Vô Thượng Thần Đế

Chương 2520: Tỷ thí cao thấp (2)

Ma hạp đón gió căng phồng lên, mở rộng đến mấy ngàn lần, dài chừng vạn thước, rộng cũng có vạn thước, cao mấy ngàn thước, hình thành một cái hộp tứ phương góc cạnh rõ ràng bị phong bế.
Hạp trong suốt như thủy tinh, từ bên ngoài nhìn thấy bên trong, nhìn không sót một chút, rất rõ ràng.
- Hạp này gọi Tứ phương Thiên Địa Hạp, chính là phụ thân ta tự tay luyện chế, tứ phương thiên địa hạp này, tuy rằng không thể để cho người ta ở bên trong thời gian dài, nhưng chỉ cần mở ra một tầng cấm chế, chính là một không gian nửa kín.
- Nếu đã giao chiến, vậy thì lựa chọn nơi này là được.
Tứ phương thiên địa hạp lơ lửng trên đỉnh đầu mọi người, dưới ánh mặt trời chiếu rọi, chiếu sáng rạng rỡ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng mọi người nhất thời thán phục, Gia Cát Văn không hổ là vị Đế khí sư duy nhất của Tiên giới, tứ phương thiên địa hạp xuất hiện, đủ để nhìn ra không đơn giản.
Mục Vân hiện tại phi thân bay lên tứ phương thiên địa hạp, hai bên trái phải, mỗi bên đều có một lối đi vào.
Mục Vân hiện tại tiến vào trong từ cửa vào bên trái, Gia Cát Vân Thiên từ bên ngoài phong bế cửa vào.
- Nếu đã đánh cuộc, vậy chỉ có một người có thể đi ra, các vị, xin phái ra người của các ngươi.
Gia Cát Vân Thiên thản nhiên nói:
- Nhớ kỹ, chỉ có cảnh giới giống như Vân đệ ta, đương nhiên, các ngươi nguyện ý lựa chọn cảnh giới thấp hơn một chút, ta cũng không có ý kiến, nhưng nếu đùa giỡn lừa gạt... Vậy thì đừng trách ta không khách khí.
Trong lòng Gia Cát Vân Thiên vẫn luôn lo lắng cho Mục Vân.
Nếu lúc trước, hắn ngược lại không lo lắng, nhưng mục Vân hai ngày trước vừa tiêu hao không ít tuổi thọ, hiện tại chính là lúc rất yếu ớt.
Hắn không biết Mục Vân nói đã không còn trở ngại, thật sự không sao, hay là an ủi hắn.
Dù sao, Mục Vân cho tới nay, luôn thích thể hiện.
Mà hiện tại, Vũ Hóa Thiên Cung dẫn đầu, một nam tử trẻ tuổi đứng dậy.
- Tại hạ Thác Bạt Lưu Phong của Vũ Hóa Thiên Cung, xin lĩnh giáo.
Thác Bạt Lưu Phong dứt lời, thân ảnh chợt lóe, tiến vào trong tứ phương thiên địa hạp, phong bế cửa vào.
Trận đầu tiên, sắp bắt đầu.
Mà hiện tại, mọi người phía dưới, đã nóng lòng muốn xem.
Trận tỷ thí này, quả thực rất hấp dẫn người khác.
Mục Vân lấy đâu ra tự tin, dám nói như vậy, không khác gì khiêu chiến võ giả Tiên Vương cảnh giới bình thường đứng đầu của tiên giới.
Hắn đây là muốn vô địch cùng cảnh giới?
Giờ khắc này, Mục Vân mới mặc kệ những người này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Mà phía dưới, sắc mặt Vân Lang âm trầm đến đáng sợ.
- Làm sao vậy?
Túc Tinh Hải thấy Vân Lang không thích hợp, hỏi.
- Những tên ngu xuẩn này, làm sao có thể đáp ứng.
Vân Lang khẽ quát:
- Mục Vân đưa ra điều kiện này, tự nhiên có thể làm được, ngược lại, sở dĩ hắn đưa ra điều kiện này, hoặc là kéo dài thời gian.
- Ngươi không thấy, Gia Cát Văn căn bản không có ở đây?
- Hoặc là muốn chèn ép sĩ khí của chúng ta một chút, vô luận như thế nào, đây đều là mưu kế của Mục Vân.
- Sẽ không...
Túc Tinh Hải thấp giọng nói:
- Tiểu tử này, cũng không phải kiếp trước...
- Ngươi biết cái gì?
Vân Lang cười nhạo nói:
- Hắn không phải là hắn kiếp trước, không giả, thế nhưng, hắn càng thêm khủng bố hơn hắn kiếp trước.
Bị Vân Lang quát to, Túc Tinh Hải không có bất kỳ tức giận nào, ngược lại đầy mặt tươi cười.
- Vậy thì sao? Nói như vậy, tiểu tử này thắng chắc?
- Còn có thể như thế nào.
Vân Lang thản nhiên nói:
- Thật sự không được, ta sẽ tự mình ra sân, lần này, là một cơ hội chém giết hắn, nếu không, bỏ lỡ, liền rất khó tìm được.
- Ngươi tự mình lên.
Túc Tinh Hải sửng sốt, gật đầu nói:
- Cũng tốt, ngươi tự mình lên sân khấu, tiểu tử này, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Mà hiện tại, bên kia, Huyết Vô Tình nhìn Huyết Nhất, nói:
- Ngươi có nắm chắc đối phó hắn không?
- Không có rất nắm chắc.
Huyết Nhất bình tĩnh nói:
- Chẳng qua, mặc dù như vậy, cũng phải thử một lần.
- Dù sao, lão tổ tông đã điểm danh muốn Bất Diệt Huyết Điển trên người hắn, chúng ta đã tu luyện tới tầng thứ năm, nếu không có tầng tiếp theo, tu luyện lúc trước, ngược lại là thành vướng víu.
- Ừm.
Huyết Vô Tình thấp giọng nói:
- Ngươi cẩn thận một chút, không đến vạn bất đắc dĩ, không cần thi triển lực lượng huyết mạch.
- Ta hiểu.
Phía dưới, mọi người đã nóng lên.
Linh vực một bên, Linh Uyên nhìn thanh niên bên cạnh, thản nhiên nói:
- Linh Thiên Ngọc, ngươi có nắm chắc không?
- Tự nhiên!
Linh Thiên Ngọc tràn đầy tự tin nói:
- Danh ngạch Linh vực xuất chiến, trừ ta ra không còn có thể là ai khác, có thể chém giết Tiên Vương Mục Vân kiếp trước, đây là công lao vĩ đại cỡ nào? Mục Vân cho tới nay vẫn là một ngọn núi, vô số người muốn leo lên, nhưng cũng không có leo lên, hôm nay hắn suy nghĩ, ta nguyện ý thành toàn cho hắn.
Nghe được lời này, Linh Uyên không nói nhiều.
Quan hệ giữa Linh Vực và Mục Vân có chút vi diệu.
Nữ nhi của Vực chủ Linh Thanh Thiên - Mạnh Tử Mặc, là sư tôn của Mục Vân, hiện tại càng là người cầm lái của Vân Minh.
Nếu náo loạn với Mục Vân quá cứng ngắc, không biết sau này Mạnh Tử Mặc có thể nổi giận hay không.
Chỉ là nghĩ đến Mạnh Tử Mặc vì Mục Vân, đã rời khỏi Linh vực, thậm chí đổi họ, Linh Uyên cũng không có nhiều lời.
Đây là Mục Vân tự mình đưa ra, hơn nữa hắn còn ngu xuẩn lộ ra thân phận thật sự của mình, đây không phải muốn chết?
Hiện tại, sau đại sảnh, Tiêu Doãn Nhi nhìn thấy một màn này, trong lòng không lo lắng, đó là giả.
- Vân lang thật sự là cậy mạnh!
Tiêu Doãn Nhi khẩn trương nói.
- Ngươi làm sao biết được.
Tần Mộng Dao hỏi.
Tiêu Doãn Nhi giải thích:
- Dựa theo tính cách của Vân lang, hắn muốn làm như vậy, khẳng định sẽ không bày ra thân phận thật sự của mình, mà sẽ dùng thân phận Vân Mộc để chiến đấu, hiện tại lộ ra thân phận chân thật của mình, đủ để chứng minh, hắn tức giận...
- Những năm gần đây, đại chiến ở Kiếm Môn thất bại, Mục Thiên Ca chết, đả kích Vân lang rất lớn, về sau, Vân Minh bị ép khởi động Vân Trận, Vân lang bế quan mười năm, lựa chọn địa phương chính là Phần Thiên sơn mạch, địa phương gần Vân Minh nhất, trong lòng hắn thủy chung không bỏ được huynh đệ trong Vân Minh.
- Hiện giờ, Gia Cát Văn, người có địa vị trong lòng hắn tương đương với Diệt Thiên Viêm, cũng bị người bức bách, lại thêm huynh đệ Huyết Kiêu rất tín nhiệm của hắn tựa hồ tử vong không đơn giản, cha con Huyết Vô Tình và Huyết Nhất phản bội, những chuyện này tích tụ trong lòng hắn mấy trăm năm. Không nhịn được nổi giận.
- Chỉ là, có đôi khi, không có thực lực tức giận, không khác gì một con cừu non đang gào thét ở dưới miệng hổ mà thôi.
Tần Mộng Dao thản nhiên nói:
- Nếu hắn ở trạng thái toàn thịnh, có lẽ sẽ vô địch trong cảnh giới Tiên Vương bình thường, nhưng thể trạng hắn rõ ràng thiếu đủ đầy.
- A?
Nghe được lời này, Tiêu Doãn Nhi đỏ mặt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận