Vô Thượng Thần Đế

Chương 3348: Đóng băng (2)

Nhìn thấy một màn này, cả người Huyền Minh Giải Vương hoàn toàn bị dọa choáng váng.
Tốc độ không ngừng tăng nhanh, nhưng cho dù như thế, dù có nhanh hơn nữa, cũng không nhanh bằng tốc độ của Băng Hoàng.
Ù u...
Trong lúc đột nhiên, Diễm Băng Phượng Hoàng đuổi theo thân thể Huyền Minh Giải Vương, toàn bộ Băng Hoàng nuốt thân thể Huyền Minh Giải Vương vào.
Tất cả mọi người ở đây đều nhìn thấy, thân thể Huyền Minh Giải Vương, giờ khắc này, biến thành một tòa băng điêu, bị Băng Hoàng nuốt trở lại.
Mà hiện tại, trên mặt biển, một đoạn đứt gãy, rộng chừng ngàn thước, ước chừng lan tràn xuống dưới đáy biển khoảng cách mười vạn thước, còn đang ở trong trạng thái đóng băng.
Hàn khí như thế, làm cho người ta líu lưỡi.
Nhìn thấy một màn này, Minh Nguyệt Tâm lại bĩu môi.
- Bất quá là Băng Hoàng thần phách thức tỉnh, hơn nữa thánh bia dung hợp, hiện tại lợi hại hơn so với ta một chút!
Minh Nguyệt Tâm bĩu môi nói:
- Mang ta trở lại Thủy Linh tộc, khẳng định có thể vượt qua nàng.
Vừa nghe lời này, Mục Vân lại không khỏi cười.
Trong cửu nữ, Minh Nguyệt Tâm, Tần Mộng Dao cùng với Bích Thanh Ngọc ba người, đều là cảnh giới Tổ Thần cửu biến, hơi mạnh so với lục nữ khác một chút.
Nhưng lần này xem ra, Tần Mộng Dao thu hoạch, còn lớn hơn so với Minh Nguyệt Tâm.
Vân Trung Vụ hiện tại nhịn không được tán thưởng nói:
- Tần phu nhân điện hạ, thực lực ở trên ta.
Vừa nghe lời này, Mục Vân ngẩn ra.
Vân Trung Vụ chính là thiên mạch giả, bản thân thuộc về cấp độ Tổ Thần cửu biến nhất lưu, xếp hạng mười chín Thần Mệnh bảng.
Tần Mộng Dao còn lợi hại hơn so với hắn?
Không đời nào.
Mục Vân hiện tại, trong lòng dâng lên một cỗ cảm giác thất bại.
Tần Mộng Dao thân mang băng hoàng thần phách không sai, thế nhưng, hắn chính là Cửu Mệnh Thiên Tử, trải qua cửu kiếp.
Theo đạo lý, không kém hơn Tần Mộng Dao.
Nhưng hiện tại, chênh lệch giữa hai người, có chút lớn...
Mà hiện tại, Huyền Thiên Sĩ đã giải quyết người phản loạn, cũng không có đuổi theo.
Một số người còn lại chạy trốn rời đi, Mục Vân cũng không phái người tiếp tục truy đuổi.
Dù sao những tên kia, thực lực cũng không tính là mạnh, không tạo thành uy hiếp.
Bá Động hiện tại, xoay người mà đến.
Lão đối thủ Lạc Đông Thi bị hắn cùng Mộ Bạch liên thủ chém giết, Huyền Minh Giải Vương bị phong, trận chiến này, đại thắng.
Nhìn Mục Vân, trong lòng Bá Động hiện tại không có một tia không phục.
Huyền Thiên Sĩ, Vân Dực, quả thực không hề thua kém đội ngũ tam đại vệ đội đứng đầu Mục Tộc, chuyện này quá khủng bố.
Phải biết rằng, tam đội đại vệ Mục tộc tiếng tăm lừng lẫy, đều có quy mô hơn vạn người, là lực lượng hạch tâm của Mục tộc, nằm trong tay cao tầng mục tộc.
- Bá Động, chuyện kế tiếp, giao cho ngươi!
Mục Vân hiện tại phân phó.
- Mục điện hạ yên tâm, ba tòa đảo, ta nhất định an bài tốt.
- Được, việc cụ thể, ta sẽ phái người cùng ngươi thương lượng.
Mục Vân hiện tại, lại hưng trí bừng bừng nhìn về phía Huyền Minh Giải Vương bị phong ấn.
Hiện tại, hắn tựa như nhìn một khối thịt mỡ.
Đây chính là Tổ Thần Cửu Biến.
Nếu có thể thôn phệ, thực lực kia, nhất định đột nhiên tăng mạnh.
- Chàng nghĩ cũng đừng nghĩ.
Tần Mộng Dao hiện tại lạnh như băng, nói:
- Tổ Thần cửu biến, cho dù chàng thân mang huyết mạch lực quỷ dị, muốn nuốt vào, cũng là muốn chết.
Bị Tần Mộng Dao nhìn thấu, Mục Vân cũng không ngại.
- Nàng đóng băng thi thể này, khẳng định không phải vì hiện tại trào phúng ta chứ?
- Ta thi triển ấn quyết của Băng Hoàng nhất tộc, phong ấn nó. Chàng có thể dần dần thôn phệ, nhưng nhớ kỹ, tham nhiều nhai không hết.
- Chỉ biết Tần phu nhân quan tâm ta nhất.
Mục Vân nhếch miệng cười.
Nghe được lời này, trên khuôn mặt xinh đẹp của Tần Mộng Dao xuất hiện một tia đỏ ửng.
- Nàng ngược lại rất nhanh đã dung hợp thánh bia, mấy người các nàng khác đâu?
- Có lẽ đã còn cần thời gian, dù sao, tu vi mấy người chúng ta có khác biệt, thánh bia ẩn chứa thiên địa đại đạo thần giới, huyền diệu khó lường, nếu ta không phải cảnh giới Tổ Thần Cửu Biến, có khả năng hao phí thời gian càng nhiều.
- Ừm.
Điểm này, Mục Vân ngược lại hiểu được.
Tổ Thần Cửu Biến đã là lực lượng đỉnh phong mà Thần giới có thể dung nạp.
Cũng giống như phụ thân, hiện tại mặc dù là Quân vị, nhưng có thể thi triển lực lượng, cũng không thể vượt qua Tổ Thần, nếu không, thần giới không gian cùng pháp tắc thời gian, không cách nào dung nạp, không biết sẽ phát sinh tai nạn gì.
Làm không tốt cả người sụp đổ, cũng có khả năng.
Cho nên, cho dù lực lượng cường hoành, hắn cũng không cách nào giết chết chín vị tộc trưởng, bởi vì cần bộc phát ra thực lực vượt qua Tổ Thần.
Mà chín vị tộc trưởng cũng kiêng kỵ thực lực của phụ thân, cho nên không dám động thủ với Mục tộc.
Nhưng Mục Vân hiểu rõ hơn, bọn họ, đang chờ đợi một cơ hội.
Rốt cuộc là cái gì, hắn hiện tại không cách nào hiểu được, nhưng chung quy vẫn sẽ có một ngày hiểu được.
Trước mắt việc cấp bách nhất, là tăng lên tu vi.
- Người này giao cho ta.
Mục Vân nhìn về phía Huyền Minh Giải Vương, mỉm cười nói.
- Giao cho ngươi, chàng ổn chứ?-
- Tên này chính là Tổ Thần Cửu Biến, mặc dù là cấp độ nhị lưu, nhưng mà...
- Yên tâm đi.
Mục Vân cười nói:
- Ta cũng không phải là người hay khinh thường người khác.
- Được.
Bàn tay Tần Mộng Dao vung lên, thân hình Huyền Minh Giải Vương đóng băng, hiện tại, nhất thời bị Mục Vân thu phục, biến mất không thấy.
Mà giờ khắc này, chiến trường chấm dứt, toàn bộ Bá Thiên Đảo, mọi người hoàn toàn choáng váng.
Tam Đảo hôm nay, rốt cục là thay đổi trời khác.
Đây sẽ là một chuyện lớn chấn động thần giới.
Chỉ là không biết, các phương pháp thần giới rốt cuộc là thái độ gì.
- Hôm nay nếu không phải nàng tới, tên này, nói không chừng sẽ bỏ chạy!
Trên đường trở về, Mục Vân cười nói.
- Không.
Ánh mắt Tần Mộng Dao đảo qua, giống như xuyên thấu khoảng cách vạn dặm, thản nhiên nói:
- Bọn họ khẳng định, cũng sẽ không để cho tên này chạy.
Họ?
Theo ánh mắt Tần Mộng Dao, Mục Vân nhất thời cười khổ.
- Cha đây là không tin ta, bên cạnh ta chính là cao thủ như mây...
- Hẳn là không phải mục thúc thúc không tin tưởng chàng, có thể là những người khác lo lắng cho chàng...
Mục Vân đối với việc này, chỉ có thể bất đắc dĩ cười.
Hắn hiện tại dù sao cũng là cảnh giới Tổ Thần nhị biến, ở trong mắt ai, đều là đối tượng nên được bảo hộ.
Loại cảm giác được bảo vệ này, tuy rằng rất làm cho người ta hưởng thụ, nhưng tóm lại, vẫn có chút muốn cố gắng quấy phá, rất không thoải mái.
Mà hiện tại, trên đảo hoang, Mục Lạc lại cười đắng.
- Lần này được rồi, bị phát hiện rồi.
Mục Lạc bất đắc dĩ phất phất tay nói:
- Rút đi, lần này trở về, có lẽ lại bị lão đầu tử mắng.
Mục Tử Yên cũng bất đắc dĩ lắc đầu.
Nhất thời, mấy ngàn thân ảnh phía sau, hiện tại từng đạo rời đi, biến mất không thấy...
Mục Vân cuối cùng vẫn quyết định dừng lại ở Linh Xà đảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận