Vô Thượng Thần Đế

Chương 2376: Tiên giới ám động (2)

- Giáo chủ, phụ tử Huyết Vô Tình cùng Huyết nhất, làm sao bây giờ?
Một đường chủ khom người hỏi.
- Giam giữ hai người bọn họ ở trong huyết địa, để cho bọn họ hảo hảo suy nghĩ lại!
Huyết Vân hừ lạnh.
Giam giữ vào trong huyết địa?
Nghe được lời này, sắc mặt vài tên đường chủ cổ quái.
Đây đâu phải trừng phạt hai người, quả thực là thưởng cho hai người, Huyết Địa của Huyết Sát thần giáo, không biết có bao nhiêu đệ tử muốn tiến vào trong. Huyết trì nơi đó đối với tăng lên cảnh giới, quả thực là... Gặp may mắn.
- Tuân mệnh!
Mọi người Huyết Sát thần giáo rời đi.
Mà cùng lúc đó, tiên giới, cực loạn đại địa, trên một mảnh thảo nguyên rộng lớn.
Từng thân ảnh bất ngờ xuất hiện.
Nhìn kỹ lại, chính là đám người Lục Thanh Phong, Kiếm Phong Tiên, Diệp Tĩnh Vân...
- Đáng chết!
Lục Thanh Phong nhìn bốn phía, hai tay nắm chặt, gầm thét.
- Cực loạn đại địa, tiểu tử này, làm sao có thể truyền chúng ta đến nơi xa như vậy.
Sắc mặt Kiếm Phong Tiên đầy bi thống nói:
- Hiện tại, cho dù chúng ta trở về Kiếm vực, chỉ sợ cũng không kịp. Cuối cùng, ta đã không thể cứu hắn.
- Phụ thân!
Kiếm Vô Song, Kiếm Vấn Thiên, Kiếm Nhất Minh ba người đi lên, nhìn Kiếm Phong Tiên.
Kiếm Phong Tiên thở ra một hơi, trừng mắt nhìn Kiếm Vô Song một cái, nói:
- Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn tồn tại Tiên Đế mà ngươi cũng không biết, ngươi làm phong chủ tam thập tam phong như thế nào? Để ngươi bái nhập vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, trù tính vạn năm, ngươi lại làm cái gì?
Nghe được lời này, Kiếm Vô Song cúi đầu, ảm đạm nói:
- Xin lỗi, phụ thân.
- Ngươi xin lỗi không phải là ta, mà là Mục thúc của ngươi.
Kiếm Phong Tiên tức giận không thôi.
- Phong Tiên, thôi...
Lục Thanh Phong chua xót nói:
- Ta sớm nên nghĩ đến, Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo đều có Tiên Đế tồn tại, Kiếm Môn thâm căn cố đế, ngạo nghễ mấy chục vạn năm, làm sao có thể không có Tiên Đế, chỉ là không nghĩ tới, sẽ là Kiếm Lưu Vân, trung vị Tiên Đế.
Hiện tại, tâm tình mọi người đều không tốt lắm.
Mẹ con Diệp Tĩnh Vân và Diệp Tuyết Kỳ đã hoàn toàn bi thương muốn chết.
Ong...
Trong lúc bất chợt, từng tiếng ong ong vang lên, sắc mặt Diệp Tĩnh Vân biến đổi.
- Sư mẫu, làm sao vậy?
- Đáng giận.
Diệp Tĩnh Vân quát:
- Thái Cực tông biết Diệt Thiên Kiếm Tông chúng ta tiến công Kiếm Vực, hiện tại đang rục rịch, muốn đối phó Kiếm Tông.
Vừa nghe lời này, sắc mặt Lục Thanh Phong đầy phẫn nộ.
Diệt Thiên Kiếm Tông là tâm huyết cả đời của sư tôn, năm đó bị Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn công phá, bát đại tôn sứ chết bốn vị, mà hiện tại, ngay cả Thái Cực tông cũng dám xâm phạm.
Diệp Tĩnh Vân lạnh lùng nói:
- Diệp Hồng Vận, Tần Phong Tiếu, Thanh Tử Vân, Chiến Lăng Thiên, bốn người các ngươi trở về Kiếm tông. Ta ngược lại muốn nhìn, Thái Cực tông muốn làm gì?.
Năm đó, Diệt Thiên Kiếm Tông chiếm cứ một phần tư địa vực cực loạn đại địa, thanh danh hiển hách, uy thế chấn thiên, cùng Kinh Thiên Môn khu vực Tây Nam, Phần Thiên cốc khu Tây Bắc và Tà Phong các khu Đông Bắc cùng xưng là tứ đại tông môn cực loạn đại địa.
Sau khi bị Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn công phá, Diệt Thiên Kiếm Tông lần thứ hai thành lập, trở thành một trong hai đại tông môn khu vực Đông Nam, không phân mạnh yếu với Thái Cực tông thành lập lúc sau.
Cho dù bị thương nặng, Diệt Thiên Kiếm Tông vẫn có danh tiếng như trước ở trong cực loạn đại địa.
- Sư mẫu, người thì sao?
- Ta muốn đi Kiếm Vực.
Diệp Tĩnh Vân bình tĩnh nói:
- Cho dù Vân Nhi chết, ta cũng phải mang thi thể hắn trở về. Ta không thể để cho hắn giống như Thiên Viêm… Hài cốt không còn.
- Sư mẫu.
Lục Thanh Phong khuyên giải nói:
- Ta đi cho, Diệt Thiên Kiếm Tông cần ngài tọa trấn, Vu Thừa Phong, Vương Ngự Phong, hai người các ngươi đi theo sư mẫu trở về đi, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông hiện tại không thể trở về, đều triệu tập tất cả đệ tử trong tông môn vào trong cực loạn đại địa.
- Kiếm huynh, ngươi cũng đi cực loạn đại địa đi, tông chủ chưa trở về, không thể trở về Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, cung điện dưới lòng đất sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, sớm rút lui mới tốt.
- Ta hiểu.
Kiếm Phong Tiên nói.
- Trước tiên trợ giúp Diệt Thiên Kiếm Tông giải quyết nguy cơ đã. Thanh Phong, nhất định phải mang thi thể Mục Vân trở lại.
- Ừm.
- Nhất Minh, Vô Song, Vấn Thiên, ba người các ngươi theo Tứ Ngục Vương, Ngũ Ngục Vương trở lại tông môn, mang theo mọi người phân tán rút lui.
Kiếm Phong Tiên dặn dò.
Lục Thanh Phong nhìn Tứ ngục vương cùng Ngũ ngục vương một thân hắc y, nói:
- Hai vị Ngục Vương, quyền cao chức trọng, làm xong chuyện nơi này, nhanh chóng trở lại vực giới của mình, hết thảy chờ tông chủ trở về rồi tính tiếp.
- Ừm.
Tứ ngục vương cùng Ngũ ngục vương hai người chắp tay, nhất thời phá không rời đi.
Lục Thanh Phong nhìn về phía nam, trong lòng thống khổ không thôi.
Hắn chung quy là chuyện gì cũng không làm được.
Tiểu sư đệ, vẫn không còn.
Vạn năm trước như thế, vạn năm sau cũng như vậy.
Mà theo giao chiến chấm dứt, toàn bộ Tiên giới cũng hoàn toàn rung chuyển.
Phía nam Tiên giới, Phật vực giáp với Vũ Hóa Thiên Cung, Vô Lượng Phật Tông.
Vô Lượng Phật Tông, chiếm cứ một vực, uy danh hiển hách, thanh thế to lớn, bên trong tu hành phần lớn đều là Phật đạo, có thiện có ác, dựa vào đều là thực lực.
Hiện tại, bên trong Vô Lượng Phật Tông, một lão giả từ trong phòng chậm rãi đi ra, nhìn mặt trời trong sân, nheo hai mắt lại.
Thân ảnh gầy gò, một thân cà sa trên người, tay phải buông xuống bên cạnh, cánh tay trái trống rỗng, không có tay trái.
Tiếng bước chân phốc phốc vang lên, một thân ảnh vội vàng đi tới.
- Tổ Phật!
Một tiểu Phật Đà đi tới, thấp giọng nói:
- Kiếm vực đại loạn, Diệt Thiên Kiếm Tông, Bích Lạc Hoàng Tuyền Tông, Vũ Hóa Thiên Cung cùng Huyết Sát thần giáo cùng tụ tập ở Kiếm Vực. Thua rồi.
Nghe được lời này, thân ảnh gầy gò gật đầu.
- Tổ Phật không kinh ngạc?
- Có gì phải kinh ngạc?
Phật gầy gò lắc đầu nói:
- Sống hay chết, luân hồi không ngừng, có vài người chết, chính là chết, nhưng có vài người, chết, lại là một loại lột xác, thế gian này, ai có thể nói thông suốt sinh tử?
Tiểu Phật sờ sờ cái đầu bóng loáng, không rõ lắm.
- Được rồi, nên làm cái gì làm cái đó đi.
- Vâng.
Tiểu Phật xoay người muốn rời đi, nhưng bước chân do dự.
- Muốn nói cái gì, nói đi.
- Tổ Phật, đệ tử không rõ, Mục Vân tiên vương kia không phải đã chết sao? Năm đó tự bạo, hồn phi phách tán, làm sao có thể còn sống?
- Ha ha...
Nghe được lời này, Tổ Phật cười cười, nói:
- Ngươi còn quá nhỏ, tương lai sẽ hiểu được.
- Vâng.
Tiểu Phật lại gãi gãi đầu, rời đi.
Tổ Phật lại nhìn bầu trời, thấp giọng lẩm bẩm:
- Mục Vân... Sống và chết, ai có thể nhìn thấy rõ ràng?.
......
Tiên giới, thập đại tiên vực, mỗi một vực giới đều thâm căn cố đế, thực lực vô cùng cường đại.
Nằm ở phía đông bắc tiên giới, nơi này một mảng lớn địa vực, tràn ngập cây cối xanh um tươi tốt, cổ thụ chọc trời.
Còn có không ít thiên địa diệu dược, nơi này, chính là Linh vực, toàn bộ tiên giới, cơ hồ năm mươi phần trăm tiên đan bán ra từ Linh vực.
Trong Linh Vực, Tiên đan sư cùng Tiên khí sư có số lượng lớn nhất cả Tiên giới.
Mà trong Linh vực, chỉ có một thế lực lớn tồn tại, Linh Các.
Linh các kiến tạo trên một chỗ linh mạch, từ trước đến nay non thanh thủy tú, tiên gia thánh địa.
Giờ khắc này, bên trong Linh các, trong một gác xép, một nam tử trung niên lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận