Vô Thượng Thần Đế

Chương 1383: Đối chọi gay gắt

- Bây giờ muốn những thứ này cũng vô dụng, giúp ta gọi Chu Doãn Văn, Thiên Nhất trưởng lão, Từ Chính Khí trưởng lão, Vạn Đạo Phu trưởng lão tới đây.
Mục Vân hơi mở lời.
- Bốn người bọn họ?
Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã đều không hiểu.
Bốn người bọn họ, Chu Doãn Văn trưởng lão, còn có thể lý giải, thế nhưng ba người khác, hiện tại một người là trụ cột Đan các, một người là trụ cột Khí các, còn có một vị là trụ cột trận đạo các, gọi bọn họ tới làm cái gì?
- Có một chút vấn đề, cần thông báo cho bọn hắn một chút. –
- Chàng cũng đừng làm chúng ta sợ.
Nhìn thấy Mục Vân bộ dáng như thế, Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã sững sờ.
Mục Vân bày ra dạng này, nhìn thực sự có chút đáng sợ.
- Hù dọa các nàng cái gì?
Mục Vân lại sững sờ.
Nhìn thần sắc hai nữ nóng nảy, khó hiểu hỏi.
- Ta cũng không phải lo lắng mình sẽ chết, mà lần này... Ta luôn cảm giác sẽ phát sinh một ít chuyện để người bất ngờ đến, kết quả, có thể sẽ vượt qua phạm vi chúng ta đủ khả năng chưởng khống, cho nên sớm chuẩn bị sẵn sàng.
- Mà Vân Lang người này tâm cơ thâm trầm, phía trước, chúng ta lên chiến trường, phía sau nếu như bị bọn hắn đào hang ổ Huyết Minh, vậy lúc đó thì phiền phức lớn.
- Chúng ta...
- Còn tưởng rằng chàng lại làm tốt dự định chiến tử một trận nữa chứ.
Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã cáu giận.
- Vân Lang vạn năm trước đã tồn tại, chàng mới tu luyện mấy chục năm mà thôi, so với hắn, chàng là mới hài đồng vừa cất bước, ngày sau giết hắn, có rất nhiều cơ hội.
- Ta hiểu rõ.
Nhìn thấy gương mặt hai nữ, Mục Vân ha ha cười nói, một tay ôm hai người vào trong ngực, cười nói:
- Hai mỹ nhân, lần này, quá nguy hiểm, cho nên...
- Chúng ta nhất định sẽ đi.
Cơ hồ trăm miệng một lời, Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã hai người nói.
Nghe đến lời này, Mục Vân ngẩn người.
Nhất định phải đi...
- Đi có thể.
Mục Vân xoay chuyển lời nói.
- Nhưng nhớ lấy, không thể mạo hiểm, có nguy hiểm, né tránh, hiểu chưa?
- Chàng coi thường chúng ta, chí ít chúng ta bây giờ là thực lực cấp bậc Tôn Giả, mới sẽ không sợ.
- Ồ?
Mục Vân cười nói:
- Vậy các nàng như thế nào tiến vào thực lực Tôn Giả đây?
- Đừng tưởng rằng thực lực Tôn Giả rất lợi hại, ta có thực lực một nữa Nhân Tiên, bắt các nàng, rất dễ dàng.
Mục Vân nói rồi, bàn tay vung ra.
Lập tức, tay chạm vào một chỗ mềm mại, Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã hai người bị Mục Vân ôm vào trong lòng, một trái một phải, quên cả trời đất.
...
Ba ngày thời gian, hoảng hốt mà qua.
Bên trong ba ngày, Mục Vân lại tựa hồ như giống như con quay đi lại các nơi bên trong toàn bộ Huyết Minh.
Mục minh chủ trước đó thần long thấy đầu không thất đuôi, ba ngày này, lại bận bịu quên cả trời đất.
Một màn này khiến cho từng thành viên bên trong Huyết Minh nghẹn họng nhìn trân trối.
Mục Vân lại không để ý tới những người đó làm thế nào cảm tưởng, chỉ không ngừng phân phó.
Ba ngày thời gian, bên ngoài Huyết Minh, trùng trùng điệp điệp binh sĩ, chờ xuất phát.
Nhìn kỹ lại, sấp sỉ bốn năm trăm cường giả phía trên Sinh Tử cảnh ngũ trọng tụ tập cùng một chỗ.
Đây chỉ có một nửa, còn có một bộ phận, hoặc là tuổi trẻ như bọn người Thiên Vô Viêm, Từ Triệu Mông, hoặc thế hệ trước như Thiên Nhất trưởng lão, Từ Chính Khí trưởng lão mấy người, tất cả đều bị lưu lại.
Cho dù bọn hắn rời đi, bên trong Huyết Minh, cũng không thể trống rỗng.
Bên cạnh Mục Vân, Tiêu Doãn Nhi cùng Vương Tâm Nhã hai người, một trái một phải.
Sau lưng, Thiên Kiếm sơn sơn chủ Chu Tử Kiện, Thất Tinh môn môn chủ Tinh Vô Cực, Huyền Nguyệt Lăng, Diệp Thu, Vạn Quỷ lão nhân, Huyết Vô Tình, phụ tử Huyết Nhất, Phong Ngọc Nhi mấy người, theo thứ tự đứng thẳng.
Những người này, hiện nay toàn bộ là cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng, thực lực Tôn Giả cấp bậc.
Mà Mục Thanh Vũ sau lưng, chỉ có hai thân ảnh - Cừu Xích Viêm cùng Nhậm Cương Cương.
Hai người này, mỗi giờ mỗi khắc, đều giống như một mực đợi bên cạnh Mục Thanh Vũ, như bóng với hình, chưa hề rời đi.
Tề Minh cùng Mặc Dương, hai người lần này cũng muốn đuổi theo, đối với hai người đồ đệ, Mục Vân cũng bất đắc dĩ, để bọn hắn hai người theo sau.
Giờ phút này Huyết Minh, so với Huyết Minh ở Lạc Hồn đảo chỉ có thể dung nạp mấy ngàn người lúc trước, quả thực là hoàn toàn hai bộ dáng.
Nhìn thấy hết thảy sau lưng, Mục Vân hiểu rõ, có lẽ lần này ra ngoài, sẽ có khả năng... Không cách nào trở về.
Mục Vân cũng không biết vì cái gì, thế nhưng ý nghĩ này lại một mực quanh quẩn trong lòng của hắn.
Lắc đầu, có lẽ không rõ về ý nghĩ của Vân Lang khiến cho hắn hiện tại, cũng không mò ra, đến cùng muốn làm gì.
Nhưng vô luận làm gì, lần này, nhất định phải tiến lên.
Hiện tại đã đến cảnh giới nửa bước Nhân Tiên, tiến thêm một bước, hắn chính là Tiên nhân chân chính.
Tiến thêm một bước, tiến vào cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên, bước vào trong tiên giới liền có thể trở lại địa phương làm hắn hồn khiên mộng nhiễu trước đó.
Hảo huynh đệ của hắn, hảo bằng hữu đều ở nơi đó chờ hắn trở về.
Cừu nhân của hắn, cũng ở đó chờ đợi hắn trở về.
Mục Vân đời này cũng không thể không nhớ, một lần kia, hắn thi triển Đại Tác Mệnh Thuật, hướng thiên tác mệnh, khiến cho sinh mệnh của mình trở thành số âm, vi phạm quy tắc thiên địa, hoàn toàn chết đi.
Nếu không phải Tru Tiên Đồ, hiện tại, hắn đã là một người chết.
Nhất định phải tiếp tục đi tới.
- Xuất phát!
Nhìn phía trước, Mục Vân trầm giọng quát.
Bên trong Huyết Minh, đông đảo đệ tử nhìn đội ngũ trùng trùng điệp điệp xuất phát, cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Trước đó, bọn hắn bị các đại tiểu thế giới nghiền ép, thế nhưng bọn hắn thủ vững, không từ bỏ.
Mà bây giờ, bọn hắn lại trở thành tồn tại các đại tiểu thế giới đều đến nịnh bợ, khiến cho các đại tiểu thế giới nhất định phải cầu bọn hắn, để bọn hắn trợ giúp.
Loại cảm giác này để người nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly.
Loại cảm giác này để người mở mày mở mặt.
Loại cảm giác này càng khiến người ta nhiệt huyết dâng trào.
- Ha ha... Mục minh chủ quả nhiên nói lời giữ lời.
Trung Vực, nhìn thấy Mục Vân đến, Vân Lang cười ha ha một tiếng, trên mặt lộ ra một chút thư giãn, tựa hồ thở dài một hơi.
- Ngược lại không có ngươi nhiệt thành như Vân Lang.
Mục Vân cũng không thế khách khí.
Nhìn địa điểm ước định chỉ có hơn nghìn người Huyền Không sơn, Mục Vân cau mày.
- Bọn hắn đâu?
- Mục minh chủ đi theo ta là được, lần này chúng ta nhất định phải đến bên trong tứ nguyên phong địa, để cho Hỏa Lựu trở tay không kịp, cho nên ta bảo đám võ giả tiểu thiên thế giới phân tán tiến vào tứ nguyên phong địa.
- Xem ra ngươi đều kế hoạch tốt hết thảy.
- Đó cũng không phải, chỉ là những chuẩn bị cần thiết thì vẫn phải có.
Vân Lang cười ha ha, cũng không so đo Mục Vân đối chọi gay gắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận