hồ đã cách mấy chục vạn năm, thi thể đã bắt đầu mục nát, nhưng đệm kia, vuông vức hoàn chỉnh, ở dưới thân của nó, vẫn hoàn toàn mới mẻ như trước.
Bàn tay Mục Vân co rút, đệm rời đi, thi cốt lúc này vỡ vụn.
Ù ù...
Mà đột nhiên, một tiếng ong ong đột nhiên vang lên vào.
Vách tường lúc này bắt đầu từ từ xoay chuyển, vách tường sau lưng thi cốt nhân, không có gió tự động, chuyển động sang một bên.
Cảnh tượng hiện tại có vẻ rất tĩnh mịch.
Mục Vân sửng sốt.
Diệu Tiên Ngữ cũng sửng sốt.
La Đức Cáp Đặc hoàn toàn trợn tròn mắt.
Hiện tại, trên mặt tường kia, một quyển trục, toàn thân cổ lão, hơn nữa khảm viền bạc nhàn nhạt.
Mà trên mặt tường còn có một thanh trường kiếm, hiện tại tản ra một tia hương vị cổ xưa, mặt ngoài kiếm kia ảm đạm vô quang, hơn nữa ở mặt ngoài dày đặc từng sợi tơ, giống như vết nứt kỳ lạ.
Một kiếm, một quyển trục.
Bên cạnh quyển trục, còn có một cái hộp gỗ.
Ba món đồ này, hiện tại khảm ở trong tường, thoạt nhìn bình thản không có gì lạ.
Mục Vân hiện tại bước ra, bàn tay giơ ra.
- Ừ?
Trong lòng hiện ra một trận hương vị khác, Mục Vân ngẩn ra.
- Làm sao vậy?
- Trong này cũng có trận pháp ba động...
Mục Vân dò xét một lát, nói:
- Bất quá không sao, trận pháp này không quá khó xử, ngược lại giống như khảo nghiệm.
- Tựa hồ lưu lại vật này, người hy vọng đạt được nó, là một vị hạng người tinh thông trận pháp.
Mục Vân hiện tại trầm ngâm một lát, bàn tay vung lên, từng đạo trận văn, tràn vào vách tường.
Vách tường lúc này, giống như một mê cung, tùy ý trận văn của Mục Vân ở trong mê cung lưu động, nhìn xung quanh.
Mà đối với việc này, Mục Vân cũng không sốt ruột, hắn hiện tại xếp hạng thất cấp cổ trận sư, đạt tới Thánh Đế cảnh giới, ngưng tụ trận văn sẽ trở nên dị thường nhanh.
Loại thực lực cường đại này, cũng là nhờ Cô lão hơn mười năm dạy dỗ như một ngày, không thể không nói, trình độ trận pháp của Cô lão, đúng là hiếm có người có thể so sánh.
Mục Vân hiện tại, toàn tâm toàn ý nhập vào trong đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận