Vô Thượng Thần Đế

Chương 1658: Chật vật không thôi

Lần này nếu tiến vào Hoàng Tuyền thành, chỉ đánh một trận với đám võ giả Bích Lạc hoàng tuyền tông, vậy thì quá thua thiệt.
- Đồ vô sỉ, còn mưu toan chiếm bảo bối, quả thực muốn chết.
Thấy cảnh này, ba vị Ngục Vương triệt để phẫn nộ, từng người xung phong.
Mà giờ khắc này, Thiên Quân Vũ một thân một mình, đối mặt thập lục Ngục Vương Đồng Yêu, rõ ràng hiện ra chống đỡ hết nổi.
Mà đổi thành một bên, Trần Tư Nhiên và Hướng Phần Thiên hai vị phó các chủ lại là toàn lực đối phó Hàn Khải một bên khác.
Mà năm vị tông chủ thì liên thủ đối phó Lệ Sinh Phong.
Nhưng nhìn tình cảnh, mấy vị đại lão đều bị áp chế.
- Chỉ là mấy con kiến nhỏ, dám nhảy nhót trước mặt Hoàng Tuyền tông ta, không biết lượng sức!
Lệ Sinh Phong ngân ngân cười, trong mắt đầy khinh thường.
- Đáng ghét!
Sắc mặt Thiên Quân Vũ biến hóa.
Dưới tình huống bực này, bọn hắn rõ ràng chống đỡ hết nổi.
Mà bên trong Hoàng Tuyền thành là đại bản doanh của đối phương, ai biết lúc sau sẽ còn xuất hiện thứ quỷ gì, sẽ có hậu viện hay không.
- Thiên lâu chủ, lúc này làm sao bây giờ?
- Rút!
Thiên Quân Vũ hô lớn.
Một tiếng hô kinh thiên động địa.
Hết thảy võ giả trong thành nghe được tiếng kêu gọi, sắc mặt kịch biến.
Rút!
Ngay cả Thiên Quân Vũ đều hô rút lui, lần này xem ra xong đời.
Thiên Kiếm lâu Thanh Đồng cấp thế lực cùng với ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực cùng một chỗ đều không thể ngăn chặn Hoàng Tuyền tông, thế thì còn đánh như thế nào?
Nháy mắt, một ít đệ tử và đám võ giả tiểu thế lực bắt đầu rút lui.
Trong lúc rút lui vẫn y không có quên việc lấy một ít chí bảo.
Nghe được Thiên Quân Vũ nói câu kia, Mục Vân cũng kinh ngạc.
Bích Lạc hoàng tuyền tông chỉ ra ba vị Ngục Vương đã nhanh chóng bức bách Thiên Kiếm lâu rút lui.
Xem ra, Lạc Thiên Hành không có nói quàng, Bích Lạc hoàng tuyền tông có được thực lực Bạch Ngân cấp thế lực.
Lần này, xem ra không dễ làm.
Mục Vân liên hệ đám người Lạc Kiếm Tuyết, Hoán Thanh Sa, Ngọc Thanh Lan, lệnh bọn nàng rút lui.
Những ngày gần đây, mấy người kia cũng nhận được rất nhiều chỗ tốt.
Trước mắt Mục Vân để các nàng rút lui, bọn nàng đương nhiên không nói hai lời.
- Chạy?
Lệ Sinh Phong thấy cảnh này quát:
- Tới dễ dàng, muốn đi cũng không có đơn giản đâu, trả lại Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ.
Lệ Sinh Phong quát to một tiếng, đám tông chủ ngũ đại Phàm Thiết cấp thế lực lui nhanh.
Mà giờ khắc này, thập lục Ngục Vương Đồng Yêu cũng lui lại.
Vừa lui lại, quanh người Đồng Yêu khuếch tán ra từng đạo khí tức quỷ dị yêu diễm.
Tiếng rầm rầm vang lên, toàn bộ thân thể Đồng Yêu như là nước suối cuồn cuộn vỡ ra.
- Nếm thử thủ đoạn của ta.
Đồng Yêu cười hắc hắc, bước ra một bước.
Oanh...
Lập tức, toàn bộ thân thể hắn giống như triệt để nổ bể, thủy lãng vô hình lao nhanh, cuốn sạch đánh tới Thiên Quân Vũ.
- Kiếm Ấn Cửu Thương Khung.
Trong tay Thiên Quân Vũ xuất hiện một thanh trường kiếm, không nói hai lời, chém ra một kiếm.
Oanh...
Mãnh liệt va chạm, nhấc lên một trận kinh đào hải lãng giữa hai người.
Kiến trúc xung quanh bắt đầu sụp đổ.
Hai đại cường giả Thiên Tiên giao thủ, toàn bộ thiên địa đều chấn động.
- Thật sự có tài, chỉ là muốn chạy, cũng nên lưu lại ít đồ.
Ngay lúc này, Đồng Yêu nhếch miệng cười một tiếng, yêu diễm như hoa, thế mà cho người cảm giác lại dị thường kinh khủng.
Sắc mặt Thiên Quân Vũ giờ khắc này mang theo lấy một ít tái nhợt, nhìn thấy Đồng Yêu lộ ra ý cười yêu diễm, hơi sững sờ.
Người này cường đại, vượt qua hắn tưởng tượng.
Thậm chí hắn có thể cảm giác được, mình không phải đối thủ.
Thế nhưng gia hỏa này cũng cực kỳ khó chơi.
- Bích Lạc hoàng tuyền tông của ngươi cũng không phải thế lực phụ thuộc Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, không có triều cống, tất sẽ bị Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn tiêu diệt, hiện tại tốt nhất thu liễm một chút.
Thiên Quân Vũ rơi vào đường cùng lấy ra Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn uy hiếp, mở miệng quát.
- Ôi, cầm Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn tới dọa chúng ta?
Nghe được lời Thiên Quân Vũ, Đồng Yêu cười càng thêm vui vẻ.
- Chỉ tiếc... Không cần.
Đồng Yêu quát lạnh, bước ra một bước.
Rầm rầm rầm...
Từng tiếng ầm ầm vang lên, Đồng Yêu căn bản không ngừng lại, giết tới.
Thiên Quân Vũ nhịn không được chửi mắng một tiếng, lui lại.
Thấy cảnh này, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nơi nào còn dám giao chiến, toàn bộ rút lui nhanh như chớp.
Bên trong Hoàng Tuyền thành, võ giả Hoàng Tuyền thành xuất hiện mặc dù số lượng rất ít, thế nhưng thực lực từng người rất mạnh mẽ.
Trong lúc đệ tử tông môn rút lui, còn có trưởng lão tông môn bồi theo, chí ít có thể bảo hộ một chút, thế nhưng những đám võ giả tiểu gia tộc, tiểu thế lực, các lão tổ gia tộc căn bản không bảo vệ được chu toàn, thậm chí ngay cả mình cũng không bảo vệ được, đều gặp tai ương.
Trong lúc nhất thời, bên trong toàn bộ Hoàng Tuyền thành, đám võ giả các thế lực lớn nhỏ chật vật chạy trốn, lui lại.
Ngược lại là đám võ giả Bích Lạc hoàng tuyền tông, liều chết, rất dũng mãnh.
Truy sát cả đoạn đường, mặc dù chỉ từ trung ương thành đến cửa thành, thế nhưng đệ tử tổn thất đã chừng một phần tư.
Sắc mặt các đại tông chủ rất khó coi.
Ai có thể nghĩ tới, tìm tòi Hoàng Tuyền thành còn không có gặp được chí bảo gì, môn hạ đệ tử lại tổn thất quá nhiều.
Đây quả thực là tin dữ to lớn.
Hiện tại cũng không có biện pháp gì tốt.
Đằng sau, đám võ giả Bích Lạc hoàng tuyền tông còn đang đuổi theo, mà bọn hắn lại chỉ có thể chật vật chạy trốn...
Đám người không ngừng chạy trốn, đi tới một bên cửa thành, cuối cùng nhìn thấy một tia sinh cơ.
Tất cả mọi người không chút do dự, từng đệ tử trưởng lão, hỗn thành một đoàn, giờ phút này đã phân không ra ai là môn phái nào.
Mọi người như ong vỡ tổ, toàn bộ bỏ chạy ra ngoài cửa thành.
Mà thấy cảnh này, Mục Vân lại chỉ có thể thầm cười khổ.
Hắn cũng không nghĩ tới, thời điểm phá vỡ phong ấn bên trong Hoàng Tuyền thành thế mà dẫn ra đám võ giả Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Đây quả thực là đến ổ rắn, chuẩn bị trắng trợn tẩy lễ một phen lại bị độc xà xuất hiện cắn một cái.
Mục Vân ngược lại không có cảm giác gì, lần này hắn kiếm được không ít bên trong Hoàng Tuyền thành.
Mà trước mắt, hắn cần ẩn tàng tốt hết thảy đồ mà mình đã kiếm.
Nếu bị người hữu tâm phát hiện, chỉ sợ sẽ chết rất thảm.
Đại bộ đội trùng trùng điệp điệp mà đến, nhưng lại chật vật chạy trốn rời đi...
Trừ Hoàng Tuyền thành, đám người không muốn mạnh lao nhanh về phía trước, thậm chí ngay cả dũng khí đưa mắt nhìn ra phía sau cũng không có.
- Bọn gia hỏa này chạy rất nhanh.
Lệ Sinh Phong xuất hiện ở phía trước, nghiêm nghị quát:
- Một đám ranh con sợ chết!
- Thì tính sao? Chạy nhanh, đuổi trở về là được, ta không ưa gì bọn gia hỏa này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận