Vô Thượng Thần Đế

Chương 4005: Trên Đường Gặp Xuất Thủ (1)

Ầm ầm!!
Quyền quyền đụng nhau, hai thân ảnh đều lui ra, bùn đất xung quanh bay tán loạn.
Thân ảnh Mục Vân lui ra, điều chỉnh hô hấp, trầm mặc không nói.
Hắc Dạ Vũ cùng Bạch Thanh Ngọc hai người, đều là Thánh Tôn trung vị cảnh đỉnh phong, trong thánh quyết ẩn chứa thánh tôn chi niệm, sát khí tràn đầy.
Luận cảnh giới, hắn kém hơn hai người một mảng.
Hơn nữa hai người giờ phút này liên tiếp công kích, căn bản không cho hắn thời gian thở dốc.
- Xem ra, Cô lão dạy dỗ, có ích rồi.
Mục Vân trầm giọng nói.
- Ở chỗ này!
Một tiếng quát vang lên, một quyền trực tiếp đánh vào thân thể Mục Vân.
Binh...
Bụi bặm tung bay, thân thể Mục Vân bay lên trời.
- Lần này không có cách nào trốn được chứ?
Hắc Dạ Vũ giờ phút này lao ra, hai tay bóp ấn quyết, nguyên lực đầy trời hóa thành từng đạo kiếm vũ, đâm về phía Mục Vân.
- Vậy cũng chưa chắc.
Mục Vân hừ một tiếng, bàn tay huy động.
- Nhất Chỉ kiếm!
Bàn tay lúc này trong phút chốc vung ra, nguyên lực hội tụ thành kiếm, mà kiếm phách lúc này dung hợp tiến vào, Mục Vân vung tay, một đạo kiếm quang, tốc độ nhanh đến cực hạn, giết đến trước người Hắc Dạ Vũ.
- Không xong!
Sắc mặt Hắc Dạ Vũ trắng bệch, muốn lui về phía sau.
Bành...
Nhưng giờ phút này, tiếng bạo liệt đã vang lên.
Mục Vân hạ thân xuống, nhìn nổ tung giữa không trung, tâm thần bình tĩnh.
Giải quyết một tên trước rồi nói sau.
- Tiểu tử, ngươi thật sự đang muốn chết.
Đột nhiên, âm thanh của Hắc Dạ Vũ, một lần nữa vang lên.
Bạo liệt ba động tản ra, ầm ầm một tiếng, thi thể Thiết Cước Linh Mang, ầm ầm rơi xuống đất.
- Vì thu phục thánh thú lục giai, ta đã phải trả một cái giá rất lớn, ngươi muốn chết.
Vẻ mặt Hắc Dạ Vũ dữ tợn nói.
- Tránh được?
Mục Vân nhất thời sáng tỏ, Hắc Dạ Vũ không tránh kịp, trực tiếp để cho Thiết Cước Linh Mang ngăn cản một kích tất sát của hắn.
- Ngươi tự mình đưa sủng vật của mình lên tuyệt lộ, hiện tại ngược lại trách ta?
Mục Vân nhếch miệng cười, bàn tay vung lên, Bất Tử Thần Hỏa vô tận giờ phút này lan tràn.
Chiến đấu tiếp tục kéo dài, hấp dẫn đến những đệ tử khác đến đây là không tốt.
- Hắc Dạ Vũ, cẩn thận!
Bạch Thanh Ngọc quát to một tiếng, khu thân giết Mục Vân.
- Đế Hỏa Thiên Bạo!
Bàn tay Mục Vân vung lên, từng đạo hắc viêm bao trùm bạo liệt.
- Thế này còn giết không chết ngươi, vậy thử Nộ Liên Tinh Tâm.
Bàn tay lần thứ hai vung ra, một đạo khí tức bàng bạc, trong nháy mắt giết ra.
Phanh...
Từng gốc tinh liên màu đen, tựa như đóa hoa màu đen nở rộ trên bầu trời đêm, trực tiếp đánh về phía Hắc Dạ Vũ.
- Bạo!
Đông!!.
Nhất thời, trong một mảnh thiên địa này, Đế Hỏa Thiên Bạo cùng Nộ Liên Tinh Tâm lần lượt nổ tung ra.
Cơ thể của Hắc Dạ Vũ bị nhấn chìm.
Trong lòng Mục Vân có cảm ứng, trong nháy mắt vọt vào trong nổ tung, bàn tay chộp một cái, vững vàng khống chế Hắc Dạ Vũ.
- Lệnh bài, sợ là ngươi không có cơ hội dùng.
Răng rắc vang lên, Hắc Dạ Vũ gãy cổ, Mục Vân lập tức vận chuyển thôn phệ cùng tịnh hóa hai loại uy năng củ huyết mạch, trong nháy mắt hút khô đối phương.
Một loạt hành động, hành vân lưu thủy.
Hắc Dạ Vũ, vì vậy mà chết.
Sắc mặt Bạch Thanh Ngọc giờ phút này đỏ lên.
- Đáng chết, đáng chết!.
Mắng nhẹ một tiếng, Bạch Thanh Ngọc trong nháy mắt bóp nát lệnh bài, thân ảnh trở nên ảm đạm xuống.
- Mục Vân, ta nhớ kỹ ngươi.
Thân ảnh Bạch Thanh Ngọc hoàn toàn tán loạn.
- Chạy thật nhanh.
Ném thi thể Hắc Dạ Vũ vào trong biển lửa, thiêu đốt hầu như không còn, Mục Vân thở ra một hơi.
- Cuối cùng cũng bằng vào hành động này, đạt tới Thánh Tôn trung vị cảnh đỉnh phong...
Quả nhiên, con đường tu hành kiểu này, thôn phệ huyết mạch, mang đến cho mình chỗ tốt, mới là lớn nhất.
- Thiếu Dương Hỏa Linh Quả, ta vui vẻ nhận lấy.
Mục Vân không dừng lại, hái Thiếu Dương Hỏa Linh quả, lập tức phi thân rời đi...
Trận giao thủ này, cũng làm cho hắn càng ngày càng thuần thục khống chế thánh tôn chi niệm, bản thân mình có được võ quyết tu luyện thể ngộ.
Uy lực của Nhất Chỉ kiếm kia, không thể không nói, tương đối cường đại, ngoài dự liệu, nhưng tiêu hao nguyên lực, cũng vô cùng khủng bố.
Tiến vào trong sơn mạch, Mục Vân lấy Thiếu Dương Hỏa Linh Quả ra, nhìn linh quả toàn thân trong suốt tựa như thủy tinh, Mục Vân cũng chảy nước miếng ròng ròng.
- Nếu không muốn chết, thì đừng ăn! Quy Nhất giờ phút này đột nhiên mở miệng.
- Ừ?
- Thiếu Dương hỏa linh quả, mặt ngoài tụ tập đại lượng thiếu dương khí, trực tiếp nuốt vào, đừng nói ngươi là Thánh Tôn, cho dù là Thánh Đế, cũng phải chết kiều ngỏm củ tỏi.
Mục Vân giờ phút này sắc mặt khẽ biến.
- Lấy nguyên hỏa xua đuổi thiếu dương khí, sau đó nuốt vào.
Quy Nhất giờ phút này chỉ điểm.
- Bàn Cổ Linh tên kia, sau khi dung hợp mấy đại nguyên hỏa, hiện giờ đang ngủ say, đánh thức hắn chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến con đường thăng cấp của hắn.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Chỉ có thể lấy Bất Tử Thần Hỏa!
Bàn Cổ Linh từ lần trước giao chiến ở Đông Vực đã tiến vào trong ngủ say, mấy đạo nguyên hỏa kia toàn bộ hội tụ thành lấy nó làm vật dẫn, tên này thật sự muốn toàn bộ dung hợp, nhất định có thể thực lực tăng mạnh.
Mục Vân thở ra một hơi, Bất Tử Thần Hỏa lan tràn ra, bao bọc Thiếu Dương Hỏa Linh Quả...
Hao phí ước chừng ba ngày, Mục Vân mới triệt để tiêu trừ Thiếu Dương hỏa linh quả trong tay.
Há miệng nuốt Thiếu Dương Hỏa Linh quả, khí tức bàng bạc, một sóng một sóng quay cuồng ra.
Bên trong thân thể, hồn phách, thân thể, kinh mạch, huyết khí, chen chúc sinh trưởng.
Giống như một loại lột xác thoát thai hoán cốt, làm cho Mục Vân hô to đã nghiền.
Loại thiên tài địa bảo này, ngưng tụ chính là nguyên khí căn bản nhất của thiên địa, tràn ngập lực lượng không thể tưởng tượng nổi.
Trong đại thiên thế giới, những tông môn cường đại, gia tộc, chủng tộc, tích lũy mấy trăm vạn năm, mới khiến cho những người trẻ tuổi tăng tu vi lên nhanh chóng.
Loại nội tình này, là hắn chỉ có thể ngẫm lại.
Trước đó dựa theo ý nguyện của phụ thân, chỉ sợ để cho hắn lịch lãm một phen ở trong vị diện cấp thấp của Đại Thiên thế giới, sau đó tiến vào trong Tiêu Dao Thánh Khư, tăng lên tu vi.
Nhưng hiện tại, tin tức của phụ thân hoàn toàn không có, kế hoạch này xem như hoàn toàn thất bại.
Mà hắn cũng chỉ có thể dựa vào chính mình, không ngừng tăng lên cảnh giới.
Cũng may thôn phệ huyết mạch cùng sinh tử bí các kết hợp, có thể làm cho tốc độ tăng lên của hắn không thua gì đám thiên chi kiêu tử đại chủng tộc kia.
- Chỉ thiếu một tia, có thể tiến vào Thánh Tôn đại vị cảnh rồi.
Mục Vân nắm chặt hai tay, nói:
- Chỉ thiếu một tia cơ hội cuối cùng...
- Tham nhiều nhai không nát, cảnh giới ngươi bây giờ đã tăng lên đã đủ nhanh!
Quy Nhất nhếch miệng cười nói:
- Kế tiếp, vẫn là hảo hảo tôi luyện của mình đi, coi như là ngươi có thể một bước lên trời, nhưng lý giải đối với trận pháp, cũng không thể một ngụm ăn thành một tên mập mạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận