Vô Thượng Thần Đế

Chương 269: Mạnh Tiên Tử (1)

- Đa tạ tộc trưởng, bây giờ Lâm Chấp có thể dựa vào thực lực của mình chiếu cố mẫu thân, linh thạch, cũng không cần.
Không ngờ, nghe được lời này của Lâm Chấn Thiên, Lâm Chấp nói khéo từ chối.
Đối với việc Lâm Chấp từ chối, Lâm Chấn Thiên nhíu mày.
- Ha ha... Tốt, tử đệ Lâm gia tự lực cánh sinh cũng là chuyện tốt, đã như vậy, cha tin tưởng ngươi có thể một tiếng hót lên làm kinh người.
- Đa tạ tộc trưởng!
Từ đầu đến cuối, Lâm Chấp cũng chưa từng gọi Lâm Chấn Thiên một tiếng phụ thân.
Đối mặt Lâm Chấn Thiên, hắn cũng không có chút tình phụ tử.
Lâm Chấn Thiên chỉ là sinh hắn, nhưng lại chưa từng chiếu cố hắn một chút nào, chớ nói chi là tử đệ gia tộc, thậm chí ngay cả người hầu Lâm gia cũng không bằng.
Hôm nay, mọi việc là một mình Lâm Chấp hắn kiếm đến, là Mục Vân ban cho hắn con đường trọng sinh.
- Vậy thì đa tạ Lâm tộc trưởng!
- Mục thiếu tộc trưởng khách khí.
Đi ra khỏi đại viện Lâm gia, nhìn mười sáu tòa sư tử đá uy vũ ở cửa vào, Lâm Chấp hơi thở ra một hơi.
- Sao đột nhiên lại muốn dời ra ngoài?
- Bởi vì ta muốn rời khỏi Lâm gia, đầu nhập Mục gia!
Lâm Chấp cười hắc hắc nói:
- Ta tin tưởng Mục đạo sư tương lai nhất định là nhân trung long phượng, thành tựu Vô Thượng Thần Đế, mà ta chính là muốn trèo lên chiếc thuyền lớn này của Mục đạo sư sớm một chút, trở thành một thành viên của Thần Đế minh.
- Cái gì Thần Đế minh? Ta cũng muốn tham gia!
Lúc này Hiên Viên Chá thò đầu ra, cười ha ha một tiếng nói.
- Ta cũng muốn, ta cũng muốn...
Cảnh Tân Vũ khoẻ mạnh kháu khỉnh, gãi đầu một cười nói.
- Muốn? Muốn cái đầu ngươi, cút sang một bên.
Nhìn thấy trên mặt Lâm Chấp lộ ra nụ cười, Mục Vân biết, lần này, hắn đã triệt để nới lỏng tấm lòng.
Đây mới là học viên của Mục Vân hắn.
Một đoàn người chậm rãi rời khỏi Lâm gia, mà Lâm Chấp cũng đã tìm được một chỗ bất động sản, mang theo mẫu thân chuyển vào.
Đêm đó, mười mấy học viên cao cấp cửu ban, cùng với bọn người Mục Phong Hành, Mặc Dương, Cảnh Tân Vũ, Hoàng Vô Cực, Hiên Viên Chá, ở trong tiểu viện của Lâm Chấp, nâng cốc ngôn hoan, cũng nếm thử tay nghề của Lâm mẫu.
- Tới tới tới, vì Thần Đế minh tương lai, vượt qua người của ngũ tộc, vượt qua Thất Hiền học viện, cạn ly vì một Đại Đế minh!
Cảnh Tân Vũ cười ha ha một tiếng, giơ ly rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
- Thần Đế minh, khẳng định không cần quỷ rượu như ngươi!
Cảnh Tân Vũ cười ha ha một tiếng, thoải mái uống.
Hoàng Vô Cực cười nói:
- Đúng thế, Thần Đế minh thành lập, Thần Đế duy nhất khẳng định là Mục đạo sư, ta, chính là muốn trở thành đệ nhất hộ pháp dưới Thần Đế.
- Ta phị, đệ nhất hộ pháp là Cảnh Tân Vũ ta mới đúng!
- ...
Trong tiểu viện, mấy học viên cười ha ha, tưởng tượng vị trí của bọn hắn trong Thần Đế minh.
Chỉ là, ai có thể nghĩ tới, tiểu viện bình thường, tiệc rượu bình thường, Thần Đế minh trong miệng mấy mao đầu tiểu tử, tương lai đúng là trở thành đại thế lực đệ nhất Nam Vân Đế Quốc khiến người nghe tin đã sợ mất mật.
Mà đệ nhất Thần Đế, thậm chí đã lưu lại một bút truyền kỳ trên toàn bộ đại lục.
Thậm chí, trong tương lai xa xưa không biết, đứng đầu trong ngàn vạn đại thế giới, Thần Đế minh cũng uy danh hiển hách như vậy!
Mỗi lần trong lòng có cảm ngộ rõ ràng, Mục Vân đều sẽ đi tới nóc nhà, ngưỡng vọng tinh không, ngồi ở chỗ này, giống như có thể nhìn thấy những hảo hữu và nhóm huynh đệ trước kia trong vô tận tinh không.
Ban đêm, trong một thư phòng trong phủ đệ Lâm gia,
Lâm Chấn Thiên ngồi ngay ngắn ở trước bàn sách, nhìn Lâm Bân trước mặt, khẽ thở một hơi.
- Cha, vì sao ngài thở dài?
- Vì sao ta thở dài?
Lâm Chấn Thiên cười khổ một tiếng nói:
- Trước đó, Mục gia có Mục Phương Ngọc, xếp hạng thứ ba trên Long Bảng, thực lực cao minh, hiện tại lại thêm một Mục Vân, thế nhưng trong Mục gia vẫn do một người Mục Thanh Vũ định đoạt, nắm giữ quyền uy vô thượng, hắn nói lập Mục Vân làm thiếu tộc trưởng lại không có người nào dám phản bác, thế nhưng Lâm gia chúng ta...
- Cha không cần thở dài, ta biết cha muốn lập ta làm thiếu tộc trưởng, chỉ là trong gia tộc phản đối quá nhiều, ta biết bọn hắn duy trì Lâm Dục, cha yên tâm, Bân nhi đương nhiên sẽ cố gắng, xông vào xếp hạng thứ ba trên Long Bảng, đè Lâm Dục xuống, đến lúc đó, trong Lâm gia sẽ không còn ai phản đối ta.
- Ngươi có tâm, ta rất vui vẻ!
Lâm Chấn Thiên mỉm cười, đi lên phía trước, vỗ bả vai Lâm Bân.
- Nhưng trước mắt, Mục gia Mục Vân, nhìn hoàn toàn không giống như đã ở Bắc Vân thành mười năm, xem ra kẻ này cần lưu ý, Mục gia không thể lại xuất hiện Mục Thanh Vũ thứ hai.
- Hài nhi hiểu rõ, có cơ hội, hài nhi sẽ nghĩ biện pháp diệt trừ người này!
- Ừm!
...
Ngân hà cửu thiên, hào quang rực rỡ, đây là một mảnh Vô Tận Tinh Hải, mà ở trong tinh hải, có một đại điện to lớn đứng sừng sững.
Đại điện này tên là Phong Thiên điện, mà nơi này là đại thế lực đệ nhất trong ngàn vạn đại thế giới - Vân Minh chi địa.
Giờ phút này, phía trước Phong Thiên điện có một bóng người im lặng đứng thẳng.
Người này một thân lả lướt dây chuyền, da như bạch tuyết, trên người một kiếm váy dài màu lam nhạt, mang theo khí tức cao quý nhưng lạnh lẽo.
Tinh quang nhu hòa tung xuống, chiếu lên người nàng, làm cho nàng giống như là tiên tử trên Thiên Cung, xinh đẹp tuyệt luân.
Đạp đạp...
Phía sau vang lên tiếng bước chân, mấy bóng người xuất hiện.
- Như thế nào?
Nữ tử cũng không quay đầu lại, hơi mở miệng nói.
- Đã tìm qua ngàn vạn đại thế giới, thậm chí đã tìm khắp toàn bộ ba ngàn tiểu thế giới, thế nhưng cũng không có tin tức của minh chủ, tiên tử, minh chủ hắn...
- Ngậm miệng!
Nữ tử hơi trầm ngâm, chợt mở miệng:
- Chung Hào, Hách Đằng Phi, hai người các ngươi là hộ pháp thiếp thân trước khi minh chủ mất tích, vì sao lúc đi tìm Tru Tiên Đồ lại không đi cùng với hắn?
Bịch bịch...
Nghe thấy nữ tử chất vấn, hai bóng người sau lưng đột nhiên quỳ trên mặt đất, dập đầu nói:
- Mời Mạnh tiên tử trách phạt, chỉ là ngài không phải không biết tính tình của minh chủ, hắn muốn đột phá cao nhất, chúng ta thực sự không ngừng cản hắn, mà lại... Mà lại không ngờ mấy lão già kia lại dám cả gan làm loạn như thế.
Nghe thấy lời này, thần sắc lạnh như băng trên mặt nữ tử vẫn chưa giảm xuống.
- Tạ Thanh đâu?
- Khởi bẩm Mạnh tiên tử, từ khi minh chủ biến mất, Tạ Thanh cũng biến mất không thấy, chỉ sợ đã đến chỗ kia, đi tìm minh chủ, mà dùng tính tình của hắn, nếu không tìm thấy minh chủ thì sợ rằng sẽ...
- Nói nhảm, ta không biết sao?
Nữ tử suýt nữa không ức chế nổi lửa giận, quát:
- Bản thân Tạ Thanh chính là thần thú, thần thông cực kỳ cường đại, chỉ là, nếu hắn xảy ra chuyện gì, minh chủ các ngươi trở về, chúng ta nên đối mặt với hắn như thế nào?
- Vâng, thuộc hạ sẽ đi thăm dò ngay!
- Chậm đã!
Nữ tử đột nhiên mở miệng nói:
- Các ngươi, cũng phải chú ý an toàn, hiện tại ngàn vạn đại thế giới phân loạn dị thường, minh chủ không có ở đây, các ngươi... Một người cũng không thể thiếu!
- Tuân mệnh!
- Mặt khác, triệu hồi phu phụ Chu Tước Huyền Vũ trấn thủ đại bản doanh, gần đây ta muốn đi ra ngoài một đoạn thời gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận