Vô Thượng Thần Đế

Chương 1103: Vậy ngươi có đi hay không? (2)

Vừa suy nghĩ đến loại khả năng này, Luân Vô Thường chỉ cảm thấy trong ngực kìm nén một cỗ tức giận, khó mà bình phẫn.
- Luân Vũ, đi tìm nhìn một chút, nơi nào có chỗ đột phá.
- Vâng!
Luân Vũ lĩnh mệnh, rời đi.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân lôi kéo Lạc Tuyết, đương nhiên hấp dẫn lực chú ý của Đấu Thiên Đô.
- Ngươi là ai?
Đấu Thiên Đô quay người mà quay về, đi tới bên người Lạc Tuyết, nhìn Mục Vân, cẩn thận nói.
- Sư huynh!
Lạc Tuyết thấp giọng nói:
- Hắn là Mục Vân, từng cứu mạng của ta.
- Sư muội!
Đấu Thiên Đô cẩn thận nói:
- Cứu mệnh ngươi, không nhất định là người tốt, có ít người, tâm nhãn rất xấu.
- Nói đúng!
Mục Vân mở lời:
- Cho nên hiện tại, ngươi là cùng ta đi, hay chờ chết ở đây?
- Đi theo ngươi, đi nơi nào?
Đấu Thiên Đô khẩn trương nói.
- Sư huynh, Mục Vân biết đường ra, chúng ta lưu tại nơi này, chính là chờ chết!
Lạc Tuyết vội vàng nói.
- Đường ra?
Đấu Thiên Đô nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo một tia điều tra, hoài nghi nói:
- Hắn có thể biết đường ra? Vũ Tiên cảnh thập trọng mà thôi, Luân Vô Thường cũng không biết đường ra, sao hắn lại có thể biết?
Nghe đến lời này, Mục Vân sầm mặt lại.
Hắn sở dĩ trở về, cũng là bởi vì Lạc Tuyết đã cứu hắn, hắn biết Lạc Tuyết đơn thuần, cho nên không muốn để nàng vô duyên vô cớ chết ở chỗ này.
Chỉ là hiện tại, Đấu Thiên Đô nói như vậy, hắn cũng không thể nói gì hơn.
Hắn còn không có thấp hèn đến loại tình trạng này, cầu bọn hắn đi theo mình rời đi.
- Lạc Tuyết, ta nể tình ngươi cứu ta một mạng, nói cho ngươi, ở chỗ này, cho dù không chết, các ngươi cũng muốn bỏ ra cái giá khổng lồ, theo ta đi, ta có thể cam đoan các ngươi không chết, lời nói đã đến nước này, có đi hay không, các ngươi tùy ý.
Mục Vân vừa dứt lời, chỉ nhìn Lạc Tuyết.
- Tiểu tử, ta không biết ngươi đến cùng có tâm tư gì, bất quá, ngươi bảo chúng ta như thế nào tin tưởng ngươi? Vũ Tiên cảnh thập trọng, ngươi có thể tìm tới đường ra? Nơi này nhiều thiên tài Sinh Tử cảnh như vậy, bọn hắn không được, ngươi có thể làm?
- Sư huynh!
Nghe được Đấu Thiên Đô nói lời này, Lạc Tuyết quát lớn một tiếng, bất mãn nói:
- Mục Vân rất lợi hại, hắn nói những khôi lỗi này sẽ sống lại, bọn nó liền sống lại rồi.
- Ai biết có phải là hắn giở trò quỷ hay không? Cố ý như thế.
Nghe đến lời này, dù người tính khí tốt hơn nữa cũng hoàn toàn nhịn không được.
- Lạc Tuyết, ta đã nói cho ngươi, ngươi không theo ta đi, vậy ta tự mình rời đi.
- Loại người nhát gan sợ phiền phức, cút đi.
Đấu Thiên Đô nhìn Mục Vân, quát:
- Nếu như ngươi thật muốn cứu Tuyết nhi, vừa rồi nên lôi kéo Tuyết nhi, đừng để nàng tới.
Nghe đến lời này, Mục Vân cười ha ha, thân ảnh lóe lên, biến mất.
- Sư huynh, ngươi quá mức.
Lạc Tuyết khẽ nói:
- Mục Vân cứu mạng ta, ngươi không nên nói hắn như vậy, mà hắn đúng là hiểu khá rõ nơi này, còn nói để chúng ta tìm tới sinh môn, có thể sống sót rời đi.
- Nói năng bậy bạ!
Đấu Thiên Đô nói:
- Chỉ là Vũ Tiên cảnh thập trọng, chỉ thi triển một ít tiểu thủ đoạn mà thôi, Tuyết nhi, ngươi quá đơn thuần.
- Cái gì chỉ là Vũ Tiên cảnh thập trọng, sư huynh, ngươi không biết, Trí Nhạc của Di Lặc tiểu thế giới kia chính là bị hắn chém giết.
Lạc Tuyết hừ một tiếng, quay mặt qua chỗ khác, hết sức tức giận.
Cái gì!
Nghe đến lời này, Đấu Thiên Đô lại sững sờ.
Vũ Tiên cảnh thập trọng chém giết Sinh Tử cảnh nhất trọng, hơn nữa còn là Trí Nhạc.
Trí Nhạc người này, hắn có nghe thấy.
Người này là cao tăng Di Lặc tiểu thế giới, một thân lĩnh ngỗ tinh túy Vạn Tự Chân Ngôn Quyết của Di Lặc tiểu thế giới.
Thế mà bị Mục Vân giết.
Vừa rồi đám người tứ đại tiểu thế giới cũng bởi vì Trí Nhạc chết hỏi Luân Vô Thường vài câu, Luân Vô Thường không kiên nhẫn giải thích, mới đánh lên.
Bây giờ nhìn lại, hoàn toàn là cõng nồi.
Kẻ này thế mà kinh khủng như vậy.
Trong lòng Đấu Thiên Đô cảm giác có chút không ổn.
Mà giờ phút này, bóng dáng Mục Vân thì ở vào bên trong một tòa đại điện trong số tám tòa đại điện xung quanh ở đại điện lộ thiên.
Đứng tại cửa đại điện, nhìn chém giết bên trong lộ thiên đại điện phía dưới, mặt Mục Vân không biểu tình.
Hắn tự nhận đã làm tất cả đều mình nên làm.
Lạc Tuyết không tín nhiệm mình, Đấu Thiên Đô càng nói xấu mình, lại kéo xuống, đã không có ý nghĩa.
Giờ phút này, đứng tại chỗ đại điện sinh môn, ánh mắt Mục Vân nhìn chăm chý lại phát hiện, bên trong bảy tòa đại điện xung quanh sớm đã nhồi vào những pho tượng võ giả.
Mà duy chỉ có gian đại điện này, tất cả pho tượng võ giả lại giống như nhìn như không thấy, căn bản chưa từng tiến đến xem xét.
Trận pháp này, khi Mục Vân tiến vào trong nháy mắt cũng không có thấy rõ.
Chỉ là tinh tế suy tư, lại là đột nhiên hiểu rõ.
Bát Quái Vô Sinh Trận.
Cái đại trận này, sớm mấy năm trước hắn cũng chỉ tiếp xúc qua một lần, ngay từ đầu, đúng là không nhớ ra được.
Bát Quái Vô Sinh Trận, trận nhãn bên trong trung ương đại trận, chính là dùng một loại vật thể trấn áp.
Một khi trận nhãn bị động, đại trận mở ra.
Những pho tượng võ giả kia chính là tại thời điểm Luân Vô Thường xúc động Dung Thiên Quyết mới như lôi đình xuất thủ.
Chỉ là trận pháp này, sinh môn chỉ cam đoan an toàn, nhưng muốn từ đây rời đi khỏi bên trong trận pháp, vẫn muốn phí chút năng lực.
Nhưng Mục Vân giờ phút này cũng không sốt ruột.
Lần này, hắn muốn đòi trở về toàn bộ tất cả mọi người trước đó đắc tội mình.
- Luân Vô Thường, không phải ngươi rất ngạo khí sao? Lần này, nhìn là ngươi ngạo khí, hay là ta ngạo khí!
Giờ phút này phía dưới, bên trong đại điện lộ thiên, từng pho tượng võ giả đã vượt qua tường cao, xông vào đến bên trong đại điện, chém giết, trở nên vô cùng thảm liệt.
Quan trọng nhất là, trong lúc những người kia chém giết, thậm chí còn không quên bổ mấy đao về phía địch nhân xung quanh.
Lúc này, còn đang nhớ điểm tích lũy, Mục Vân không thể không thừa nhận, gan những người này thật rất lớn.
Mục Vân không còn đi xem, ngược lại khoanh chân ngay tại chỗ, bắt đầu nhìn Dung Thiên Quyết trong tay.
- Dung Thiên Quyết, Dung Thiên lão tổ sáng tạo, chính là tụ tập tâm huyết cả đời của lão tổ, không phải tiên pháp, càng hơn tiên pháp!
- Dung Thiên Quyết chia làm ba cấp độ, cấp độ thứ nhất, dung hợp thuộc tính lực lượng võ kỹ giống nhau, khiến cho võ giả tự hành sáng tạo võ kỹ, tầng thứ hai, dung nhập công kích của địch nhân, cưỡng ép luyện hóa, tầng thứ ba, dung nạp lực lượng của đối thủ để bản thân sử dụng.
- Ba tầng, nhất tầng dung võ, tầng hai dung lực, ba tầng dung vạn vật.
- Ba tầng, mỗi một tầng hòa tan, đều cần võ giả cầu phú quý trong nguy hiểm, ôm lấy tâm tính cực kỳ cứng cỏi, ôm lấy lòng quyết muốn chết, mới có thể lĩnh ngộ chân lý!
Khép lại Dung Thiên Quyết, Mục Vân ngơ ngẩn.
Lợi hại!
Tầng thứ nhất, dung hợp lực lượng võ kỹ thuộc tính giống nhau, hắn hiện tại tu luyện võ kỹ ba môn luyện thể, Kim Cương Thân Thể, Bách Luyện Kim Thân, Đoán Cốt Thánh Thể.
Ba môn võ kỹ, có thể nói là lực lượng không hoàn toàn giống nhau, nhưng lại cũng có thể hình thành vòng bảo hộ hộ thể, ba môn võ kỹ cộng lại, chính là một cộng một thêm vào, chỉ tương đương với ba tầng hộ giáp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận