Vô Thượng Thần Đế

Chương 2165: Trảm Tiên Cung cùng Trảm Tiên Tiễn

Hưu hưu hưu...
Ngay tiếp theo, tiếng đâm rách không khí từ xa đến gần, kéo một tiếng rít thật dài.
Trong nháy mắt nhìn thấy mũi tên, Mục Vân bay lên, muốn né tránh.
Nhưng Trảm Tiên Tiễn lại giống như mọc mắt, nhìn chằm chằm Mục Vân, không ngừng.
Thấy cảnh này, Mục Vân xoay người, bổ ra một kiếm.
Khanh...
Kiếm cùng tiễn giao nhau, bộc phát ra một tiếng oanh minh, đại địa rạn nứt ra, Mục Vân phịch một tiếng, nhập vào trong lòng một tòa sơn mạch, tóe lên từng hồi bụi bặm.
- Trúng rồi!
Lôi Hoa Vân hưng phấn không thôi, Trảm Tiên Cung cùng Trảm Tiên Tiễn chính là bảo bối của phụ thân, hắn lần này đi ra lịch luyện mượn dùng, rất khó được.
Hiện tại, nhìn thấy Trảm Tiên Cung cùng Trảm Tiên Tiễn bộc phát uy lực, Lôi Hoa Vân càng hưng phấn.
Cung và tiễn quả thật để người ta lau mắt mà nhìn.
- Mang thi thể tiểu tử kia ra đât cho ta!
Lôi Hoa Vân quát.
Vung tay lên, phù một tiếng, một mũi tên trở lại trong tay Lôi Hoa Vân, mũi tên mang theo máu tươi, Lôi Hoa Vân biết, Mục Vân bị Trảm Tiên Tiễn đánh trúng, lần này, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Hắn đã nhịn không được, muốn nhìn thấy vết tích Mục Vân vùng vẫy giãy chết.
Hai thân ảnh vọt thẳng ra, hào hứng dâng trào.
Phanh phanh...
Nhưng hai thân ảnh vừa mới vọt tới bên cạnh ngọn núi sụp đổ, hai tiếng bành vang lên, hai người bay ra ngoài.
Chết!
Mà giờ khắc này, Mục Vân đứng lên từ trong đá vụn, nhìn Lôi Hoa Vân, trong mắt mang theo ý cười mãnh liệt.
- Hảo cung, hảo tiễn, cung và tiễn này, Mục Vân ta muốn.
Giờ khắc này, nhìn Mục Vân không cảm thấy hắn nhận ảnh hưởng quá lớn, chỉ có phần bụng chảy ra máu tươi.
Một tiễn này bắn trúng Mục Vân, thế nhưng lại không có trí mạng?
Không có khả năng.
Lôi Hoa Vân kinh ngạc.
Một tiễn này, chỉ cần bắn ra, hẳn phải chết không nghi ngờ.
Mục Vân làm sao có thể còn sống.
Hắn thủy chung cảm thấy khó tin.
- Thế nào? Thật bất ngờ?
Mục Vân che vết thương, máu tươi dần dần ngừng lại, nói:
- Tiếp theo sẽ để cho ngươi càng thêm kỳ quái.
Mục Vân vừa dứt lời, tiến lên, U Ngữ Kiếm trong tay phát ra ánh sáng vạn trượng.
- Ngươi có tiễn, ta có kiếm, nhìn ai lợi hại hơn.
Vừa dứt lời, Mục Vân bay lên, chém ra một kiếm.
- Thanh Liên Kiếm Ấn!
Một đạo ấn ký chém về phía Lôi Hoa Vân, kiếm mang rối tung, kiếm khí cuồng bạo, phối hợp kiếm giới, bao phủ Lôi Hoa Vân.
Hưu...
Lôi Hoa Vân vẫn y cầm cung cài tên, bắn ra một tiễn.
Bành...
Tiếng vang lên, hai thân ảnh lui lại.
Nhưng trong lúc lui lại, kiếm thứ hai của Mục Vân đã nở rộ.
- Thanh Liên Kiếm Vũ!
Kiếm khí đầy trời, thêm vào Tử Liên Yêu Hỏa công kích, từng đạo kiếm khí tung hoành, phô thiên cái địa rơi xuống.
Thấy cảnh này, Lôi Hoa Vân không nói hai lời, thân ảnh lui lại, bắn ra ba mũi tên.
Bành...
Lần này, khí tức cả người Lôi Hoa Vân đều bị kiếm khí của Mục Vân áp chế, trở nên yếu ớt không ít.
Mục Vân cũng không thèm để ý, lần nữa tiến lên, lần nữa tụ tập khí tức toàn thân.
Thanh Liên Kiếm Quyết, giảng cứu chính là kiếm thế bức người, để người không dám ngước nhìn, Mục Vân hiện tại đánh ra hai kiếm liên tục, tốc độ cực nhanh để Lôi Hoa Vân khó mà ứng đối.
- Thứ Ấn Thanh Liên!
Kiếm ra, một ấn ký bén nhọn giống như trường kiếm dần dần ngưng tụ tại trước người Mục Vân.
Ấn ký chen chúc, một kiếm giết ra, kiếm khí tung hoành.
Phanh...
Mà lần này, Lôi Hoa Vân căn bản không kịp bắn tên, công kích của Mục Vân đã đến.
Lôi Hoa Vân dùng thân thể ngạnh kháng, song quyền đều ra.
- Bá Quyền ấn!
Hai quyền ấn oanh kích mà ra.
Sơn cốc hiện tại cát bay đá chạy, giống như lốc xoáy lao qua, lộn xộn không chịu nổi.
Chỉ là Mục Vân hiện tại cũng không quan tâm.
- Tam Ấn Trảm Thanh Liên!
Một thức sau cùng xuất hiện.
Thứ thứ ba mà Lôi Hoa Vân còn chưa kịp ứng đối, thức thứ tư đã chém tới.
Ba ấn ký hiện ra hình tam giác, chém ra.
Oanh...
Mà giờ khắc này, Lôi Hoa Vân ra quyền đánh trúng kiếm thứ ba, tiếng oanh minh nổ tung, Lôi Hoa Vân bất ngờ không đề phòng, lui lại một bước.
Thế nhưng kiếm thứ tư đã đến.
Một kiếm rơi xuống, Lôi Hoa Vân nhìn thấy kiếm ấn, biết rõ kiếm trước mặt còn khủng bố hơn kiếm thứ ba vạn phần.
- Hoắc Đô, Trần Dần!
Lôi Hoa Vân hét lớn.
Hai thân ảnh vọt tới, muốn ngăn cản trước người Lôi Hoa Vân.
- Muốn nhúng tay? Đã muộn!
Nhìn thấy hai người xông ra, Mục Vân lại cười nhạo một tiếng, tiến lên, quát:
- Huyết vệ ở đâu?
- Có!
Tiếng bá bá bá xé gió vang lên, huyết vệ lúc này giết ra.
- Chém giết, một tên cũng không để lại.
- Vâng!
Tiếng bá bá bá vang lên, lần lượt từng thân ảnh xông ra từ hai bên sơn mạch, lao thẳng tới đám người.
Thấy cảnh này, Lôi Hoa Vân sửng sốt.
Hắn không nghĩ tới, Mục Vân gia thế mà còn lưu chiêu này.
Quả thực đáng ghét.
Thấy cảnh này, Lôi Hoa Vân thẹn quá hoá giận. Trảm Tiên Cung cùng Trảm Tiên Tiễn rất cường đại ở trong tay phụ thân, thế nhưng vì cái gì đến trong tay hắn lại yếu như vậy?
Đây là nguyên nhân gì?
Lôi Hoa Vân không biết vì sao.
Chỉ là hiện tại không có thời gian nghĩ.
Xung quanh xuất hiện mấy trăm người, từng người thân mang hắc bào, khủng bố không thôi, hiện tại muốn chạy.
Một tiễn, ba mũi tên, đều bắn không chết Mục Vân, hắn còn có thể làm sao?
Lôi Hoa Vân không nói hai lời, chuẩn bị trốn xa.
Chỉ là một thân ảnh đã ngăn cản phía trước.
- Mục Vân, ngươi dám giết ta?
Lôi Hoa Vân quát:
- Nếu ngươi giết ta, đệ nhất đường Huyết Sát thần giáo sẽ truy sát ngươi đến chân trời góc biển.
- Nha!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Thế nhưng vẫn chém ra U Ngữ Kiếm.
Tam phẩm Kim Tiên, lại như thế nào?
Thuần thục Cửu Tuyệt Sát Quyền cùng Thanh Liên Kiếm Quyết, kiếm giới cường đại, kim thân cường hoành, hắn hiện tại không sợ.
Lôi Hoa Vân ngã vào trong vũng máu, đến chết nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì Trảm Tiên Cung cùng Trảm Tiên Tiễn trong tay phụ thân rất mạnh, thế nhưng đến trong tay hắn lại yếu đến đáng thương.
Bắn trúng Mục Vân, lại không chí tử.
Mục Vân cũng không thèm để ý gia hỏa này trước khi chết suy nghĩ gì.
- Lạc Thiên Hành, một tên đều không buông tha.
Mục Vân chậm rãi nói.
- Vâng!
Vừa dứt lời, Lạc Thiên Hành tập trung lực lượng toàn thân, dẫn đầu ba trăm huyết vệ nháy mắt vây công hơn mười người còn thừa, bên trong sơn cốc, tiếng động càng thêm vang dội.
Ngay cả Lôi Hoa Vân đều bị giết, còn thừa những tên kia giờ khắc này, nào có tâm tình tiếp tục chiến đấu.
Mục Vân hiện tại khoanh chân ngồi xuống, nhìn thi thể Lôi Hoa Vân, tìm kiếm không gian tiên giới.
Không bao lâu, Mục Vân chính tìm được một thủ trạc trên cổ tay của hắn.
Không gian thủ trạc không chỉ trang trí tinh mỹ, không gian bên trong còn rộng hơn tiên giới mấy chục lần, càng thêm trân quý.
Trên đó, tự nhiên có linh hồn lạc ấn của Lôi Hoa Vân, Mục Vân phí chút thủ đoạn, phá vỡ, tiến vào bên trong xem xét.
Ông...
Ngay khi một luồng hồn niệm của Mục Vân tiến vào bên trong thủ trạc, một tiếng vù vù lại đột nhiên vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận