Vô Thượng Thần Đế

Chương 1047: Thất đại lão tổ (2)

Một bóng người đột nhiên xuất hiện trong sáu người, mỉm cười nhìn sáu người, nhìn tất cả mọi người.
- Ngươi là - Ngũ Hành Lạc Thiên!
Nhìn kia một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện, Vô Mệnh lão tổ đột nhiên khẽ giật mình.
Vừa nghe lời này, bốn vị lão tổ khác lúc này cũng hơi hơi sững sờ, sắc mặt đều trở nên cổ quái.
Ngũ Hành Lạc Thiên!
Tuyệt thế thiên tài vài ngàn năm trước của Ngũ Hành gia tộc.
Người này danh thiên tài, quả thực còn cao hơn Ngũ Hành Bạt Thiên một bậc.
Nhưng có tin đồn nói, người này bị thương bên trong một lần lịch luyện, thiên tư từ đây rớt xuống ngàn trượng, cho nên dần dần, bên trong Ngũ Hành thiên phủ liền không có nhân vật này tồn tại.
Nhưng bây giờ, Ngũ Hành Lạc Thiên đứng ở chỗ này, chỗ nào giống như bộ dáng thiên tư rớt xuống ngàn trượng.
Ngược lại càng giống như sao chổi chói mắt.
- Hỏa Vô Mệnh, không nghĩ tới nhiều năm trôi qua, ngươi là người đầu tiên nhận ra ta.
Nhìn Hỏa Vô Mệnh, Ngũ Hành Lạc Thiên khẽ cười nói.
Hắn đương nhiên nhận ra Ngũ Hành Lạc Thiên, năm đó, hắn thiên tư bất phàm, thua ở trong tay Ngũ Hành Lạc Thiên.
Vốn nghĩ nhiều năm không thấy, Ngũ Hành Lạc Thiên có lẽ đã sớm chết.
Làm sao biết, thế mà còn hoàn hảo không chút tổn hại đứng ở chỗ này, quả thực là kỳ tích.
Năm đó Lạc Thiên Vương, hiện tại đến tột cùng cường hãn đến mức nào?
Năm đó đều nói, thực lực Ngũ Hành Lạc Thiên và Ngũ Hành Bạt Thiên bất phân cao thấp.
Thế nhưng Hỏa Vô Mệnh lại biết, thực lực Ngũ Hành Lạc Thiên mạnh hơn Ngũ Hành Bạt Thiên nhiều lắm.
Hiện tại Ngũ Hành Lạc Thiên ít nhất là cảnh giới Sinh Tử cảnh lục trọng.
Hai đại năng cảnh giới Sinh Tử cảnh lục trọng, lần này, cho dù ngũ đại thế lực bọn hắn liên thủ lại, cũng rất khó.
Bảy đạo thân ảnh đứng ở trên không trung, xa xa nhìn hai bên.
Giờ phút này, ai cũng không hề động thủ.
Bảy người giữa lẫn nhau nhìn đối phương, khí tức lộ ra rất trầm trọng.
Nhìn thấy thế, mấy người Mục Vân cũng ngậm miệng không nói.
Chỉ là giờ phút này trong lòng Mục Vân dần dần bất an.
Nếu như chỉ có một người Bạt Thiên lão tổ, năm vị lão yêu quái ngũ đại tông môn có thể áp chế một bậc.
Nhưng bây giờ lại thêm một lão quái vật cảnh giới Sinh Tử cảnh lục trọng, hai đại Sinh Tử cảnh lục trọng đối với năm vị lão tổ tông ngũ đại thế lực mà nói, tình cảnh không giống!
Nhìn đám người, trước tiên mở miệng vẫn là Ngũ Hành Lạc Thiên.
- Các vị, chuyện phát triển đến cái dạng này, ta nghĩ mục đích trong lòng mọi người, không có một cái có thể đạt tới nhỉ?
Lạc Thiên Vương ha ha cười nói:
- Đã như vậy, chúng ta nhượng bộ một bước, như thế nào?
- Ngươi nói!
Kim Sơn lão tổ hừ một tiếng.
- Đơn giản, lần này đệ tử Ngũ Hành thiên phủ ta tổn thất, Lạc Thiên Vương ta hứa hẹn, quyết không so đo, mà các ngươi, cũng đừng nghĩ đến hủy diệt Ngũ Hành thiên phủ ta, từ nay về sau, Ngũ Hành thiên phủ ta, sẽ không cưỡng ép cầu đệ tử ngũ đại thế lực các ngươi tiến vào.
Hả?
Nghe được lời Lạc Thiên Vương, năm vị lão tổ lại khẽ giật mình.
Không còn so đo, mà về sau sẽ không trưng thu đệ tử ngũ đại thế lực bọn họ?
- Ngươi hảo tâm như vậy?
Hóa Nhất tiên tử ha ha cười lạnh.
- Làm sao không?
Bạt Thiên lão tổ khẽ nói:
- Hóa Nhất tiên tử, tâm nhãn của ngươi cũng không tránh khỏi quá nhỏ một chút.
- Ngươi...
- Hai vị chậm đã!
Lạc Thiên Vương lần nữa mở lời:
- Điều kiện của ta còn chưa nói xong.
- Từ đây về sau, Ngũ Hành thiên phủ ta và ngũ đại thế lực các ngươi đều không tương quan, nước giếng không phạm nước sông, chỉ có một điều kiện, đó chính là, hắn, ta nhất định phải mang đi.
Lạc Thiên Vương nói, chỉ vào Mục Vân.
- Không được!
Nghe đến lời này, Hỏa Hành sơn Vô Mệnh lão tổ quát.
Lần này đệ tử Hỏa Hành sơn, hai đại hạch tâm bỏ mình, thật vất vả xuất hiện Mục Vân, tương lai nhất định có thể dẫn đầu Hỏa Hành sơn bọn hắn đi về phía cường đại, nếu như bị Lạc Thiên Vương mang đi, tuyệt đối là hữu tử vô sinh.
Tổn thất như vậy, Hỏa Hành sơn còn có thể có phát triển gì có thể nói.
Chỉ là lúc này, Vô Mệnh lão tổ vừa quát, giữa sân, bốn vị lão tổ khác lại ngậm miệng không nói.
- Bốn người các ngươi không nói lời nào? Đồng ý?
Vô Mệnh lão tổ nhìn bốn người, quát.
Cho dù Vô Mệnh lão tổ nói như thế nào, bốn người đều ngậm miệng không nói.
- Tốt tốt tốt, lần này mất đi đều là đệ tử xuất sắc nhất Hỏa Hành sơn của ta, cho nên các ngươi đều không nói lời nào, lần sau, nếu bị bắt đi chính là thiên tài đứng đầu tứ đại thế lực bọn ngươi, bị giết là hạch tâm đệ tử các ngươi, Hỏa Hành sơn ta cũng quả quyết không nói câu nào.
Vô Mệnh lão tổ hừ một tiếng, nhìn Mục Vân nói:
- Ngươi yên tâm, ngươi ở đây, sư tổ tuyệt đối sẽ không để bất kỳ kẻ nào mang ngươi đi!
- Chúng ta đi!
Vô Mệnh lão tổ quát:
- Phân tranh này không dính gì tới Hỏa Hành sơn ta, đệ tử Hỏa Hành sơn ta còn chưa tới phiên đến trở thành thẻ đánh bạc làm giao dịch.
Vô Mệnh lão tổ tiến lên một bước, muốn kéo Mục Vân.
- Vô Mệnh, muốn mang hắn đi, có thể nào như ngươi mong muốn.
Bạt Thiên lão tổ giờ phút này bước ra một bước, ngăn ở trước mặt Vô Mệnh lão tổ.
Mà Lạc Thiên Vương giờ phút này bước ra một bước, bàn tay vung ra, Cửu Nhi trước mặt Mục Vân, căn bản không có cách ngăn cản, bị một chưởng tung bay.
Thân thể Mục Vân là bị Lạc Thiên Vương bao phủ.
Từ đầu đến cuối, tứ đại lão tổ đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Bọn hắn hiển nhiên ngầm thừa nhận.
Ngầm thừa nhận dùng Mục Vân làm vật hi sinh, đổi lấy bình thản giờ khắc này.
Lần này, Mục Vân thể hiện ra thực lực quá mức cường hãn, bọn hắn không thể tùy ý để Mục Vân tiếp tục trưởng thành tiếp.
Nếu không, một khi tương lai Mục Vân trưởng thành, bên trong ngũ đại tông môn không còn là ngũ đại lão tổ, mà là một vị Chí Tôn, bốn vị lão tổ.
Đến lúc đó, bọn hắn cần đề phòng, không chỉ là Ngũ Hành thiên phủ. Chuyện này đối với bọn hắn mà nói, không có chút nào khoa trương.
Mục Vân một người trưởng thành, nếu biến thành Ngũ Hành Đại Đế thứ hai, hoàn toàn có thể dẫn đầu Hỏa Hành sơn đi về phía cường đại.
Đây là tình cảnh bọn hắn không muốn nhìn thấy.
Dạng này trưởng thành để bọn hắn kiêng kị.
- Lạc Thiên Vương, ngươi dám động thủ với hắn, ta để Ngũ Hành thiên phủ ngươi vĩnh thế không được an bình.
Vô Mệnh lão tổ tức giận quát.
- Vĩnh thế không được an bình?
Lạc Thiên Vương cười ha ha, bàn tay vung ra, Mục Vân căn bản không có lực phản kháng, bị quấn vào một mảnh không gian không biết.
- Chuyện lần này, dừng ở đây, Ngũ Hành thiên phủ ta sẽ không lại truy cứu cùng các vị, ngày sau như thế nào, hi vọng các vị có thể bình an vô sự.
Lạc Thiên Vương quát khẽ một tiếng, bàn tay hất lên, mang theo Mục Vân, dẫn đầu đám người Ngũ Hành thiên phủ rời đi.
- Vô Mệnh lão tổ, lần sau gặp mặt, lão phu chắc chắn lĩnh giáo một phen, nhìn Bát Hoang Hỏa Long Ngâm của ngươi đến cùng bao nhiêu lợi hại.
Bạt Thiên lão tổ cười ha ha, phất tay áo rời đi.
- Đáng ghét!
Nhìn rời đi đám người, Vô Mệnh lão tổ quát to một tiếng, giận không kềm được.
Chỉ là bằng vào hắn một người, đúng là không cách nào ngăn lại bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận