Vô Thượng Thần Đế

Chương 3881: Giao Chiến Thanh Minh (2)

Bất ngờ không đề phòng, Thanh Minh một tay đánh ra, muốn triệt tiêu kia thương mang kia.
Nhưng hiển nhiên, Mục Vân cũng sẽ không cho hắn cơ hội.
- Phược Linh Trảm!
Một thương lại lần nữa giết ra, chỉ bất quá Phược Linh Trảm lần này lại là bí mật mang theo Tứ Linh Thần Hỏa công kích, lưới lửa cuồng bạo, phủ xuống.
- Có chút bản sự!
Sắc mặt Thanh Minh lạnh lùng, trong lúc tiến lên, bàn tay vung ra, một đạo chưởng ấn, đánh ra.
Xì xì xì...
Chỉ là lúc này, chưởng ấn đụng chạm lưới lửa, chi chi bị thiêu đốt.
Mà một luồng nguyên hỏa kia hiện tại cũng nhào về phía bản thân Thanh Minh.
- Hừ!
Một bước lui lại, Thanh Minh lại đấm ra một quyền, quyền mang đụng chạm một luồng nguyên hỏa oanh kích mà đến, tiếng xì xì xì vang lên, dẫn đốt nguyên lực, một đạo hỏa diễm, hóa thành mãnh hổ, lao thẳng tới Thanh Minh.
Tay mắt lanh lẹ, Thanh Minh chật vật lăn mình một cái, tránh thoát công kích trí mạng, tóc dài đầy đầu, dính hết bụi bặm.
- Tốt tốt tốt...
Thanh Minh nhếch miệng nở nụ cười.
- Có chút ý tứ, xem ra trên người ngươi có không ít bí mật, khí tức vừa rồi, tựa hồ là nguyên hỏa?
- Ngươi không cần biết là cái gì, chỉ cần biết, là thứ giết chết ngươi là được.
Mục Vân vừa dứt lời, nội tâm lại càng thêm cẩn thận.
Vừa rồi nhìn, hắn chiếm thượng phong, nhưng trên thực tế, Thanh Minh khinh thường hắn, lại thêm, hắn chẳng qua bức bách Thanh Minh nhìn có phần chật vật, cũng không có tạo thành thương tích chân chính.
Mà để gia hỏa này mất mặt, chỉ sợ gia hỏa này mới thi triển thực lực chân chính.
- Đã như vậy, không bồi ngươi chơi nữa.
Thanh Minh hiện tại ánh mắt lạnh xuống.
Ông...
Một tiếng vù vù lúc này vang lên, một thanh trường kiếm, bỗng nhiên xuất hiện.
Kiếm dài ba thước bảy tấc, lưỡi kiếm mỏng như cánh ve, thân kiếm lại là thẳng tắp, giống như Thương Long xuất thế, bay lượn cửu thiên.
Trường kiếm ra, một cỗ bá thế không thể địch nổi, lúc này oanh kích mà ra.
Mục Vân nhìn trường kiếm, nội tâm thất kinh.
Khí tức kiếm này, so sánh với thập đại danh kiếm Tam Nguyên Giới, cao quý hơn không chỉ mấy lần, mà trong thân kiếm mơ hồ có một tia khí phách cường đại xuất hiện.
- Thương Long Linh Kiếm, giết ngươi, cũng không tính nhục tục danh của nó!
Nghe đến lời này, Mục Vân càng bắt đầu cẩn thận.
Về kiếm thuật, hắn ngược lại rất tinh thông, mà hiện nay, ngưng tụ kiếm hồn, kiếm thuật của hắn đã xem như cao cường.
Chỉ bất quá ở bên trong Tam Nguyên Giới một đoạn thời gian, tu hành nguyền rủa chi thuật, kiếm thuật ngược lại không có thi triển.
Mà hiện nay, Xích Linh cực kì tiện tay, ngược lại hắn không có thanh kiếm tiện tay.
- Kiếm không tệ, chẳng bằng cho ta.
Bàn tay Mục Vân nắm chặt trường thương, hờ hững nói.
- Cho ngươi... Ngươi cũng phải có mệnh cầm mới được.
Bá...
Trong chốc lát, Thanh Minh trường kiếm lúc này giết ra.
Kiếm phong gào thét, thân ảnh Thanh Minh, bất ngờ xuất hiện sau lưng Mục Vân, Thương Long Linh Kiếm, lúc này bộc phát ra một tiếng long ngâm lâu dài, vọt thẳng phía sau lưng Mục Vân.
- Cố Linh Trảm Thiên Vũ.
Trong chốc lát, Mục Vân quay đầu, một thương chém xuống.
Cái này là một thức sau cùng của Cố Linh Thương Quyết, cũng là một chiêu bá đạo nhất Cố Linh Thương Quyết.
Xích Linh rơi xuống, thương mang đại thịnh, một thương lúc này, nổ tung mà ra.
Toàn thân cao thấp Mục Vân, một cỗ khí tức cùng Xích Linh dung hợp, trùng kích ra.
Đông...
Tiếng trầm muộn vang lên, hai thân ảnh bỗng nhiên đụng vào nhau.
Phốc...
Mà trong chớp nhoáng, sắc mặt Mục Vân trắng nhợt, thân ảnh rút lui, phun ra một ngụm máu tươi.
Thanh Minh rút lui hai bước, sắc mặt mang theo một tia kinh ngạc.
- Thế mà không chết!
Nhìn thấy Mục Vân mặc dù nhìn bị thương, nhưng vẫn y như bảo trì đứng thẳng, Thanh Minh quả thực kinh ngạc.
Giờ khắc này, Mục Vân cũng hơi hơi lắc đầu.
Cố Linh Thương Quyết, uy lực không thấp, tuy như thế, hắn dù sao chỉ là Thánh Vương trung vị cảnh.
Nếu có thể đến đại vị cảnh, một thương vừa rồi, đủ để gánh nát đầu Thanh Minh.
Đã như vậy, chỉ có biến!
Thu hồi Xích Linh, Mục Vân tiến lên.
Hiện tại bốn phía giao chiến, đã đến gay cấn, mà Thái Thân cùng Cừu Minh Khôn hai người, đối mặt Thanh Đông Minh hai người, hiển nhiên lực không đủ.
Phong Ngọc Nhi cùng Thanh Phương Hồi giao thủ, cũng lộ ra bất phân thắng bại.
Tiếp tục, cũng không có lợi cho Thiên Xà Vệ.
Bên trong đệ thất đội của hắn, bởi vì ba trăm Cốt Vệ tồn tại, ngược lại là có thể chống đỡ tiếp.
Nhưng cuối cùng, lần này Thanh Diên tộc điều động nhân số đông đảo, như thế ngạnh kháng, khó mà chống đỡ.
Nếu không giải quyết Thanh Minh, Thiên Xà Vệ kiên trì không được bao lâu.
Chỉ cần giải quyết Thanh Minh, nếu chiến trường có hắn, cách cục, sẽ cải biến.
Dù sao, một vị Thánh Vương trung vị cảnh, đủ để cải biến kết cục chiến trường.
- Tiểu tử, đang suy nghĩ gì đấy?
Thanh Minh lạnh nhạt nói:
- Ngươi yên tâm đi, giết ngươi, Thiên Xà Vệ các ngươi cũng sẽ bại.
- Lần này, Thanh Diên tộc ta chuyên môn chọn lựa hơn năm ngàn vị chiến sĩ, vây quét một đội các ngươi, tốc chiến tốc thắng, có thể mau chóng chi viện hai phe còn lại.
- Thiên Tình Huyền Xà tộc các ngươi thật coi là, Thanh Diên tộc chúng ta sợ các ngươi?
- Lần này, sẽ cho các ngươi kinh hỉ cực lớn, thậm chí bởi vậy, nói không chừng Thiên Tình Huyền Xà tộc các ngươi, đều không gượng dậy nổi!
Bên trong ánh mắt Thanh Minh mang theo tự tin.
- Tự tin của ngươi, đơn giản là giết ta, giải quyết những đội trưởng cảnh giới Thánh Vương, lấy được thắng lợi.
Mục Vân lại là cười nói:
- Chỉ là rất đáng tiếc, muốn giết ta, tựa hồ khó chút...
Hô hố...
Vừa dứt lời, trên bàn tay Mục Vân, một đoàn hỏa diễm màu đen lấp lánh.
- Thử nhìn một chút hương vị hỏa diễm này như thế nào.
Tiếng bá bá bá vang lên, Bất Tử Thần Hỏa phá không mà đi.
Từng viên hỏa cầu, kéo lấy cái đuôi thật dài, lúc này phô thiên cái địa, trùng kích ra ngoài.
Đông!
Thùng thùng!
Đại địa không ngừng bị tàn phá, Mục Vân phóng thích hỏa quang, bao phủ Thanh Minh.
- Ngươi chỉ có chút năng lực ấy sao?
Thanh Minh hiện tại lại toét miệng nói:
- Dạng này hỏa cầu, cũng không thể thương tới ta nửa phần.
- Thật sao? Thử xem cái này?
Đế Hỏa Thiên Bạo.
Nương theo lấy Mục Vân vừa dứt lời, hỏa diễm tràn ngập, giống như một biển lửa đang bốc cháy, một loại bạo tạc kinh người trong nháy mắt dẫn đốt, nổ bể ra bốn phía hai người.
Từng tiếng ầm ầm, tại lúc này dẫn động tứ phương, hỏa lãng hiện ra khí thế bao phủ, triệt để bao trùm thân ảnh hai người.
- Mục thống lĩnh!
- Thanh Minh!
Mà giờ khắc này, song phương giao chiến, quan tâm đến hai người giao thủ, đều lo lắng không thôi.
Mục Vân dù sao chỉ là trung vị cảnh, mà Thanh Minh chính là đại vị cảnh, mà lại nổi tiếng lâu đời bên trong Thanh Diên tộc.
Thật giao thủ với nhau, chỉ sợ Mục Vân rất khó đối phó Thanh Minh.
Trong lúc hỏa diễm bắn ra bốn phía, hai thân ảnh bị dìm ngập.
Trong lúc đám người vây xem kinh hãi, một thân ảnh, lại phóng lên tận trời.
- Mục thống lĩnh, ngươi thành công để ta sử xuất Thiên Đạo pháp tướng, ngươi có thể đi chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận