Vô Thượng Thần Đế

Chương 2644: Vân Trận phá, Vân Minh xuất hiện

Thời gian thấm thoát thoi đưa, thoáng cái, bảy năm trôi qua.
Bảy năm nay, Mục Vân cùng Tần Mộng Dao ở trong Thủy Tinh Điện tu luyện, Mục Vân mỗi ngày dùng phương pháp đặc thù, đem thần lực trong thần tinh dung nhập vào trong cơ thể Tần Mộng Dao.
Mà trong thời gian bảy năm này, hai người không ngừng luận bàn lẫn nhau, Linh Tiêu kiếm quyết, Phong Diễm thánh chưởng, Bát Phương Thiên Địa Huyền, ba môn tiên quyết, hai người có thể nói thông thấu lẫn nhau.
Hơn nữa quan trọng nhất là, Tần Mộng Dao dựa vào thần lực cùng với ba môn thần quyết, đạt tới cảnh giới thượng vị Tiên Đế.
Mục Vân hiện giờ, càng thăng lên cảnh giới trung vị Tiên Đế.
Hơn nữa, hai người song song tu luyện lẫn nhau, phát hiện huyết mạch lẫn nhau tương thích, hai người hợp tu, làm ít công nhiều.
Bên trong Thủy Tinh Điện, khóe miệng Mục Vân, nụ cười chậm rãi dâng lên.
Hắn đứng dậy, nhìn về phía trước, trong mắt bắn ra một tia tinh quang.
Chỉ thiếu một bước, hắn có thể đột phá đến cảnh giới thượng vị Tiên Đế.
Chỉ là bước này, lại là bước gian nan nhất.
Khóe miệng Mục Vân, thủy chung vẫn mỉm cười nhàn nhạt.
Trung vị Tiên Đế, đã đủ rồi.
Bàn tay hắn vung ra, một cỗ khí tức hùng hồn hiện tại tăng lên.
Tần Mộng Dao hiện tại khoanh chân ngồi trên mặt đất, trong lúc hô hấp, khí tức khổng lồ, dần dần tăng lên.
Cảnh giới thượng vị Tiên Đế đã tiếp cận thần vô hạn.
Tần Mộng Dao nếu dẫn động thần phách Băng Hoàng, chỉ sợ càng mạnh.
Từ Từ, Tần Mộng Dao mở hai mắt ra.
- Nàng tỉnh rồi?
- Ừm.
Hai người nhìn nhau cười.
Bảy năm nay ở cùng một chỗ, cũng may có Tần Mộng Dao làm bạn, Mục Vân mới không đến mức cô độc.
Hơn nữa hợp tu lẫn nhau, có thể nói vui vẻ tràn đầy.
- Nên đi ra ngoài.
Mục Vân cười nói.
- Đi ra ngoài? Làm sao ra ngoài được?
Tần Mộng Dao khó hiểu nói.
- Đơn giản.
Mục Vân hiện tại lại phi thân bay lên, tay cầm trường kiếm, chính là hư thần khí Huyền Viêm thần kiếm, một kiếm vung ra ngoài, toàn thân cả người hắn, kiếm khí tung hoành.
- Linh Vân kiếm phi vũ.
Một kiếm chém ra, kiếm lưu cường đại, hiện tại bay ra, khí tức bàng bạc, một đạo hơn một đạo.
Phanh...
Một tia kiếm quang lúc này đánh về phía bức tranh.
Bức tranh kia tại thời điểm này vang lên tiếng rắc rắc, cuối cùng hóa thành mảnh vỡ.
Mà trên vách tường, một khe động rõ ràng xuất hiện.
- Đi thôi.
Kéo tay Tần Mộng Dao lên, hai người đi ra.
Tiên giới, Mục Vân hắn, đã trở lại.
Lần này, sổ sách mới và sổ cũ cùng nhau tính toán.
Tính toán thời gian, khoảng cách Vân Minh mở ra, còn có ba năm, ba năm này, hắn có thể làm rất nhiều chuyện.
Hai người bước ra khỏi động, xuất hiện ở thành trì cơ giới.
Mà giờ khắc này, bên trong thành trì cơ giới, mắt đầy lở loét, khắp nơi đều phế tích sụp đổ, một đạo thân ảnh cũng không thấy.
- Sao?
Mục Vân kinh ngạc.
- Một người cũng không có? Không có người chờ ở đây muốn giết ta, cũng không có người chờ ở đây nhớ ta?
- Có lẽ họ nghĩ rằng, chàng đã chết thêm một lần...
- Không nên, đám người Man Uyên chưa chết, đại sư huynh hẳn là biết, ta cũng không chết mới đúng.
Nghe được lời này, Tần Mộng Dao cũng khó hiểu.
- Thôi, trước tiên trở lại Luân Hồi điện rồi nói sau, ta ngược lại phải hỏi bọn họ một chút, điện chủ có chết hay không, cũng không biết sao?
Khóe miệng Mục Vân lộ ra mỉm cười.
Thời gian bảy năm, nói dài không dài, nói ngắn không ngắn, nhưng đủ để gợi lên nỗi nhớ nhung trong lòng hắn.
Nhất là nhớ nhung Vân Minh, hắn đã chờ đợi vạn năm.
Bây giờ, đã đến lúc phá vỡ.
- Huyết Kiêu kia...
- Hắn hẳn là đi ra muộn hơn chúng ta một chút...
Mục Vân thản nhiên nói:
- Bất quá cũng không xác định, cái này phải xem, Cực Động Thương có bao nhiêu thủ đoạn ngăn cản hắn, cũng phải xem, hắn rốt cuộc có bao nhiêu thủ đoạn.
Khóe miệng Mục Vân nhếch lên một nụ cười.
Lần này trở về, hắn chuẩn bị không ít Vô Cực Đoạt Thiên Đan, trợ giúp Tiên Vương tăng lên, thậm chí còn có âm Dương Huyền Long Đan, trợ giúp đỉnh cấp Tiên Vương đạt tới cảnh giới Tiên Đế.
Hơn nữa, Cực Động Thương cho hắn hai Đế cấp đan phương.
- Cửu Thiên Hoàng Tuyền Đan.
- Thiên Hồn Dung Huyết Đan.
Hai đan phương tiên đan này, đủ để thúc đẩy hắn trợ giúp Vân Minh, trợ giúp Luân Hồi điện, sinh ra một nhóm cường giả Tiên Đế.
Cứ như thế, hắn đủ để tự tin, Tiên giới, ai có thể ngăn cản hắn, bắt lấy Vân Minh của hắn, Luân Hồi Điện của hắn.
Hạ quyết tâm, Mục Vân không thể chờ đợi được mang theo Tần Mộng Dao trở lại Luân Hồi điện.
Đông...
Mà lúc này, một tiếng rắc vang lên, thân ảnh thật lớn, giờ khắc này, xuất hiện trước người Mục Vân cùng Tần Mộng Dao.
- Cự tượng khôi lỗi.
Nhìn thấy cự tượng khổng lồ, Mục Vân cười ha ha nói:
- Ngươi vẫn ở chỗ này chờ ta, không tệ không tệ, khôi lỗi này, so với người trung thành hơn nhiều.
Khanh khách...
Mà lúc này, một tiếng khanh khách, đột nhiên vang lên.
Quanh người hai người, từng đạo khôi giáp nhân lúc này đột nhiên xuất hiện.
Những khôi giáp nhân này, vào giờ khắc này, song luân bên dưới di động, toàn bộ vây quanh bên cạnh khôi lỗi khổng lồ.
- Cái này...
Tần Mộng Dao cẩn thận.
- Đây đều là tiểu đệ của ngươi?
Mục Vân nhìn thấy cảnh này, nhất thời sửng sốt.
Khôi lỗi khổng lồ gật đầu.
Nghe được lời này, Mục Vân run rẩy cười.
- Đã như vậy, đi theo ta.
Mục Vân vung tay lên, nói:
- Theo ta đi một nơi tốt, có thể để cho các ngươi thể hiện thân thủ.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ hiện tại mở rộng, một cỗ lực hấp mạnh mẽ hiện ra, hút cự tượng khôi lỗi vào trong đó.
Những khôi giáp nhân song luân hiện tại cũng xông vào trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ.
Mà hiện tại, bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ, cuồng phong bạo vũ, sấm chớp ầm ầm, không ngừng thúc giục đến trên người đông đảo khôi lỗi nhân, hào quang lóe ra, những khôi lỗi nhân kia hiện tại, giống như đang trải qua lột xác.
- Diệu...
Mục Vân cũng không nghĩ tới điểm này, nhất thời nhịn không được gật đầu cười nói.
- Làm sao vậy?
- Không có gì.
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Ba trăm Huyết Vệ, bảy năm này trưởng thành, để cho ta nhìn với cặp mắt khác xưa, không nghĩ tới hiện tại, còn có thể nhặt bảo vật sẵn có.
Cười to, Mục Vân mang theo Tần Mộng Dao, rời khỏi nơi này.
Mà giờ khắc này, dưới mặt đất, trên người Huyết Kiêu, xích sắt trói buộc, bộ dáng thoạt nhìn, có chút thê thảm.
- Nơi này, vây không được ta.
Huyết Kiêu lạnh lùng nói:
- Đợi ngày ta đi ra ngoài, Mục Vân, chính là tử kỳ của ngươi.
Hắn khẽ quát một tiếng, xích sắt trên người hiện tại, nhất thời vỡ vụn mấy cây.
Xích sắt đầy đất, lúc này thoạt nhìn, chồng chất như núi, chỉ là hiện tại, cũng chỉ còn lại một bộ phận xích sắt, rất nhanh... Sẽ đứt gãy...
Giờ khắc này, Mục Vân đang phi nước đại bên trong bức tượng khổng lồ, nhìn cảnh tượng bốn phía, tâm thần rộng mở.
Tìm được lối ra, rời khỏi nơi này, hắn có thể trở lại Luân Hồi Điện.
Chờ đợi ba năm, Vân Minh mở ra Vân trận, có thể hợp nhất Luân Hồi điện cùng Vân Minh, đến lúc đó, Tiên giới, sao phải sợ hãi?
Khi Mục Vân cùng Tần Mộng Dao đang chuẩn bị rời khỏi bên trong cự tượng, cả tiên giới lúc này lại sôi trào lên...
Bạn cần đăng nhập để bình luận