Vô Thượng Thần Đế

Chương 713: Diệt Sinh Đoán Thể Quyết (2)

Hắn cẩn thận suy nghĩ, cảm giác Mục Vân nói vẫn tương đối đúng.
Dùng thân phận của hắn bây giờ, biến mất mấy chục năm, bên trong Chu gia đến cùng như thế nào, ai cũng không nói chắc được.
Nếu như lần này người đến đây cũng không nhận hắn là thiếu tộc trưởng, hết thảy liền khó làm.
- Chờ!
Mục Vân cao thâm mạt trắc nói một chữ, tiếp tục ăn lấy cơm.
Chờ?
Cứ như vậy chờ?
- Ta thấy ngươi bị giam bên trong Cổ Long di chỉ, đầu có chút ngốc.
Mục Vân cười khổ nói:
- Lần này, Chu gia lại trợ giúp bảy mươi hai hòn đảo, hoàn toàn là nhìn trúng tài nguyên phong phú trên mặt Vu Hải của bảy mươi hai hòn đảo, muốn thành lập thông đạo giao dịch ưu đãi.
- Mà dẫn đội lần này, nghe nói là huynh đệ cùng cha khác mẹ với ngươi, Chu Bằng cùng Chu Khiếu đúng không? Hai người bọn họ lần này nếu như thành công, vậy ngươi trở lại Chu gia, đoán chừng vị trí thiếu tộc trưởng cho dù cầm tới, cũng không có gì quyền uy.
- Nhưng nếu như chờ ở chỗ này, đợi bọn hắn dẫn người tới, ngươi lại ra tay, ôm công lao trên người mình, trở về như thế, không phải càng có mặt mũi?
Nghe thấy Mục Vân phân tích, Chu Á Huy nhẹ gật đầu.
- Vạn nhất bọn hắn động võ? Hoặc căn bản không nhận Chu Á Huy là thiếu tộc trưởng?
Chu Tử Kiện đột nhiên mở miệng hỏi.
Không có người rõ ràng hơn hắn, hắn trước kia là thiếu chủ Thiên Kiếm sơn, thế nhưng sau khi hắn hoàn toàn không còn thực lực trở về, hắn thân là thiếu chủ Thiên Kiếm sơn, chỉ còn bị đám người trào phúng và cười lạnh.
Nếu không phải hắn gãy xương trọng sinh, có khả năng hắn hiện tại thật còn là phế vật không bằng đệ tử tạp dịch của Thiên Kiếm sơn.
Cho dù phụ thân của hắn là môn chủ Thiên Kiếm sơn cũng không thể cải biến.
Đây chính là chỗ quyết định thực lực cao thấp.
- Động võ? Vậy bọn hắn sẽ chết rất thê thảm!
Mục Vân mỉm cười, không lên tiếng nữa.
Trước mắt, chỉ cần chờ đợi, còn lại cũng không cần nói nhiều.
Đây cũng không phải hắn tràn đầy tự tin, mà là hắn mười phần có lòng tin về thân phận Chu Á Huy, cùng với khát vọng của Chu Á Huy về vị trí Chu gia thiếu tộc trưởng.
Liên tiếp ba tháng, bốn người Mục Vân một mực đợi trên đảo nhỏ.
Tần Mộng Dao mỗi ngày trừ tu luyện, chính là đi mua sắm một ít vật dụng thường ngày, mà Mục Vân thì không ngừng khiêu chiến màu trắng hư ảnh trong Thần Không bảo động.
Lần này khiêu khích, hắn không chỉ vì thu hoạch được ban thưởng linh đan, càng là vì đề cao thực lực mình mà làm chuẩn bị.
Tiến bộ cùng đề cao dạng này cũng khiến cho Mục Vân hiểu rõ, ý nghĩa chân chính của Thần Không bảo động.
- Tử Kiện, ta ở chỗ này có một môn tu luyện thể quyết, có thể sẽ rất thích hợp ngươi, bất quá cần ngươi từ bỏ tu luyện trước đó, lại lần nữa bắt đầu, có thể sẽ chậm trễ thời gian của ngươi, nhưng ta có thể cam đoan, nếu ngươi tu luyện pháp quyết ta đưa cho ngươi, tương lai giết chết Huyền Vô Tâm, không phải việc khó.
- Pháp quyết gì?
- Diệt Sinh Đoán Thể Quyết!
- Ồ? Nói nghe một chút!
Chu Tử Kiện chỉ biết kiếm thuật Mục Vân cường đại, cũng còn không biết Mục Vân cũng có nghiên cứu võ kỹ công pháp.
- Diệt Sinh Đoán Thể Quyết, bằng vào danh tự, ngươi cũng có thể lý giải, diệt tuyệt sinh cơ, rèn thể trọng sinh, thủ cốt hai tay ngươi còn có thể bảo trì sau khi phục dụng Tỏa Thiên Mệnh Thần Đan, đây quả thực là kỳ tích.
Mục Vân cười nói:
- Cho nên, yêu cầu công pháp này chính là phá rồi lại lập, đưa mỗi một bộ phận thân thể ngươi, trước tiên đánh nát, đánh vỡ, làm đến lực phá hoại cực hạn, sau đó trùng tu tu luyện, một lần nữa đoán tạo.
- Nếu ngươi thật tin tưởng ta, ta có thể nói cho ngươi biết, môn pháp quyết này cường đại đến mức nào, quỷ thần khó lường, mà một khi ngươi tu luyện có thành tựu, tương lai thành tựu của ngươi tuyệt đối cao hơn Huyền Vô Tâm kia, đương nhiên, ngươi có thể tự hành lựa chọn.
- Ta có thể thử xem!
Chu Tử Kiện gật đầu nói.
Mục Vân có thể nói môn pháp quyết này cho hắn, hắn đương nhiên có thể thử xem.
Chỉ là để hắn vứt bỏ công pháp mình trước kia tu luyện, cũng thực có chút làm khó.
- Tu luyện hay không, đương nhiên là lựa chọn của ngươi, hiện tại, ta sẽ truyền pháp quyết cho ngươi, giảng giải cho ngươi một phen, đương nhiên, ngày sau ngươi có cái gì không rõ, cũng có thể đến hỏi ta, nếu như ngươi quyết định tu luyện.
- Tốt!
Chu Tử Kiện vừa dứt lời, bắt đầu nhập định, pháp quyết trong lòng Mục Vân rót thành một đạo ý niệm tiến vào bên trong não hải Chu Tử Kiện.
Đây đúng là một môn pháp quyết Mục Vân đột nhiên phát hiện cực kì thích hợp với Chu Tử Kiện.
Diệt Sinh Đoán Thể Quyết.
Trước diệt hậu sinh, phá rồi lại lập.
Mục Vân tin tưởng, Chu Tử Kiện nếu như lựa chọn môn võ kỹ này, nhất định sẽ không hối hận.
Cuộc sống ngày ngày trôi qua, tin tức liên quan tới Chu gia xuất mã, điều tiết bảy mươi hai hòn đảo cũng là càng ngày càng rộng.
Mà Lạc Hồn đảo cách Huyết Sát đảo không xa, Mục Vân biết, nếu như mình xuất hiện tại Huyết Sát đảo, mới sẽ mang đến phiền phức cho Huyết Vô Tình, chẳng bằng hiện tạ thành thành thật thật ở nơi này hảo hảo phát triển một chút, đợi đến khi đại quân Chu gia chân chính ra tay với Huyết Sát đảo, hắn lại xuất hiện.
Mà cùng lúc đó, phía trên bảy mươi hai hòn đảo, bên trong Thiên Luân đảo.
Luân Vô Thường một thân trang phục đứng ở bến tàu, nhìn chiến hạm to lớn đón gió mà đến, trong lòng hết sức vui mừng.
Từ khi Lãm Kim lâu cùng Ám Ảnh các rút lui, bảy mươi hai hòn đảo liền bị Thiên Bảo các khống chế.
Bọn hắn làm chuyện gì đều muốn nghe Thiên Bảo các, mà Bảo Linh Nhi rời khỏi nơi đây càng giao tất cả công việc cho Huyết Sát đảo xử lý.
Huyết Sát đảo thân là người quy hàng thứ nhất, Thiên Bảo các đương nhiên chiếu cố nhiều hơn.
Mà quan trọng nhất là, Đảo chủ Huyết Sát đảo Huyết Vô Tình, thủ đoạn khôn khéo, không biết dựa vào biện pháp gì, thế đều lôi kéo ba bốn mươi hòn đảo xếp hạng phía sau dựa vào đến bên trong trận doanh của hắn.
Phải biết, Huyết Vô Tình cũng bất quá là Đảo chủ Huyết Sát đảo, xếp hạng sáu mươi hai mà thôi.
Thủ đoạn như vậy quả thực để Luân Vô Thường cảm thấy kinh khủng.
Nếu như chậm rãi, Huyết Vô Tình liên hợp lại đông đảo hòn đảo, vậy đệ nhất đảo của hắn - Thiên Luân đảo còn có uy nghiêm gì có thể nói.
- Chu Bằng công tử, Chu Khiếu công tử, quả thật rồng đến nhà tôm.
Luân Vô Thường tiến lên một bước, nghênh đón mấy bóng người đang đi xuống.
- Thiên Luân đảo, không gì hơn cái này, ta còn tưởng rằng có gì mạnh lắm, khó trách Thiên Bảo các tùy tiện động tay Luân Vô Thường ngươi đã rơi vào thế hạ phong.
Bên trong hai vị thanh niên sóng vai mà đi, một thanh niên dáng người cao một chút cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận