Vô Thượng Thần Đế

Chương 2805: Huyền Thiên Sĩ

- Chư vị, biết việc này, không chỉ có ta, Vân Lang khu vực phương tây kia cũng đã biết, cho nên hắn mới tăng nhanh cước bộ, thống nhất khu vực phương Tây, muốn thống trị toàn bộ mười tám châu quận, sau đó truy xét tin tức của Huyền Thiên Giám, sau đó tìm được mật địa, tiến vào trong đó.
- Nếu bị hắn nhanh chân lên trước, châu quận phương Đông chúng ta, rất khó đứng vững.
Thường Tử Long cười nói:
- Chuyện này cũng không có khả năng, hiện giờ Đông Châu quận chúng ta, thời điểm liên thành một trái tim, Vân Lang nghĩ bậy, cũng phải xem, hắn có bản lĩnh như vậy hay không.
- Ừm.
Cực Động Thương lại nói:
- Đã như vậy, vậy chúng ta thật lòng với nhau đi.
- Ta mấy chục năm qua, thu thập được bốn khối Huyền Thiên Giám ở trên người.
Bốn khối.
Nghe được lời này, tất cả mọi người đều cả kinh.
Không nghĩ tới Cực Động Thương làm ra chuẩn bị, sung túc như thế.
- Trên người ta có một khối!
Thường Tử Long mở lời.
Mục Vân thản nhiên nói:
- Trên người ta cũng có một khối, hơn nữa theo ta được biết, trên người Lư Tuấn Sinh có một khối, trên người Thiên Đế Tinh cũng có một khối.
- Nói như vậy, tám châu quận phía đông chúng ta tổng cộng có tám khối.
Cực Động Thương mở lời:
- Theo ta được biết, Phổ Thạch chiếm cứ Lang Châu Tây Châu quận, có một khối, mà Vũ Đông Thanh chiếm cứ Đan Dương quận, Sơn Dương quận có một khối, Hỏa Ngọc Tử của Tây Bình quận, cũng có một khối.
- Về phần trên người Vân Lang rốt cuộc có mấy khối, ta không biết....
- Nói như vậy, không sai biệt lắm xuất hiện mười một khối đã biết, còn có bảy khối.
Mục Vân gật đầu nói:
- Xem ra, hoặc là trong sáng hay tối, có thể còn có người nắm trong tay Huyền Thiên Giám.
- Chuyện này, cũng không thể gấp gáp, một khi thân phận của mười tám vị Huyền Thiên Sĩ này khuếch tán ra ngoài, mật địa lần này, không phải là tiểu nhân vật như chúng ta có thể tranh đoạt.
- Nói không chừng Kiếm Thần tông, Thông Thiên cốc, thậm chí tông môn cường đại hơn bọn họ, đều sẽ dốc toàn lực mà ra.
- Ừm.
Nghe được lời này, tất cả mọi người đều gật đầu.
Chuyện này, đừng nói bọn họ, người cả mười tám châu quận biết việc này, cũng tuyệt đối không dám tiết lộ nửa phần.
Nếu tiết lộ ra ngoài, vậy đối với mười tám châu quận mà nói, quả thực chính là một hồi tai nạn.
Mọi người hiện tại đã thỏa thuận xong, trở lại phòng nghỉ ngơi.
Tạ Thanh nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo ý cười, nói:
- Cảm giác như thế nào? Tự mình tìm kiếm thân thể của mình....
- Ngươi nói gì?
Mục Vân cười khổ nói:
- Nói thật, ta đối với lời Cực Động Thương nói, không có bất kỳ ấn tượng gì, cái gì Huyền Thiên Sĩ, ta căn bản không có chút ký ức nào, mà Huyền Thiên Giám này...
Trong bàn tay Mục Vân, Huyền Thiên Giám xuất hiện, nói:
- Ta cũng không có bất kỳ cảm giác gì.
Những chuyện này, hắn đều đã trải qua, nhưng hiện tại, hoàn toàn không có bất kỳ ấn tượng gì.
- Được rồi, đừng nghĩ nữa, hiện tại phát hiện ra một manh mối, không phải vừa hay là thời cơ tốt để ngươi dung hợp thần thể hoặc thần hồn sao?
Tạ Thanh cười nói:
- Chỉ cần ngươi không ngừng dung hợp ký ức và thần thể của đệ nhất thế thân là Thái tử Mục tộc, mở ra huyết mạch lực, ký ức của ngươi sẽ càng ngày càng toàn diện, đến lúc đó, chuyện ngày xưa, nhất định nhớ hết.
- Ừm.
Ở Thương Châu vài ngày, Cực Động Thương cũng nhiệt tình mang theo Mục Vân đi tham quan các nơi.
- Cực tiên sinh, ta có một vấn đề rất tò mò.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Ngươi là Châu chủ Thương Châu, nhưng vì sao Thương Sơn Môn kiến tạo bên ngoài Thương Châu, mà không phải bên trong Thương Châu?
Nghe được lời này, Cực Động Thương cười ha ha nói:
- Ta chờ ngươi hỏi vấn đề này, chờ mấy ngày.
- Ngươi chờ ta đến.
Cực động thương mang theo Mục Vân, rời khỏi Thương Châu, đi vào bên trong Thương Sơn Môn ngoài thành.
Vòng qua cửa thành Thương Sơn môn, dọc theo con đường nhỏ đứt quãng, đi tới bên trong hoang sơn phía sau Thương Sơn môn.
- Mục Vân, ngươi xem nơi này.
Cực Động Thương chỉ vào phía trước, cười nói.
Mục Vân nhìn kỹ, khó hiểu nhìn Cực Động Thương.
Phía trước dường như không có gì đặc biệt.
- Ngươi nhìn kỹ.
Cực Động Thương lần nữa nói:
- Nhìn một ngọn núi hoang nối liền này, có giống như bị trường kiếm bổ ra hay không...
Mục Vân phóng mắt nhìn lại, đột nhiên, đúng là có loại cảm giác này.
- Bốn ngọn núi, lúc đầu hẳn là một tòa, bị một kiếm triển khai, tản ra ba tòa, chỉ có một ngọn núi chân chính là lúc đầu!
Mục Vân gật đầu nói.
- Đúng vậy.
Cực Động Thương nhìn trước người, kích động nói:
- Nơi này không bình thường, ta nghe nói chính là nơi Thập Bát Huyền Thiên Sĩ lưu lại, hơn nữa lời đồn có chút liên quan đến Thái tử Mục tộc.
- Tuy nói Thái tử Mục tộc chính là thương thuật nổi danh thần giới, nhưng kiếm thuật bản thân hắn cũng không tệ, hơn nữa năm đó từng có liên quan đến Thái tử Huyết tộc Huyết Kiêu.
- Thái tử Huyết tộc Huyết Kiêu, đây chính là đại sư kiếm thuật.
- Ngươi có ý là, nơi này có thể che giấu một kiện thần binh của Thái tử Mục tộc?
- Đúng vậy.
Cực Động Thương lần thứ hai trở nên kích động.
- Hơn nữa, ta đã tìm được rồi.
- Tìm được rồi?
Mục Vân càng ngẩn ra.
- Theo ta đến đây.
Nhất thời, hai người đi về phía trong núi, dọc theo đường đi, vượt chông gai, cuối cùng, hai đạo thân ảnh đi tới chân núi.
Hiện tại, dưới chân núi, một mảnh đất trống.
Phàm là cỏ cây gần trung tâm bãi đất trống kia, đều là trạng thái chết khô.
Ở trung tâm, trên một tảng đá dài rộng chừng một thước, lẳng lặng đứng sừng sững một thanh kiếm.
- Thấy thanh kiếm này không?
Cực Động Thương cười nói:
- Chính là thanh kiếm này.
Mục Vân nhìn thấy trường kiếm trong nháy mắt, trong lòng nhất thời nghiêm nghị.
Một cảm giác giống như trước kia có quen biết, tự nhiên sinh ra.
- Kiếm này, ta đã điều tra, hẳn là thanh mà Thái tử Mục tộc ngày xưa trước kia sử dụng qua, tên Hư Linh kiếm, chính là một thanh Cố Nguyên thần khí.
- Cố Nguyên thần khí?
- Đúng vậy!
Cực Động Thương giải thích:
- Trong thần giới này, thần khí cùng thần đan, đều có phân chia không giống.
- Hư thần khí, thích hợp với võ giả Hư Thần cảnh giới, mà tiên thiên thần khí, lại thích hợp với võ giả Chân Thần cảnh giới.
- Trên Tiên Thiên thần khí, chính là Địa Nguyên thần khí, Địa Thần cần, mà trên chính là Thiên Linh thần khí, Thiên Thần dùng.
- Về phần Cố Nguyên thần khí, thì là cường giả Thần Quân cảnh sài.
Cực Động Thương nhìn về phía trước, nói:
- Một thanh trường kiếm cố nguyên thần khí, Hư Linh kiếm, chính là năm đó Mục Vân khi còn nhỏ sử dụng, ta đi thăm rất nhiều địa phương, mới điều tra được.
Mục Vân cười nói:
- Xem ra Cực tiên sinh ngươi rất tò mò đối với Thái tử Mục tộc?
- Quả thật rất tò mò.
Cực Động Thương nhìn Mục Vân, cười nói:
- Không chỉ có hắn, ta cũng rất tò mò đối với Thái tử Huyết tộc Huyết Kiêu, nói ra cũng rất trùng hợp. Mục Vân ngươi cùng Huyết Kiêu, đại chiến ở Tiên giới.
- Mà trước kia, Thái tử Huyết tộc Huyết Kiêu và Thái tử Mục tộc Mục Vân, cũng từng có một hồi tranh chấp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận