Vô Thượng Thần Đế

Chương 2313: Xảy ra đại sự (1)

- Tư cách của ta chính là Mục Vân ta là Thiên Kiếm Tử đời thứ tư, chính là phong chủ của đệ nhị phong này, cho nên, chư vị, các ngươi hiện tại có thể rời khỏi ngọn núi của ta.
Mục Vân nhìn Lục Khiếu Thiên, tiếng vang dội, khí thế bức người.
Kiếm Nam Thiên phong hắn làm phong chủ, ngọn núi thứ hai này thuộc về hắn quản lý.
Bất luận kẻ nào ở đây giương oai, đều là khiêu khích quyền uy của hắn, càng không cần phải nói, hắn là thiên kiếm tử đời mới nhất.
Hiện tại, Lục Khiếu Thiên rất muốn giết Mục Vân, nhưng hắn biết, hắn làm như vậy, Ninh gia cùng Lục gia, toàn bộ phải chôn cùng.
- Chúng ta đi!
Lục Khiếu Thiên gầm hét một tiếng, mang theo mọi người rời khỏi đại điện trên chủ phong.
- Đệ tử đệ nhị phong nghe lệnh, phàm là người mang hai lòng, muốn rời khỏi đệ nhị phong, hiện tại đều có thể đứng ra. Ta sẽ tự tay giết chết các ngươi.
Tiếng nói vang dội truyền khắp phong thứ hai, Liễu Như Tuyết đang rời đi lắc lư một cái, thiếu chút nữa rơi xuống đất.
Lời này của Mục Vân,là hô to cho nàng nghe.
Mà hiện tại trong đại điện phong thứ hai, Mục Vân đứng ở trước bảo tọa phong chủ.
- Ha ha. Sảng khoái!
Lâm Văn Hiên cười ha ha nói:
- Thả ra khẩu khí, ta rất sảng khoái, Mục Vân, tiểu tử ngươi thật có tài.
- Nếu không phải sư tôn, ta cũng không dám như thế!
Mục Vân nịnh nọt cười nói.
- Được rồi, đừng nịnh nọt, hiện tại ngươi chính là phong chủ phong thứ hai, ta bất quá chỉ là phong chủ phong ba mươi bốn có tiếng không có miếng mà thôi, không có thực quyền, ngày sau, sư tôn chỉ có dựa vào ngươi.
- Đồ nhi không dám.
Mục Vân nghĩ đến kế hoạch của Vũ Hóa Thiên Cung và Huyết Sát thần giáo, nhìn Lâm Văn Hiên, nói:
- Nhân sinh khắp nơi đều tràn ngập kỳ ngộ, tựa như đệ tử cũng không nghĩ tới sẽ một bước lên trời, ở trong tuyệt địa, ta còn nghĩ làm thế nào sống sót, hiện tại, lại nắm tính mạng hơn vạn người trong tay, nắm trong tay một ngọn núi, có thể nói là chư hầu một phương.
- Đồ nhi tin tưởng, năng lực của sư tôn rất nhanh sẽ được biểu hiện.
- Miệng lưỡi tiểu tử ngươi thật sự rất biết cách nói chuyện.
Trên mặt Lâm Văn Hiên hiện tại mang theo vẻ cừu hận, nói:
- Vị trí phong chủ, ta ngược lại không quan tâm, chỉ là những người trước kia đối phó với ta, ta sẽ để cho bọn họ trả giá đắt, hiện tại ta biết, Ninh Tranh cùng Lục Chấn Thiên hai người, chạy không thoát, còn có mấy vị hạch tâm trưởng lão, bọn họ đều tham gia vào trong đó, muốn lâm Văn Hiên ta chết, ta chưa chết, vậy bọn họ sẽ chết.
- Đệ tử tuyệt đối đi cùng một đường với sư tôn.
Mục Vân chắp tay nói:
- Vân Lang muốn đẩy ta vào chỗ chết, ta tất sẽ giết hắn.
- Tốt, hai thầy trò ngươi ta liên thủ, còn có khó khăn gì ứng phó không được.
Mục Vân nhìn Lâm Văn Hiên nói:
- Không biết sư tôn hiện tại khôi phục đến trình độ nào?
- A, bây giờ ta bất quá chỉ là tứ phẩm Tiên Vương, khoảng cách đỉnh phong vẫn còn xa!
Lâm Văn Hiên không thèm để ý nói:
- Đối phó với những lão hồ ly kia, còn kém một chút, khoảng cách với Lục Thanh Phong, càng cách sông ngăn núi.
- Ồ? Lục Thanh Phong lợi hại như vậy?
Mục Vân tự nhiên biết, đại sư huynh rất lợi hại, nhưng hiện tại hắn phải làm bộ như không biết.
- Ngươi lần này thăng cấp lên Phong chủ, lại là Thiên Kiếm Tử, có thể khi đại điển tế bái vừa qua, ngươi sẽ tiến vào trong Kình Thiên tháp, ra khỏi Kình Thiên tháp, ngươi nhất định là Tiên Vương cảnh, trong tiên giới này, Tiên Vương chính là nhân vật đứng ở đỉnh phong.
Lâm Văn Hiên giải thích:
- Ta nói với ngươi như vầy, nhất phẩm đến cửu phẩm Tiên Vương, phân biệt mạnh yếu chính là vận chuyển lực lượng pháp tắc, thế nhưng, cho dù là đạt tới cửu phẩm Tiên Vương, cũng có phân chia mạnh yếu.
- Mười đại tiên vương như Kiếm Nam Thiên, bọn họ phất tay, chém giết hơn trăm cửu phẩm Tiên Vương bình thường, chỉ là bọn họ chưa đạt tới cảnh giới Tiên Đế.
- Sau đó chính là cường giả Tiên Vương đỉnh phong, hơn mười vị Thái thượng trưởng lão trong tông môn, nhi tử của Túc Tinh Hải, Túc Thanh Sơn, chính là ở vào tầng thứ này.
Nghe được lời này, Mục Vân khó hiểu nói:
- Ba vị thủy tổ trưởng lão kia đâu?
- Túc Tinh Hải, Nhuế Dực, Hứa Lâm ba người, có thể nói mạnh hơn tiên vương đỉnh phong, nhưng yếu hơn thập đại tiên vương một bậc, nói như vậy đi, ba người liên thủ có lẽ đã không còn là đối thủ của Kiếm Nam Thiên, hơn nữa hiện tại, Kiếm Nam Thiên tựa hồ càng lợi hại hơn, ta nghĩ, hắn thật sự có khả năng đột phá đến cảnh giới Tiên Đế.
Năm đó Mục Vân cùng bốn người giao thủ, đại khái đúng là như thế.
Nói như vậy, trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn có hơn mười vị tiên vương đỉnh phong, có ba người gần với mười đại tiên vương.
Điểm này, đúng là mạnh hơn Vân Minh.
Bên trong Vân Minh, Hách Đằng Phi bốn vị hộ pháp, thực lực tương đương cùng tam đại thủy tổ trưởng lão, nhưng ở mức đỉnh cấp tiên vương đỉnh thì lại thiếu không ít người.
- Kéo xa rồi.
Lâm Văn Hiên lại nói:
- Ta nói như vậy, ngươi nên biết, trong tiên giới, ngoại trừ thập đại tiên vương, chính là loại cường giả như tam đại thủy tổ trưởng lão, nhưng ta đoán, toàn bộ Tiên giới không quá trăm người.
- Tiếp theo chính là đỉnh cấp tiên vương, cũng không phải rất nhiều, cho nên, không nên cho rằng đạt tới cảnh giới Tiên Vương thì có thể muốn làm gì thì làm.
- Mà Thanh Sơn Kiếm Thánh Lục Thanh Phong, ta đánh giá, thực lực của hắn bây giờ còn lợi hại hơn so với tam đại thủy tổ trưởng lão, tuy nói không thể liệt vào thập đại tiên vương, nhưng với thiên phú của hắn, chỉ sợ thời gian sẽ không quá dài, hắn có thể đuổi tới thập đại tiên vương.
Vừa nghe lời này, trong lòng Mục Vân có chút kinh ngạc về thực lực của đại sư huynh.
Vạn năm trước, đại sư huynh đại khái là Tiên Vương cảnh giới đỉnh phong, hiện tại xem ra, thời gian vạn năm, thực lực đại sư huynh đề cao rất nhanh.
Chỉ là không biết, đại sư huynh hiện tại đang ở nơi nào.
- Không tốt rồi.
Đang lúc này, một đạo thân ảnh đột nhiên vọt vào trong đại điện.
Chính là Kiếm Nhất Minh.
Giờ khắc này, vẻ mặt Kiếm Nhất Minh đầy rung động, nhìn Mục Vân cùng Lâm Văn Hiên, bẩm báo:
- Xảy ra đại sự!
- Đại sự gì?
Trong lòng Mục Vân căng thẳng, chẳng lẽ Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung đánh tới?
Kiếm Nhất Minh thở hồng hộc nói:
- Tin tức vừa mới nhận được, phong chủ thứ mười Vũ Thượng Vĩ và Củng Huy, phong chủ phong mười hai, đã chết.
- Cái gì!
- Cái gì!
Cơ hồ cùng một lúc, Mục Vân cùng Lâm Văn Hiên hai người kinh hô thành tiếng, vẻ mặt chấn động.
- Tin tức vừa mới nhận được, có lẽ một hồi nữa môn chủ sẽ triệu tập chư vị phong chủ, thái thượng trưởng lão cùng hạch tâm trưởng lão cùng nhau đến...
Bạn cần đăng nhập để bình luận