Vô Thượng Thần Đế

Chương 804: Họ Vu cùng họ Trĩ (1)

Lần này, hắn đã hạ quyết tâm, cho dù nhiệm vụ thất bại, cũng nhất định chém giết Mục Vân.
Nhiệm vụ Huyền Không sơn?
So với uy hiếp mà Mục Vân mang lại cho hắn, nhiệm vụ Huyền Không sơn, có cũng được mà không có cũng không sao.
Mà bên trong Thập Vạn đại sơn sẽ phát sinh cái gì, ai có thể biết?
Tứ đại bộ tộc Vu thuật một mạch, ngũ đại bộ tộc Cổ thuật một mạch đều không phải dễ trêu phải, mỗi tộc trưởng bộ tộc đều có thực lực tương đương với hạch tâm trưởng lão Huyền Không sơn.
Mà lão tổ tông kia càng thâm bất khả trắc, thực lực có khả năng không sánh bằng Thiên Chủ bọn hắn, nhưng một tay vu thuật cùng cổ thuật, thần kỳ khó lường, hắn cũng không dám chủ quan.
Hắn có thể sống đến một bước này, mặt ngoài là nhìn vào mình vô cùng phong tao, thế nhưng trên thực tế lại tính toán tinh chuẩn mỗi một bước đi.
- Đáng ghét!
Chỉ là, hành tẩu trên đường Bạch Tuyệt, đột nhiên cảm thấy đáy lòng từng đợt run rẩy, trước người, một bóng người xinh đẹp chậm rãi tiến lên, nhìn kia một bóng người xinh đẹp, Bạch Tuyệt cả người khống chế không nổi của mình.
- Đáng chết!
Chửi nhỏ một tiếng, Bạch Tuyệt một bước tiến lên, xông lên phía trước, kéo một nữ đệ tử vào trong rừng cây.
Dần dần, trong rừng cây truyền đến từng tiếng cầu khẩn trầm thấp cùng với lời uy hiếp.
Cuối cùng, tiếng cởi quần áo rất thưa thớt vang lên, thở dốc trầm thấp lan tỏa ra xung quanh.
Nửa ngày sau, Bạch Tuyệt chỉnh lý quần áo, chậm rãi đi ra.
- Thực lực trở nên cường đại, thế nhưng máu dâm của Thiên âm Huyền Xà cũng ảnh hưởng càng lúc càng lớn, đáng chết.
Bạch Tuyệt nhìn nữ tử ngã xuống trong rừng cây, trên người xuất hiện một vòng đỏ thắm, cười lạnh:
- Bất quá, tư vị nữ nhân, thật để cho người ta lưu luyến quên lối về.
Năm năm an ổn, bên trong ba ngàn tiểu thế giới, thoạt nhìn bình ổn không ít, thế nhưng giờ khắc này, cuồn cuộn sóng ngầm, một ít thế lực, cũng nhận được tin tức, bắt đầu dần dần tới gần Thập Vạn đại sơn.
Thập Vạn đại sơn, Vu tộc ở phía đông.
Đại danh từ Vu tộc chính là chỉ sự thần bí, không thể phỏng đoán.
Tộc này bên trong ba ngàn tiểu thế giới, kéo dài vạn năm, võ tu bọn hắn có lẽ không phải mạnh nhất, thế nhưng vu thuật cùng cổ thuật của bọn hắn lại để người cảm thấy khủng bố cùng khó tin.
Lúc này, Thập Vạn đại sơn, bên trong tổng đàn Vu tộc.
Vu Vũ một thân áo choàng màu đen, mang theo Mục Vân đi tới tổng đàn Vu tộc.
- Ai yêu, đây là ai, hảo huynh đệ Vu Vũ của ta.
Chỉ là hai người vừa mới bước vào đến bên trong tổng đàn Vu tộc, một tiếng nói âm trầm đột nhiên vang lên phía sau hai người.
Xoay người nhìn lại, chỉ thấy mấy người kết bạn mà đến, một người cầm đầu, dáng người tuấn lãng, khí độ bất phàm, liếc mắt nhìn Mục Vân cùng Vu Vũ.
- Trĩ Thiên Thương, ngươi tới làm cái gì?
Nhìn thanh niên thần thái tuấn lãng, bên trong ngữ khí Vu Vũ mang theo một tia tức giận.
- Vu Vũ, cái gì gọi là ta làm cái gì?
Trĩ Thiên Thương cười lạnh:
- Ngươi là người thừa kế Vu Thuật nhất phái, Vu Tổ là lão tổ tông ngươi, nhưng ngươi đừng quên, ta là người thừa kế Cổ Thuật nhất phái, Vu Tổ cũng là lão tổ tông của ta.
- Thân thể Lão tổ tông có việc gì, ta đến tổng đàn thăm ngài ấy, thiên kinh địa nghĩa, làm sao không thỏa rồi?
- Ngươi đến thăm lão tổ tông? Quả thực là chuyện cười lớn!
Vu Vũ nói:
- Đừng cho rằng ta tâm tư các ngươi, Cổ Thuật nhất phái ngươi phát triển lớn mạnh hơn Vu thuật nhất phái ta, thế nhưng lão tổ tông còn đó, người thừa kế một phái tới quản lý Vu tộc, vẫn phải nghe theo ý của người.
- Ai yêu, nhìn dáng vẻ vô cùng lo lắng của ngươi kìa!
Trĩ Thiên Thương vỗ vỗ tay, buồn cười nói:
- Nguyên lai ngươi nghe lão tổ tông nói thế, ta nhớ, ngươi có mang long lân Thần Long chữa thương cho lão tổ tông, thế nhưng lão tổ tông có khôi phục sao?
- Ngươi...
- Ít giả vờ làm đứa cháu hiếu thảo, ngươi nghĩ như vậy, cha ngươi cùng gia gia ngươi nghĩ như vậy sao?
- Trĩ Thiên Thương, ngươi ở nơi này hồ ngôn loạn ngữ, lão phu đập chết ngươi.
Chỉ là Trĩ Thiên Thương vừa dứt lời, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Trước tổng đàn, một trung niên nam tử ngạo nghễ đứng thẳng.
Thân thể trung niên nam tử thẳng tắp, khí độ bất phàm, tư thái quanh năm làm thượng vị giả.
- Vu Sơn Vũ, ngươi hô to gọi nhỏ nhi tử ta, chụp chết hắn? Ngươi chụp chết hắn thử xem.
Chỉ là trung niên nam tử vừa dứt lời, một tiếng quát đồng thời vang lên.
- Cha!
- Trĩ Tiệp, ta khuyên ngươi quản giáo tốt con của ngươi, miễn cho đi đến bên ngoài họa từ miệng mà ra, mình chết như thế nào cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Vu Sơn Vũ nhìn Vu Vũ, quát:
- Xú tiểu tử, lăn trở lại cho ta!
Giờ phút này, bên trong Vu tộc, lão tộc trưởng đã không có thời gian mấy ngày, cho nên đông đảo thủ lĩnh Vu tộc bắt đầu chạy đến tổng đàn.
Vu Sơn Vũ chính là Vu chủ một mạch Vu Thuật hiện nay, mà Trĩ Tiệp, là Cổ chủ một mạch Cổ thuật.
Hai người vốn có quan hệ cạnh tranh, hiện nay thân thể lão tộc trưởng gánh không được, hai người đương nhiên không hợp nhau.
Mặc dù phía trên hai người còn có Đại vu sư Vu Thiên Hành, cùng với Đại cổ sư Trĩ Điêu, thế nhưng hai vị này thuộc thế hệ trước, hiện tại trên cơ bản ẩn thế không ra, không quan tâm chuyện hai phái.
Chỉ là lão tổ tông Vu Tổ ở bên trong toàn bộ Vu tộc, có quyền nói chuyện tuyệt đối, cho nên cục diện hiện tại còn có thể khống chế, chỉ khi nào lão tổ tông không còn, bên trong Vu tộc nhất định loạn thành một bầy.
- Cha!
Nhìn Vu Sơn Vũ, Vu Vũ cúi đầu.
- Tiểu tử ngươi đi làm cái gì rồi? Lão tổ tông ngươi muốn gặp ngươi.
- Cha, ta đi mời đến Mục đại sư cho lão tổ tông, Mục đại sư rất cao minh trên đan đạo một đường, có thể luyện chế tuyệt phẩm thánh đan.
Vu Vũ hưng phấn nhìn phụ thân, đề cử Mục Vân.
- Bớt nói nhảm, tranh thủ thời gian đi gặp lão tổ tông với ta.
- Vâng!
Vu Vũ ra hiệu Mục Vân chờ đợi, đi theo Vu Sơn Vũ, tiến vào bên trong tổng đàn.
Mà đổi thành một, Trĩ Điêu cũng vội vàng đi vào, rất sợ bị bỏ rơi phía sau.
Mục Vân đứng bên ngoài tổng đàn, nhìn võ giả Vu tộc lui tới, âm thầm quan sát.
Bên trong tộc dân Vu tộc, toàn bộ đều tôn trọng võ phong, chỉ là võ của bọn hắn hơn phân nửa dùng đúng vu thuật cùng cổ thuật.
Người Vu tộc từ nhỏ thích liên hệ với các loại cổ trùng bên trong Thập Vạn đại sơn.
Thế nhưng bởi vì như thế, võ giả bên trong Vu tộc sống sót bên trong hoàn cảnh gian khổ, càng thêm chú trọng nghĩa khí cùng hứa hẹn.
Cũng chính vì vậy, võ giả Vu tộc bởi vì quanh năm tiếp xúc cổ trùng, thân thể nhiễm nhanh, rất ít ai có thể trường thọ.
Cho dù là cường giả đến vạn thọ chi cảnh, cũng rất khó sống đến một vạn năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận