Vô Thượng Thần Đế

Chương 2966: Cường ngạnh, bá đạo không thôi

Mục Vân thản nhiên nói:
- Đêm đó, ta chỉ đi ra ngoài luyện kiếm, về phần hai người bọn họ theo dõi ta, chuyện này, ta cũng không biết.
- Ngươi không biết?
Thánh Tâm Tài hừ nói:
- Mục Vân, ai cũng biết, ngươi tuy là Thiên Thần hậu kỳ, nhưng trong cùng cảnh giới, rất ít địch thủ, giết hai người bọn họ, vẫn có thể làm được, hơn nữa, bảo đảm ngươi là gian tế của các tông môn khác, liên hợp người ngoài, giết bọn họ.
Nghe được lời này, khóe mắt Mục Vân hiện lên sát khí, chợt lóe rồi biến mất.
- Tất cả mọi thứ phải nói bằng chứng, Thánh Tâm Tài, ngươi nói như vậy, bằng chứng đâu?
- Phong Hành Thiên cùng Vân Quý thề muốn giết ngươi, đây chính là chứng cớ.
Thánh Tâm Tài hừ nói.
Nghe được lời này, chín vị trưởng lão cũng nhíu mày.
Tông môn đệ tử ân oán, bọn họ ít nhiều vẫn biết.
Nếu Mục Vân thật sự muốn giết bọn họ, vẫn rất có thể.
- Ồ? Phải không?
Mục Vân giờ phút này một bước bước ra, nhìn Thánh Tâm Tài.
Bị Mục Vân nhìn, thân hình Thánh Tâm Mới cao ngất.
Hắn ngược lại không e ngại Mục Vân.
Dù sao hắn là cảnh giới Thiên Thần đỉnh phong, Mục Vân chẳng qua là Thiên Thần hậu kỳ mà thôi.
Ba...
Chỉ là vào lúc này, trong lúc bất chợt, không hề phòng bị.
Mục Vân trực tiếp tát một cái, ba một tiếng, trực tiếp tát vào mặt Thánh Tâm Tài.
Một cái tát này, không thể nói không vang dội.
Thánh Tâm Tài là cảnh giới Thiên Thần đỉnh phong, nhưng khóe miệng vẫn thấm ra máu tươi.
Ngay cả hắn cũng không nghĩ tới, Mục Vân giờ phút này, lại dám tát hắn một cái.
- Ngươi......
- Ngươi cái gì mà ngươi?
Mục Vân nhàn nhạt thu tay lại, nhìn Thánh Tâm Tài, vững vàng nói:
- Nhớ kỹ, ta, là đệ bát đan sư đan viện do tông chủ thân phong, tuy rằng ngươi ta đều đệ tử phong hào, nhưng ta vẫn là đại sư của Kiếm Thần tông.
- Nghi ngờ ta? Vu khống ta? Ngươi không có tư cách.
- Đây là bài học cho ngươi, lần sau nói chuyện, thấy rõ ràng.
Mục Vân tát một cái, hừ một tiếng, trực tiếp xoay người.
- Mấy vị trưởng lão.
Mục Vân chắp tay nói:
- Ta nguyện ý tiếp nhận điều tra, chỉ hy vọng, không nên bị một ít hạng người nho nhỏ hãm hại.
Dứt lời, Mục Vân xoay người rời đi.
- Trong đan viện, mấy vị đại sư còn có chuyện tìm ta, ta rời đi trước.
Tay áo dài vung lên, Mục Vân không chút nể mặt bất luận kẻ nào.
Thánh Tâm Tài vô duyên vô cớ ăn một cái tát, cả người đã hoàn toàn cho choạng.
- Cái này...
Bát trưởng lão Vân Thanh Hà giờ phút này ngẩn người, chỉ chỉ Mục Vân.
- Thôi.
Đại trưởng lão lúc này lại khoát khoát tay, nói:
- Nếu có người dám làm chuyện này, nhất định chuẩn bị vạn toàn, việc này, chúng ta từ từ điều tra.
Nghe được lời này của Đại trưởng lão, Vân Thanh Hà cũng ngẩn ra.
Lúc trước Đại trưởng lão đối với Mục Vân cũng không coi trọng, hiện tại cảm giác thế nào, bảo vệ Mục Vân?
- Được rồi, mọi người giải tán đi, việc này, trưởng lão chúng ta nhất định sẽ điều tra rõ ràng, nhưng nếu bị phát hiện, thật sự do đệ tử các ngươi gây ra, vậy luật pháp của tông môn, không phải bài trí.
Cổ Thừa Phong dứt lời, xoay người rời đi.
Một hồi triệu tập hỏi thăm, bị Mục Vân tát một cái, tẻ nhạt vô vị.
Lần này, tất cả mọi người là triệt để mộng.
Mục Vân, hiện tại rõ ràng lấy thân phận đan viện đại sư tự cho mình là đúng, ngày sau, nếu muốn đối phó hắn, phải cân nhắc.
Giờ khắc này, Mục Vân đi vào trong đan viện, dọc theo đường đi, không ít đệ tử đều khom người hành lễ.
Thân phận Mục Vân, không giống ngày xưa.
Thành tựu tương lai, rất có khả năng là chấp chưởng giả đan viện của Kiếm Thần tông.
Bây giờ lấy lòng, không quá muộn.
- Mục đại sư.
Lâm Tuấn Sinh nhìn thấy Mục Vân, chắp tay hành lễ.
- Được rồi được rồi, ngươi hai người ta, quen biết đã lâu, không cần như vậy.
Mục Vân cười nhạt nói:
- Lâm sư đệ, ngươi vẫn thân là người canh gác đan viện, ở chỗ này không chán sao?
- Chán ngấy, cũng không ngán!
Lâm Tuấn Sinh cười hắc hắc nói.
Nhất thời, Mục Vân hiểu được.
Tiểu tử này, ở nơi này mỗi ngày có thể nhìn thấy Hề Tinh Nhi, trong lòng cũng là đẹp không chịu nổi.
- Lâm Tuấn Sinh.
Mục Vân vỗ vỗ bả vai, nói:
- Đứng từ xa không bằng đến gần, nếu ngươi muốn, có thể đến trong Vân Phong ta, tương lai thành tựu, có lẽ có thể so sánh với Hề Tinh Nhi, không đến mức giờ phút này chỉ có thể yên lặng nhìn chăm chú.
Lâm Tuấn Sinh như thế nào không rõ, Mục Vân nói lời này có ý gì. Mục Vân mời chào hắn, trở thành đệ tử của ngọn núi của mình.
- Đa tạ mục huynh hảo ý.
Lâm Tuấn Sinh chắp tay nói:
- Ta sẽ cẩn thận cân nhắc.
- Ừm.
Mục Vân đi vào đan viện, bắt đầu bận rộn.
Liên tiếp mấy ngày, một vị đệ tử phong hào chết, khiến cho bên trong Kiếm Thần tông coi trọng.
Các loại điều tra, bắt đầu lần lượt thi triển.
Mà Mục Vân cùng những thứ này, lại hoàn toàn không có quan hệ.
Trên đỉnh Vân Phong, Mục Vân một thân hắc y, nhìn về phía trước.
- Huyết Nguyệt kiếm quyết, cần là một cỗ huyết khí, cũng không phải loại cường thế xông giết này. Ngươi vừa rồi thi triển Ngân Nguyệt tuyệt sát, không đủ huyết tính.
Mục Vân nhìn Diệp Thu phía trước, dặn dò:
- Tu vi bản thân ngươi nằm ở chỗ, đối với việc khống chế quỷ khí của Chí Thánh Quỷ Thể trong cơ thể ngươi, chuyển hóa quỷ khí thành một cỗ âm lãnh khí, phối hợp thần lực, ngưng tụ kiếm khí, uy lực, sẽ là vô cùng bá đạo.
- Lại thử một chút.
- Vâng.
Diệp Thu lúc này đầu đầy mồ hôi, nhưng trong mắt lại tràn đầy vui mừng.
Có thể bị Mục Vân chỉ trích, là hắn tha thiết ước mơ.
- Hai người các ngươi hiện tại đều đạt tới cảnh giới Địa Thần đại viên mãn, lần này đệ tử nội tông tỷ thí, hai người các ngươi, tất yếu đoạt quán quân, không nên làm vi sư thất vọng.
- Sư tôn yên tâm, Thu nhi nhất định sẽ không làm sư tôn thất vọng.
- Ừm.
Mục Vân gật đầu.
Đệ tử nội tông tỷ thí, ngày sắp đến, tông môn hiện đang dùng các loại biênj pháp, muốn thúc đẩy tông môn sinh ra càng nhiều đệ tử phong hào.
Lúc trước dị không gian đại lục thí luyện, hiện tại đệ tử nội tông tỷ thí.
Đều vì khích lệ tiềm năng của các đệ tử.
Mục Vân tự nhiên sẽ không nhàn rỗi.
Diệp Thu và Linh Nguyệt Huyền hai người, hiện tại đều đã đạt tới cảnh giới Địa Thần đại viên mãn rồi, cố gắng tu luyện, hai người trong tỷ thí nội tông, không phải sẽ một tiếng hót lên làm kinh người.
Sau khi dặn dò hai người, Mục Vân trực tiếp trở lại phòng mình, khoanh chân ngồi xuống.
Khoảng cách thời gian tứ tông hội võ, bất quá chưa tới hai năm, hắn cần phải chuẩn bị thật tốt.
Trong thời gian hai năm, tất phải đột phá tới Thần Quân cảnh, nếu không, đến lúc đó, rất nhiều chuyện, thi triển không được.
- Ký ức hơn trăm vị đan sư đại năng, tiêu hóa như thế nào?
Mục Vân giờ phút này bắt đầu mò mẫm.
Giờ phút này, trong Hồn Hải của hắn, từng đạo ký ức quang đoàn hiện lên.
Những khối ánh sáng đó, dần dần khuếch tán ra, hoặc xa hoặc gần.
Mục Vân tâm tư trầm tĩnh, trực tiếp vung tay ra, bắt lấy một đạo quang đoàn.
Một đạo quang đoàn kia bị chèn ép, tới gần hồn hải của Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận