Vô Thượng Thần Đế

Chương 2699: Thái gia gia

- Khụ khụ...
Bị Mục Vân hỏi như vậy, Mục Phong Trần ho khụ, nói:
- Gia gia ngươi là ta năm đó chính là kiếm khách nổi danh trong các thần tộc thần giới, tồn tại lĩnh ngộ kiếm thể cấp bậc Kiếm Tổ.
Nghe được lời này, Mục Vân nhất thời kinh ngạc.
Lão gia tử cư nhiên mạnh như vậy?
- Như thế nào, kinh ngạc chứ?
Mục Phong Trần cười nói:
- Bất quá cái này cũng không tính là cái gì, cũng may ta bây giờ có được ý thức tự chủ, về làm thế nào lĩnh ngộ kiếm hồn, ta sẽ dạy ngươi, tin tưởng lấy thiên phú ngươi, lĩnh ngộ kiếm hồn, sẽ không rất khó.
- Ừm.
- Gia gia.
Mục Vân lại nói:
- Khụ khụ, nếu ngươi trước kia là Mục tộc trưởng, vậy ngươi nên biết rất nhiều đan phương, đúng chứ?
- Đúng...
Vừa nghe lời này, Mục Phong Trần lại khụ khụ.
- Cái kia, tôn tử.
- Ở đây.
Mục Phong Trần xấu hổ cười nói:
- Gia gia cả đời say mê kiếm thuật, cả đời này, ăn không ít thần đan là không sai, nhưng đan phương... Đối với ta, đó là thiên phương dạ đàm (*).
(*Chuyện không thể xảy ra)
Vừa nghe lời này, Mục Vân có chút thất vọng.
Chẳng qua, thuật nghiệp có chuyên môn, gia gia không phải thiên tài về đan dược, không biết cũng thuộc loại bình thường.
- Ngươi đừng nản lòng.
Mục Phong Trần một lần nữa nói:
- Ta không được, nhưng thái gia gia ngươi được.
- Thái gia gia?
- Ừm, bên trong khối thánh bia thứ tám, thái gia gia ngươi cũng lưu lại ý thức, nếu ngươi có thể mở ra khối thánh bia thứ tám, thái gia gia ngươi ra mặt, ta nói cho ngươi, cấp thấp nhất từ Hư Thần Đan, đến cấp cao như Cửu Tinh thần đan, thái gia gia ngươi, tiện tay ném ra.
- Thái gia gia là đan sư?
- Đúng vậy.
- Vậy chẳng phải thái thái gia gia là khí sư?
- Tiểu tử ngươi làm sao biết được?
Nhìn Mục Vân, Mục Phong Trần kinh ngạc nói:
- Dựa theo bối phận xưng hô, ta là Cửu Thế Tổ, Thái gia gia ngươi là bát thế tổ, thất thế tổ quả thật là khí sư, hơn nữa còn là khí sư cường đại.
Mục Vân hiện tại, trong lòng nhất thời có chút kinh ngạc.
Các tộc trưởng Mục tộc ngày xưa, tựa hồ... Mỗi người đều thân mang tuyệt kỹ.
- Tôn tử, đừng suy nghĩ lung tung, thiên phú huyết mạch Mục tộc chúng ta chính là thôn phệ, bản thân cũng rất cường đại. Ngươi ngẫm lại xem, không lưu lại chút hậu thủ, bị diệt tộc làm sao bây giờ?
- Trên thực tế, chín khối thánh bia chính là bởi vậy mà sinh ra, cho dù Mục tộc chỉ còn lại một người, chỉ cần thức tỉnh huyết mạch, chúng ta những lão già này sẽ xuất hiện, cho nên, ta có thể dạy ngươi kiếm thuật, bát thế tổ của ngươi dạy ngươi đan thuật, thất thế tổ dạy ngươi khí thuật, tiểu tử ngươi, tuyệt đối sẽ trưởng thành.
Nghe được lời này, Mục Vân đã hiểu.
Mục tộc lưu lại chín tấm thánh bia, hơn nữa mỗi một vị tộc trưởng tiền nhiệm đều lưu lại ý thức của mình dung hợp thánh bia, thánh bia ở đây, ý thức liền tồn tại, thánh bia không có ở đây, ý thức liền biến mất.
Vạn nhất Mục tộc bị diệt, chỉ có rất ít người chạy ra, chín vị tổ tiên trong chín khối thánh bia kia chính là bảo tàng còn sống.
Người chăn cừu chỉ cần còn hậu duệ, có thể phát triển lần nữa.
Thủ đoạn bận này, đúng là cường đại.
- Nếu ta có thể ở cảnh giới Tiên Vương đụng phải gia gia, dẫn phát khối thánh bia thứ chín lột xác, vậy hiện tại, hẳn là có thể tiến thêm một bước.
Mục Vân hạ quyết tâm, ngồi xuống, trước người lại xuất hiện một tấm Cửu Linh Đoạt Thiên.
Khối bia cao hơn một người xuất hiện trong phòng, Bất Diệt Huyết Điển xuất hiện trên đó, cũng là từng câu từng chữ, rất rõ ràng.
Mục Vân hiện tại, tâm thần câu thông thánh bia, rong chơi ở bên trong không gian rộng lớn kia.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, dần dần, hắn sinh ra cảm giác buồn ngủ, thế nhưng bên trong thánh bia kia, cũng không có bất kỳ thay đổi nào.
Không nên nha.
Mục Vân cố gắng chống đỡ mệt mỏi, chỉ cảm thấy đầu óc mê man, nhưng vẫn cố gắng chống đỡ như trước.
- Lấy cảnh giới ta ngày xưa chưa tới Tiên Đế, chính là dẫn động thánh bia, hiện tại khối này, không nên không có chút phản ứng nào chứ?
- Khẳng định là xuất hiện vấn đề ở đâu đó.
Mục Vân không ngừng cố gắng, nhưng không thu hoạch được gì.
Mà dần dần, hắn rốt cục cũng không chống đỡ nổi, ngủ say.
Trong giấc ngủ, Mục Vân cảm giác mình xuất hiện trước một tấm bia đá. Mà hiện tại, dưới tấm bia đá, một đạo thân ảnh an tĩnh ngồi xếp bằng.
Râu tóc đều trắng, tóc dài phiêu phiêu, người này thoạt nhìn, dung mạo làn da nhẵn nhụi, tựa như trung niên, dáng người cao ngất, uy vũ bất phàm, hơn nữa mặc đan bào, thoạt nhìn rất rộng rãi.
- Ngươi là ai?
Nam tử nhìn thấy Mục Vân, nhất thời mở lời.
- Ngươi là ai?
Mục Vân bình tĩnh nói.
- Sao lại ở đây?
- Tiểu tử, ta hỏi trước ngươi.
- Ta là Mục Vân, đệ tử Mục tộc.
- Nói bậy nói bạ.
Nam tử đan bào hừ nói:
- Ngươi là đệ tử Mục tộc? Trong thiên phú huyết mạch của ngươi ki, lại có khí tức Ngự Hồn của Huyết tộc khiến ta chán ghét, tiểu tử, mưu toan lừa gạt ta hiện thân phải không?
- Đó là bởi vì huyết mạch của ta đặc thù, thôn phệ thiên phú huyết mạch của một đệ tử Huyết tộc, đạt được một bộ phận thiên phú Ngự Hồn.
Mục Vân cười nói:
- Hơn nữa ngài nói ta lừa ngài hiện thân, vậy ngài vì sao còn hiện thân?
- Ngươi quả thật là con cháu Mục tộc?
- Đương nhiên, bằng không ta làm sao có thể dẫn ngài ra?
Mục Vân trấn định nói:
- Phụ thân ta chính là Mục Thanh Vũ, gia gia là Mục Phong Trần, bọn họ đều tộc trưởng Mục Tộc, như thế nào, có vấn đề sao?
Nghe được lời này, trên mặt nam tử xuất hiện thần sắc âm tình bất định.
- Nhưng ta cảm giác thân thể huyết mạch ngươi rất đặc thù, không chỉ huyết mạch thiên phú Mục tộc cùng huyết tộc, còn có tồn tại khác...
- Cái khác?
- Ta cũng không nói được, bất quá cảm giác ngươi tiểu tử, không đơn giản như vậy.
- Cái này đơn giản.
Mục Vân cười nói:
- Ngài nhìn trong thân thể ta, không tin huyết mạch thiên phú, có thể nhìn huyết mạch lực lục đạo của ta! Bất Diệt Huyết Điển, đây chính là Mục tộc.
- Ngươi thực sự là tộc nhân Mục tộc?
- Đương nhiên.
Ông...
Trong lúc bất chợt, Mục Vân chỉ cảm thấy đầu đau, nhất thời mở hai mắt ra.
- Phải không? Có một giấc mơ?
Mục Vân nhìn mình cư nhiên nằm trên mặt đất ngủ thiếp đi, kinh ngạc nói.
- Là mộng, cũng không phải mộng.
Đúng lúc này, một tiếng nói lạnh nhạt vang lên hiện tại.
- Ai?
- Tiểu tử thúi, đây là thái gia gia của ngươi!
Tiếng Mục Phong Trần vang lên.
- Hả? Chuyện gì vừa xảy ra?
- Ta vừa rồi thăm dò ngươi, thánh bia liên quan đến bí mật thiên đại của Mục tộc ta, ta làm sao có thể đơn giản tín nhiệm ngươi như vậy?
Đan bào nam tử hiện tại hóa thành một đạo hư ảnh, xuất hiện ở trước người Mục Vân.
Không thân không hồn, chỉ là ý niệm ngưng tụ hình thể, giống như Mục Vân vừa rồi nhìn thấy.
- Ngài là... Thái gia gia?
Mục Vân hiện tại vội vàng lấy ra tấm bia thánh đầu tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận