Vô Thượng Thần Đế

Chương 2242: Tam đại Ma Vương (2)

Man Ngưu Ma Vương muộn thanh muộn khí nói:
- Ai mà biết, Nhiên Đăng lão già Cổ Phật kia tốn hao một tay trái của Cổ Phật giam cầm chúng ta, gặp lại lão già này, lão Ngưu ta nhất định chém hắn thành muôn mảnh.
- Đừng chém gió.
Trong lúc Chúc Ma Vương nói chuyện, miệng phun ra một cỗ khí tức cực nóng.
- Tam đại phật của Phật Vực, ngươi là đối thủ của ai?
- Ta...
- Nhiên Đăng người ta dùng cánh tay trái đã phong ấn ngươi, ngươi líu ríu gọi cũng vô dụng!
Chúc Ma Vương hắc hắc cười nhạo.
- Nói giống như ngươi hữu dụng...
Man Ngưu Ma Vương cắt một tiếng.
Vừa dứt lời, Man Ngưu Ma Vương nhìn bên cạnh, trên người không có một vật, nổi bật dáng người nữ nhân uyển chuyển, cười hắc hắc nói:
- Tuyết Ma nhất tộc quả nhiên thật tốt, chúng ta bị phong ấn, Tuyết Ma Vương, ngươi tương đương với đóng băng chính mình, vóc người này, quả thật gợi đòn.
- Nhắm lại mắt trâu của ngươi.
Nữ tử được xưng là Tuyết Ma Vương vung tay lên, một kiện váy dài giống như băng điêu bao trùm thân thể mềm mại.
- Phong ấn này sẽ không vô duyên vô cớ mở ra, xảy ra chuyện gì rồi? Mà thời gian trôi qua bao lâu, chúng ta cũng không biết, quan trọng nhất là, ta cảm giác được, lực lượng mình đang yếu bớt.
Tuyết Ma Vương nhăn đầu lông mày nói.
- Trước mặc kệ, nhìn nơi này là địa phương nào, chúng ta xem trước một chút, có thể ra ngoài hay không.
- Ừm!
Ba thân ảnh đi ra miếu thờ.
Mà giờ khắc này, toàn bộ thành trì tắm rửa thánh quang sớm đã là ma khí lật trời, từng thân ảnh hoặc là to lớn, hoặc là tuyết trắng, hoặc là hỏa hồng tràn ngập bên trong toàn bộ thành trì, nhìn kỹ lại, không ít hơn vạn.
Bộ dáng hình thái những người kia đại khái chia làm ba loại, nhìn kỹ lại tương tự như bộ dáng của Man Ngưu Ma Vương, Tuyết Ma Vương, Chúc Ma Vương ba người, nhưng lại không có khí tức mạnh mẽ như ba người.
- Xem kìa xem kìa, đám nghé con của ta còn chưa có chết, ha ha...
Man Ngưu Ma Vương nhìn thành trì, cười lên ha hả.
- Lần này ra ngoài, nhất định phải để đám lão tăng Phật Vực trả giá bằng máu.
- Nhiên Đăng Cổ Phật, chính là Quá Khứ Chi Phật, bên trong tam đại phật tôn, lão già này khó đối phó nhất, việc này cũng không thể gấp!
Tuyết Ma Vương thản nhiên nói:
- Làm không tốt, lại bị phong ấn, vậy được không bù mất.
- Thập bát Ma Vương chúng ta còn sợ tam tôn Cổ Phật?
Man Ngưu Ma Vương mạnh mẽ nói:
- Lão tử không sợ.
- Ngưu Ma nhất tộc các ngươi, chính là man rợ, trừ man ra chính là ngu.
Tuyết Ma Vương lạnh lùng nói:
- Tam đạo phật tôn, đại biểu quá khứ, hiện tại cùng tương lai, vẻn vẹn là một Nhiên Đăng đã đủ đối phó chúng ta, lại thêm Thanh Đăng Thánh Phật cùng Di Thiên Tôn phật, còn không có bốn Đại Bồ Tát, ngươi nắm chắc cái rắm.
Nghe đến lời này, Man Ngưu Ma Vương cứng cổ, không lên tiếng nữa.
- Mà chúng ta đến tột cùng bị phong ấn bao lâu, còn không biết, những ranh con kia bên trong Ma Vực hiện tại ai xưng vương? Thập bát Ma tộc, hiện tại nhà nào cường đại nhất? Trước thăm dò rõ ràng tình trạng rồi nói sau!
Chúc Ma Vương chậm rãi nói.
- Ừm, bất quá nhiệm vụ thiết yếu là nhìn chúng ta bây giờ ở nơi nào, mà thời gian bị phong ấn quá lâu, bây giờ ta cảm giác, thân thể rất yếu.
Tuyết Ma Vương liếm liếm bờ môi tuyết trắng, cười nói:
- Ta cần máu, cần máu của những tiên nhân kia, để đề cao thực lực của ta.
- Ha ha... Rất lâu không có chém giết, bây giờ ta cũng là nhiệt huyết sôi trào, hận không thể đến Vực Giới khác đánh giết một phen.
Tam đại Ma Tôn nói xong, đi ra miếu thờ, kêu gọi thủ hạ của riêng mình.
Mà giờ khắc này, Mục Vân cùng Cố Thanh Thanh hai người lại lâm vào bên trong vòng lẩn quẩn của không gian, xuyên toa bên trong không gian, không ngừng vừa đi vừa về nhiều lần.
- Tại sao có thể như vậy?
Cố Thanh Thanh kinh ngạc nói.
- Có thể là bởi vì bên trong thành trì phát sinh biến hóa, dẫn đến không gian xuất hiện ba động, hẳn là một hồi sẽ tốt!
Mục Vân mặt ủ mày chau.
- Đến cùng thế nào rồi? Ngươi vừa rồi hoàn toàn thay đổi.
Cố Thanh Thanh khó hiểu nói.
Hắn mặc dù nhận biết Mục Vân thời gian không dài, thế nhưng cũng biết, gia hỏa này không sợ trời, không sợ đất, nhưng bây giờ lại lộ ra rất nôn nóng.
- Ngươi biết vừa rồi là cái gì không?
Nghe thấy Mục Vân hỏi thăm, Cố Thanh Thanh lắc đầu.
Mục Vân lần nữa nói:
- Tiên giới thập vực từ xưa đến nay, không tranh quyền thế, chính là Phật Vực, thế nhưng ai cũng sẽ không hoài nghi, Phật Vực cường đại, mà trừ Phật Vực ra, hai đại Tiên Vực cường đại nhất chính là Ma Vực cùng Yêu Vực.
- Ừm!
- Thập bát Ma tộc bên trong Ma Vực, ngươi phải biết?
- Ngươi nói, vừa rồi ba người kia là... Ma tộc?
- Không sai.
Mục Vân lần nữa nói:
- Tuyết Ma nhất tộc, Ngưu Ma nhất tộc, Chúc Ma nhất tộc.
Mục Vân dừng một chút, lần nữa nói:
- Mà nếu ta không nhìn lầm, tam tôn kia chính là tam đại Ma tộc Ma Tôn bị phong ấn.
Nghe đến lời này, sắc mặt Cố Thanh trắng nhợt.
- Không có khả năng!
Cố Thanh Thanh đột nhiên nói:
- Tam đại Ma Tôn Ma tộc như thế nào xuất hiện bên trong Thiên La bí cảnh.
Điểm này, Mục Vân cũng rất kinh ngạc, thế nhưng hắn sẽ không phán đoán sai.
Kiếp trước thân là Minh chủ Vân Minh, Vực chủ Vân Vực, một trong thập đại Tiên Vương, hắn và Ma tộc liên hệ không ít.
Ma Vực thập bát Ma tộc, mỗi một tên đều hung thần ác sát.
Ma tộc là một tộc đàn có sức chiến đấu rất mạnh.
- Lại mặc kệ ba vị Ma tộc Ma Vương thế nào ở chỗ này, chúng ta nhất định phải mau chóng rời đi, ta có thể tìm tới đường đi ra ngoài, không có nghĩa bọn hắn cũng có thể tìm tới, nhưng một lúc sau, khẳng định sẽ tìm tới.
Mục Vân lần nữa nói:
- Một khi ba vị Ma Vương xuất thế, bọn hắn cần máu tươi, mà máu tươi nhân loại chúng ta là thứ bọn hắn khát vọng nhất.
- Đến lúc đó, chỉ sợ một người bên trong Thiên La bí cảnh cũng đừng nghĩ sống.
- Bất quá, cũng dễ dàng, thực lực ba vị Ma Tôn tựa hồ tiêu hao hơn phân nửa, nhưng dù vậy, cũng không phải chúng ta có thể đối phó.
Nghe thấy Mục Vân nói, Cố Thanh Thanh cũng biết, chuyện nghiêm trọng đến cỡ nào.
Kia là tam đại Ma Vương Ma tộc, so với ba mươi ba vị phong chủ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn bọn hắn, chỉ mạnh hơn chứ không yếu.
Cường đại như vậy, xuất hiện ở đây, quả thực là tin dữ.
- Chờ đợi không gian ba động ổn định, chúng ta có thể ra ngoài, đến lúc đó, rời khỏi thành trì, cách càng xa càng tốt!
Mục Vân mở lời.
Cố Thanh Thanh kinh nghi bất định.
- Ngươi ở trong đó, đến cùng làm gì rồi?
Cố Thanh Thanh lần nữa nói.
Mục Vân lúc này lại trầm mặc, không mở miệng.
Cố Thanh Thanh cũng nghĩ là hắn đang suy nghĩ cái gì, không có hỏi nhiều.
Mục Vân đang cầm tay trái của mình.
Tay trái đột nhiên xuất hiện cùng hắn tâm ý tương thông, hiện tại đã hoàn toàn biến thành một bộ phận của cánh tay hắn.
Thế nhưng không biết vì sao, Mục Vân luôn cảm giác, tam Ma Vương xuất thế không thể tách rời quan hệ với tay trái hiện tại của mình...
Bạn cần đăng nhập để bình luận