Vô Thượng Thần Đế

Chương 3886: Tứ Cấp Nhận Trận (2)

Thiên Xà Vệ chính là hộ vệ tinh nhuệ hạch tâm của Thiên Tình Huyền Xà tộc, nếu tổn mất thảm trọng ở trong chiến đấu, thế thì, sức chiến đấu của Thiên Tình Huyền Xà nhất tộc, không thể nghi ngờ sẽ cực kì giảm xuống.
Lần này công kích, Thanh Diên tộc cùng Trì Dao hội sớm đã có mưu kế tỉ mỉ.
Hiện tại, trận pháp đã mở ra, từng Thanh Diên điểu ngưng tụ mà ra, đáp xuống, chém giết lấy từng vị Thiên Xà Vệ.
- Mười người làm một đội, trăm người thành một đoàn, giúp nhau tiến hành ngăn cách phòng ngự!
Phong Ngọc Nhi hạ lệnh.
Mà lúc này hiện tại, Thanh Triết, Thanh Đông Hải, Thanh Phương Hồi ba người, lại ngồi ở bên trên tế đàn, thở ra một hơi.
- Trả giá cái giá cực lớn, cuối cùng đã dẫn dụ được các ngươi đi đến đây.
Thanh Triết nhếch miệng cười nói:
- Lũ hỗn đản Thiên Tình Huyền Xà các ngươi, lần này chuẩn bị chết hết sạch đi.
- Đáng ghét, diệt bọn hắn cho ta.
Độc Vương hiện tại thẹn quá hoá giận, trong lúc tiến lên, toàn thân cao thấp, một cỗ khí tức hủy diệt cường đại, lan tràn ra, xung kích đến quang trụ ở bốn phía tế đàn.
- Không thể!
Mục Vân hiện tại vội vàng mở miệng quát.
Nhưng đã muộn.
Oanh...
Một kích toàn lực của Độc Vương oanh kích đến bên trên quang trụ bốn phía tế đàn, nhưng trong chốc lát, một cỗ lực phản phệ mãnh liệt không chỉ gấp mười lần, va chạm mà tới.
Đông...
Sắc mặt toàn bộ Độc Vương tái đi, phun ra một ngụm máu tươi, toàn bộ người chật vật đạo vọt mà quay về, sắc mặt trắng bệch càng thêm đáng sợ.
Một kích toàn lực này của hắn, toàn bộ mười lần lực lượng trả về trở về, hắn căn bản không có cách chịu đựng.
- Độc Vương!
- Độc Vương!
Diệp Vương cùng Phong Ngọc Nhi hai người đều sắc mặt kinh biến.
- Phốc...
Phun ra thêm một ngụm máu tươi, Độc Vương còn muốn nói điều gì, nhưng lại là một câu cũng nói không nên lời.
- Ngu xuẩn!
Tần Triết ha ha cười nói:
- Cái này là trận pháp đầu mối then chốt chỗ, ngươi dám công kích? Thế thì sẽ chết thảm hại hơn.
Mọi người Thanh Diên tộc thấy một màn này, đã sớm cười lên ha hả.
Không nghĩ tới Độc Vương này, ngu xuẩn như thế, lần này, là tuyệt đối không sống nổi.
- Đáng ghét!
Phong Ngọc Nhi tức giận không thôi.
Tuy nói Độc Vương cùng Diệp Vương ở bên trong tộc, đối với nàng gây khó khăn đủ đường, nhưng thời điểm nhất trí đối ngoại, ba người giữa lẫn nhau, còn biết lấy đại cục làm trọng.
Lần này Độc Vương thảm tao độc thủ, có thể nói là tổn binh hao tướng, mà bây giờ, bọn hắn càng bị vây ở nơi đây.
- Thật xin lỗi, Mục đại ca...
Phong Ngọc Nhi hiện tại thấp giọng nói:
- Là ta quá xúc động.
- Cái này cũng không trách ngươi.
Mục Vân nhìn bốn phía, nói:
- Chỉ có thể nói bọn gia hỏa này, quá âm hiểm.
Trước mắt, một vị thánh trận sư duy nhất là Huyền Sách Tử đã bị Trì Dao tiên tử kéo chặt lấy, căn bản không giải được một tòa nhận trận này.
Nếu càng để tình hình kéo dài, bọn hắn cũng chỉ có một con đường chết.
Mục Vân hiện tại nhìn bốn phía, nếu thật sự để cho diễn biến tiếp tục, cũng chỉ có một con đường chết.
Diệp Vương hiện tại cũng chỉ có thể lo lắng suông.
Mục Vân một bước đi ra, nhìn về phía trước.
Những thanh diên bị ngưng tụ mà ra, công kích cũng không tính cường hoành, nhưng thắng ở số lượng nhiều, công kích nhiều lần, lại càng ngày càng nhanh, các Thiên Xà Vệ, thời gian ngắn có thể kiên trì nổi, đợi đến nguyên lực hao hết, hẳn là một con đường chết.
- Mục đại ca...
Nhìn thấy Mục Vân tới gần quang trụ, Phong Ngọc Nhi khẩn trương hô một tiếng.
- Yên tâm đi!
Mục Vân từ từ nói:
- Ta biết, cái này là đầu mối then chốt của trận pháp, không thể công kích.
Mục Vân nhìn bay lên quang trụ, trầm mặc không nói.
Mà bên trong cột ánh sáng trên tế đài bên kia, đám người Thanh Triết, khinh miệt nhìn đám Thiên Xà Vệ.
Thời gian vừa đến, những Thiên Xà Vệ này sẽ bị tiêu hao không sai biệt lắm, bọn hắn có thể xuất thủ.
Đến lúc đó, những Thiên Xà Vệ này chính là một bãi bùn nhão, mặc cho bọn hắn liệp sát.
- Tiểu quỷ, đừng nhìn.
Thanh Triết nhìn thấy Mục Vân tới gần, cười nhạo nói:
- Quang trụ này chính là đầu mối then chốt của trận pháp, mà chúng ta đanh ở bên trong đầu mối then chốt của trận pháp, rất là an toàn, đầu mối then chốt của trận pháp này, chúng ta sớm đã thiết hạ cấm chế, tiểu tử ngươi căn bản không phá nổi, bộ dáng như chó chết của Độc Vương kia, ngươi còn có thể lại nhìn thêm một chút.
- Ai nói ta muốn dùng man lực.
Mục Vân hiện tại lại là cười cười, nhìn quang trụ, khoanh chân ngồi xuống.
Ngón tay hơi động một chút, tại chỗ đầu ngón tay, từng đạo ánh sáng, từ từ bay lên.
- Trận phù!
Nhìn thấy đầu ngón tay Mục Vân khiêu động trận phù, ba người Thanh Triết thất kinh.
Có thể ngưng tụ trận phù, nhất định là một tên thánh trận sư.
Mục Vân thế mà còn là một tên thánh trận sư?
- Không sai, ta còn là một cổ thánh trận sư!
Mục Vân từ từ nói:
- Bất quá chỉ là tam cấp trận sư, không cần sợ!
Tam cấp?
Nghe đến lời này, Thanh Triết cười gằn nói:
- Đây chính là tứ cấp cổ thánh trận, ngươi nghĩ phá vỡ, có chút khó.
- Không thử một chút làm sao biết.
Đối mặt Thanh Triết đùa cợt, Mục Vân lại hơi hơi cười một tiếng, tuyệt không để ý.
Mà giờ khắc này, Huyền Sách Tử thấy cảnh này, thoáng an tâm.
Mục Vân xác thực có hiểu rõ về thánh trận, mà bản thân càng là một tên tam cấp thánh trận sư, có lẽ thật sự có biện pháp.
Mà hắn cần làm, chính là mau chóng đánh bại Trì Dao tiên tử, mới có thể có cơ hội phá vỡ cổ thánh trận.
Nếu không, Thiên Xà Vệ sẽ tổn thất rất phi thường thảm trọng.
Mục Vân hiện tại ngồi xuống, trận phù trong tay, không ngừng ngưng tụ, hóa thành từng đạo trận văn.
Trận văn bày trận, dùng nguyên lực ngưng tụ, tập hợp cùng thiên địa đại thế, chỗ cường đại của cổ thánh trận này so với trận pháp ngày xưa tụ tập chính là kết hợp thiên địa đại thế, loại kết hợp này, là vận chuyển thiên địa đại thế.
Thiên địa đại thế, nói ra huyền diệu, nhưng thường xuyên ở ngay bên người.
Thí dụ như hiển nhiên dễ thấy nhất, chính là gió.
Phong chính là thiên địa đại thế.
Lúc Mục Vân đang ở bên trong Tam Nguyên Giới, chỉ là tự mình nghiên tập trận pháp, miễn cưỡng xem như tam cấp thánh trận sư, lúc đầu Huyền Sách Tử có hứng thú dạy bảo hắn, chỉ là hắn một mực bế quan, chưa từng đi bái phỏng.
Mà bây giờ, chỉ có thể ngựa chết chữa như ngựa sống.
Trận văn ngưng tụ, Mục Vân chậm rãi gần sát quang trụ.
Ban đầu, quang trụ kia không ngừng bài xích trận văn do Mục Vân ngưng tụ, nhưng au khi Mục Vân lần lượt nếm thử, trận văn rốt cục có thể phù hợp, dung nhập vào chỗ cốt lõi.
Đây đây chẳng qua là dung hợp mà thôi.
Muốn bài trừ linh trận này, còn rất xa.
Hủy đi trung xu, cần chính là linh khí rất ngưng tụ phụ họa, nhất định phải biết chỗ mệnh mạch của trung xu, nếu không trừ phi là thực lực cường đại đến có thể xem nhẹ trận pháp trói buộc, nếu không một ngày cường lực bài trừ, vậy sẽ dẫn đến cả tòa linh trận xuất hiện điên cuồng biến hóa không thể đoán được.
Đến lúc đó, có khả năng sẽ càng hung hiểm hơn so với hiện tại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận