Vô Thượng Thần Đế

Chương 400: Vạn Kiếp Quỷ Hỏa

- Còn chứa, chẳng lẽ không phải tứ đại thế lực Ma Uyên bắt ngươi tới đây sao? Ngươi phạm vào chuyện gì? Đến mức bị chộp vào nơi thời gian này dài như vậy?
Lão giả ngẩn người, nói:
- Lão tử nói, lão tử ở đây vạn năm, ngươi không tin thì thôi.
- Hắn, hoành cái gì hoành? Lão tử còn sống đến vạn năm nữa, ngươi tin không?
- Ngươi...
Mục Vân khẽ nói:
- Tốt nhất nói rõ mọi việc ngươi biết cho ta, nếu không, ta cũng không có cách nào cứu ngươi!
- Ta chính là Vạn Quỷ lão nhân, vạn năm trước, đột phá trói buộc Hồn Đàn cửu trọng, cuối cùng, Vũ Hóa Thành Tiên, đáng tiếc tại ba ngàn tiểu thế giới bị người hãm hại, mới rơi xuống hạ tràng như ngày hôm nay, bị Vạn Kiếp Quỷ Hỏa cả ngày thiêu chước, thiêu đốt Hồn Đàn, ngày ngày chịu Vạn Kiếp Quỷ Hỏa kia dày vò, trọn vẹn thời gian vạn năm.
- Ngươi là người thứ nhất tiến vào người trong này, mặc dù không biết ngươi tiến vào trong vực sâu này như thế nào, thế nhưng ngươi có thể nhìn thấy ta, quả thực là kỳ tích!
Nhìn bộ dáng lão giả chân chính giảng thuật, Mục Vân hơi sững sờ.
Mẹ nó! Lão nhân này... Sẽ không thật là Vạn Quỷ lão nhân chứ?
Thế nhưng Vạn Vô Sinh trong ấn tượng của hắn, hăng hái, soái khí bực nào, nghe nói sau đó còn sáng tạo Quang Minh giáo, càng uy phong lẫm liệt, hô phong hoán vũ trên Thiên Vận đại lục, quên cả trời đất.
Lại sau đó, tiến vào ba ngàn tiểu thế giới cũng là như cá gặp nước, phong sinh thủy khởi!
Hiện tại, làm sao có thể, sao lại bị cầm tù ở cái nơi nhỏ bé chật hẹp này, hơn nữa còn là thời gian vạn năm!
- Ngươi thật là tiểu Vạn?
- Cái gì tiểu Vạn, lão tử là Vạn Quỷ lão nhân, Vạn Vô Sinh, lão quỷ vừa ra, vạn vật vô sinh Vạn Vô Sinh.
Lão giả hiển nhiên là bị Mục Vân nói làm cho tức giận đến không nhẹ, nhịn không được quát.
- Khụ khụ... Được, ngươi là Vạn Quỷ lão nhân, vậy ta hỏi ngươi, vạn năm trước, ngươi có nhớ chủ nhân của ngươi ai không?
Nghe thấy lời này, lão giả đột nhiên cúi đầu xuống, yên lặng lại.
Chầm chậm, nửa ngày sau, Mục Vân lại nghe thấy một âm thanh khóc nức nở.
- Ngươi khóc cái gì?
- Ngươi biết cái gì!
Lão giả đột nhiên quát:
- Vạn năm trước, ta vốn là hạng người vô danh, trời sinh tính cách nhu nhược, nhát gan sợ phiền phức, là chủ nhân của ta, càng là tín ngưỡng của ta, người mà đáy lòng ta vĩnh viễn tôn kính và sùng bái kia, Mục Vân đã giúp ta một bước đi lên cường đại, đời này, ta cũng sẽ không quên!
- Khụ khụ...
Nghe thấy lời lão giả nói, Mục Vân ho khan một tiếng, trong mắt không che giấu được ý cười.
- Chủ nhân từng cùng ta luyện chế một Nhiếp Hồn Châu, đáng tiếc... Lúc ta tiến vào trong tiểu thế giới, Nhiếp Hồn Châu bị ta lưu tại trong Quang Minh giáo, thế nhưng thời gian vạn năm trôi qua, chỉ sợ Nhiếp Hồn Châu kia...
- Ngươi nói là cái này sao?
Trong khi lão giả kia nói chuyện, bàn tay Mục Vân duỗi ra, trên lòng bàn tay bỗng nhiên xuất hiện một hạt châu.
Hạt châu kia toàn thân huyết hồng, giống như nhuộm tiên huyết, làm cho người ta cảm thấy huyết dịch trong kinh mạch đều sôi trào lên.
- Nhiếp Hồn Châu, sao lại ở trong tay ngươi?
Nhìn thấy hạt châu màu đỏ ngòm giữa ngón tay Mục Vân, lão giả hoảng sợ nói.
- Ta đã thiết lập trận pháp, trên toàn bộ Thiên Vận đại lục, tuyệt đối không thể nào có người biết, căn bản không thể nào có người giải khai!
- Không sai, trận pháp ngươi thiết trí đúng là không thể nào có người giải khai, thế nhưng ta có thể giải khai.
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Bởi vì, Mục Vân như lời ngươi nói, trùng tên trùng họ với ta, vị tiền bối kia chính là sư tôn của ta!
Rơi vào đường cùng, Mục Vân đành phải nguỵ trang như vậy.
Nếu như hắn nói mình là Mục Vân, đánh chết Vạn Quỷ lão nhân cũng không thể nào tin tưởng.
Linh hồn xuyên qua, trọng sinh sau vạn năm.
Chuyện quỷ dị bực này, nói, Vạn Quỷ lão nhân căn bản không thể nào tin tưởng.
Cho nên, hắn chỉ có thể nói lời hoang đường này.
- Không thể nào, sao hắn lại có thể là sư tôn của ngươi?
- Không có gì là không thể nào, ta với Mục Vân tiền bối trùng tên trùng họ, toàn bộ thần thông của ta đều là hắn dạy ta ở trong mơ, mà bí mật liên quan tới Vạn Quỷ Phủ Quật, cũng là hắn nói cho ta ở trong mơ, còn nói ta sau khi tìm tới ngươi thì mang ngươi đến ngàn vạn đại thế giới, không ngờ lại gặp phải ngươi ở đây!
- Vậy ngươi nói một chút, Vân lão đại đã nói cái gì?
Vạn Quỷ lão nhân kinh nghi bất định nói.
- Hắn từng nói, Vạn Vô Sinh là một tiểu đệ lúc trước hắn thu tại Thiên Vận đại lục, có một lần, Vạn Vô Sinh bị người đuổi giết, chạy trốn tới Vô Tình hải, là hắn cứu được, còn có một lần, Vạn Vô Sinh tu luyện Vạn Quỷ Phệ Tâm Đại Pháp bị tẩu hỏa nhập ma, là hắn dùng trăm năm tu vi, cứu tên ngu xuẩn đó trở về, còn có một lần, Vạn Vô Sinh bước vào đến Niết Bàn cảnh, hưng phấn không thôi, kết quả đi ra ngoài đã bị một vị võ giả cảnh giới Thông Thần thập trọng đánh bại, còn có...
- Ngươi thật là đồ đệ của Vân lão đại?
- Còn không tin sao?
Mục Vân lần nữa nói:
- Còn có một lần, ngươi bị mười cường giả Niết Bàn cửu trọng truy sát, kết quả phản sát năm người, thế nhưng cuối cùng bị bốn người đánh thành trọng thương, trong lúc thoi thóp, ngươi nói là tiểu đệ của Mục Vân, bốn người kia trực tiếp bỏ chạy, ngươi trở về còn không ngừng nói khoác với Vân lão đại...
- Ngừng ngừng ngừng!
Vạn Quỷ lão nhân đột nhiên nói:
- Ngươi thật là đồ đệ của Vân lão đại, quá tốt rồi, quá tốt rồi, Vân lão đại không sao, quá tốt!
- Trước kia ta từng kề vai chiến đấu với Vân lão đại, thế nhưng sau này theo không kịp thiên phú của hắn, hắn quá lợi hại, cho nên ta hứa hẹn, trong thời gian ngàn năm, chắc chắn sẽ tìm hắn, nhưng bây giờ, đã qua thời gian vạn năm, ta...
Nhìn thấy Vạn Quỷ lão nhân lần nữa nghẹn ngào, Mục Vân khẽ thở dài một tiếng.
Nếu như Vạn Vô Sinh biết mình đứng ở trước mặt hắn, mà lại là dùng bộ dáng như vậy, chỉ sợ trong lòng hắn tự trách sẽ lớn hơn mừng rỡ.
- Khóc cái gì mà khóc, đại lão gia, nào có nhiều nước mắt như vậy, gặp được ta cũng coi như ngươi may mắn, ta tới cứu ngươi!
Mục Vân nói, nhấc chân lên, một bước muốn đạp đến trên bệ đá.
- Ngừng!
Nhìn thấy Mục Vân muốn đi lên, Vạn Quỷ lão nhân đột nhiên quát:
- Không nên động!
- Sao vậy?
- Cái bệ đá này tên là Sinh Tử Đài, chính là vạn Vạn Kiếp Quỷ Hỏa luyện ra, nếu ngươi đi lên, hôm nay hai người chúng ta đều sẽ bị vây ở chỗ này.
- Nếu ngươi đã là đồ đệ của Vân lão đại, cũng coi là hảo huynh đệ của Vạn Quỷ lão nhân ta, ngươi đi đi.
Vạn Quỷ lão nhân nghĩa chính ngôn từ nói.
Đi?
Nói đùa cái gì vậy?
- Chờ một chút, ta tới nơi đây chính là vì tìm được thiên hỏa, thu phục nó, làm sao có thể đi!
Mục Vân cười nói:
- Mà ngoài kia có rất nhiều người muốn giết ta, cho dù ta có đi ra ngoài thì cũng chỉ có một con đường chết.
- Có người muốn giết ngươi?
Vạn Quỷ lão nhân đột nhiên quát:
- Mẹ nó, muốn giết đồ đệ của Vân lão đại, quả thực là muốn chết, lão tử ra ngoài sẽ chơi chết từng người bọn hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận