Vô Thượng Thần Đế

Chương 1689: Tam đại tọa hạ đệ tử?

- Cũng không có!
Cốc Phong cười khổ nói:
- Thật ra tương phản, thời gian vạn năm, tông chủ nhốt chúng ta tại bên trong Hoàng Tuyền thành, để chúng ta không được ra ngoài, mà vạn năm qua một mực là thập bát Ngục Vương phụ trách chuyện bên trong tông, tông chủ cũng không ở bên trong tông môn.
Không có?
Nghe đến lời này, Mục Vân càng thêm hiếu kì về tông chủ Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Gia hỏa này đến cùng có lai lịch thế nào?
Ẩn nấp thân phận, sáng tạo Bích Lạc hoàng tuyền tông, vụng trộm phát triển, chẳng lẽ không sợ bị Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn phát giác, tận diệt?
Chỉ là những thứ này lại không phải Mục Vân có thể suy nghĩ.
Đưa tiễn ba vị đại gia, Mục Vân trở lại, ngẫm lại nên xử trí những người sau lưng như thế nào.
Giờ khắc này Kiều Đỉnh Thiên nhìn qua mặt xám như tro, giống như là triệt để mất đi tinh khí thần.
- Kiều Đại gia, thế nào?
Mục Vân nhìn Kiều Đỉnh Thiên, khẽ cười nói:
- Hiện tại chết không được nha.
- Chết không được, chết không được.
- Tốt, ngươi đã thành tâm, vậy ta cũng không làm khó dễ ngươi.
Mục Vân chậm rãi ngồi xổm xuống, trên bàn tay điểm ra một giọt tinh huyết, rơi vào lòng bàn tay Kiều Đỉnh Thiên, chậm rãi biến mất không thấy gì nữa.
- Không nên phản kháng.
Nhìn thấy Kiều Đỉnh Thiên muốn động, Mục Vân mở miệng nói.
Nghe đến lời này, Kiều Đỉnh Thiên không dám động.
- Hiện tại, hảo hảo vận công, chờ ngươi khôi phục một ít thực lực, ta lại nói chuyện với ngươi.
Mục Vân vừa dứt lời, tìm địa phương ngồi xuống, cũng không nhiều lời, nhắm hai mắt lại, bắt đầu chậm rãi hồi phục.
Thoạt nhìn là khôi phục, thế nhưng trận chiến này, Mục Vân cũng không có tiêu hao quá lớn, mà ngồi ngay ngắn bên cạnh thi thể của Liễu Đang và Trầm Luân hai người, bắt đầu hấp thu lực lượng đan hoàn trong thi thể hai người.
Tuy lực lượng có tiêu tán, thế nhưng đối với Mục Vân mà nói, lại vừa phù hợp.
Nếu không, dù lấy được lực lượng đan hoàn viên mãn của hai người, Mục Vân thật không thể bảo đảm mình có thể hấp thu hoàn chỉnh.
Thời gian từ từ trôi qua, lần này vận chuyển Nạp Thiên Tiên Kỷ Quyết, tốc độ Mục Vân rõ ràng nhanh hơn rất nhiều.
Một cỗ lực lượng trong thân thể, Mục Vân tuyệt không gấp gáp đi triệt để hấp thu, ngược lại tồn giữ lại bên trong cơ thể.
Hiện tại cũng không phải thời gian hấp thu, nếu không ở nơi này hấp thu mấy tháng, triệt để lộn xộn.
Đứng dậy, Mục Vân nhìn Kiều Đỉnh Thiên, chậm rãi nói:
- Tam trưởng lão! Hiện tại, đã trở thành bộ hạ của ta, vậy làm phiền ngươi một ít chuyện.
- Dễ nói dễ nói.
Kiều Đỉnh Thiên nhìn Cốc Phong ở một bên, gật đầu nói.
- Khi trở về tông môn, nói cho Trần Tư Nhiên, ngươi bị ám toán, cánh tay bị đoạn mất, Liễu Đang và Trầm Luân đều chiến tử, nhưng cũng không phải Mục Vân ta giết, ta nghĩ, ngươi nên có đủ thông minh để tìm ra một cái lý do chứ nhỉ?
- Sau đó, thành thành thật thật đợi ở bên trong Thiên Kiếm lâu, khôi phục thương thế, để cánh tay ngươi sớm ngày khôi phục.
Nghe đến lời này, Kiều Đỉnh Thiên chỉ gật đầu, đáy lòng lại chửi cha mắng mẹ Mục Vân.
Muốn để ta giúp ngươi? Nằm mơ.
Kiều Đỉnh Thiên âm thầm gào rít giận dữ.
- Ngươi nói cái gì?
Kiều Đỉnh Thiên vừa có ý nghĩ, Mục Vân lại quát:
- Muốn để ngươi giúp ta, nằm mơ?
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Kiều Đỉnh Thiên ngây người.
Mục Vân làm sao biết trong lòng của hắn nghĩ thế nào?
Không có khả năng.
- Không cần nghĩ, ngươi suy nghĩ gì, ta đều biết.
Mục Vân nói:
- Ta nhìn ngươi còn không có chịu tội đủ.
Nhìn Kiều Đỉnh Thiên, Mục Vân hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước, quát to.
- A...
Tiếng kêu thảm thiết lúc này vang lên, Kiều Đỉnh Thiên nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
Xảy ra chuyện gì?
Tại sao có thể như vậy?
Vì cái gì hồn phách như đột nhiên bị sét đánh?
Máu tươi!
Đúng, một giọt máu tươi của Mục Vân khẳng định có vấn đề.
Kiều Đỉnh Thiên sáng tỏ.
- Không sai!
Hắn chưa mở miệng, Mục Vân lại mở lời:
- Chính là giọt máu tươi kia, ta và ngươi ký kết khế ước sinh tử! Ngươi bây giờ nếu không phục, có thể thử một lần, có thể phá vỡ phong ấn hay không, đương nhiên, trở lại Thiên Kiếm lâu, nếu ngươi dám can đảm đề cập phong ấn này với bất kỳ ai, ta có thể ở ngoài vạn dặm giết chết ngươi trước khi ngươi còn chưa mở miệng.
Nghe đến lời này, Kiều Đỉnh Thiên đồ đầy mồ hôi lạnh.
Xong đời rồi.
Triệt để trở thành con rối của Mục Vân.
- Trở thành con rối của ta, không có gì không tốt, tương lai, nói không chừng có thể đi ra Kiếm Vực, nhìn thế giới bên ngoài một chút xem tốt đẹp dường nào, cũng tiết kiệm ngươi đời này cứ kẹt tại cảnh giới Thiên Tiên, tầm thường xoàng xĩnh qua cả đời.
Kiều Đỉnh Thiên không có mở miệng, Mục Vân ngược lại trước tiên mở miệng.
Nhìn Kiều Đỉnh Thiên và mười mấy tên đệ tử, Mục Vân chậm rãi nói:
- Được rồi, hiện tại cũng nên trở lại Thiên Kiếm lâu, ta sẽ chờ đợi bên trong Nhất Diệp kiếm phái, chờ đợi Lâu chủ xuất quan, đến thời điểm đó, chờ các ngươi tới đón tiếp ta.
Nhìn thấy trên mặt Mục Vân lộ ra nụ cười nhàn nhạt, Kiều Đỉnh Thiên chỉ cảm thấy, mình đã xong.
Mục Vân lại cười không nói.
Những người này, muốn bọn hắn cải biến tâm tư mình, cần thời gian rất lâu, Mục Vân cũng không sợ.
Dù sao, vô luận bọn hắn có tiếp nhận hay không, sự thật chính là sự thật, thần phục, là nhất định.
Nhìn mười mấy người cùng rời đi, Mục Vân cười nói với Cốc Phong:
- Đi thôi, Cốc Phong tiên sinh.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Lúc đầu muốn an bài cho ngươi thân phận trưởng lão của Thiên Kiếm lâu, hiện tại xem ra, đến Nhất Diệp kiếm phái, trước an bài cho ngươi thân phận một trưởng lão đi.
- Ngươi thật giống như rất có tự tin.
Nhìn Mục Vân, Cốc Phong cười nói:
- Ngươi cứ như vậy xác định, có thể cầm trụ được đám người, sẽ không phạm sai lầm?
- Sợ cái gì!
Mục Vân giờ phút này lại giễu cợt.
- Sợ cũng không có thể làm gì, mà cho dù ta chết, các ngươi... Không phải cũng chôn cùng cùng ta sao?
Nghe đến lời này, Cốc Phong biến sắc.
Mục Vân nói không sai.
Hắn hiện tại không chỉ bị Mục Vân khống chế lại, đồng thời, nếu như Mục Vân chết... Hắn thân là một phương bị Sinh Tử Ám Ấn khống chế, cũng sẽ... Chết.
Nhưng gia hỏa này thiết lập chuyện, căn bản không muốn sống.
Thí dụ như vừa rồi...
Đúng, vừa rồi.
Vừa rồi Liễu Đang và Trầm Luân hai người đều là cảnh giới lục phẩm Địa Tiên, hai người bọn họ chết thế nào?
Bị Mục Vân giết chết?
Tứ phẩm Địa Tiên, chém giết lục phẩm Địa Tiên, mà nhìn Mục Vân, còn như người không việc gì , cái này...
Cốc Phong phát hiện, theo hắn càng tìm hiểu Mục Vân, gia hỏa này quả nhiên càng ngày càng khó để người xem thấu.
Mục Vân giờ khắc này mặc kệ Cốc Phong suy nghĩ gì.
Nhất Diệp kiếm phái, hiện nay, không biết như thế nào.
Bên trong kiếm phái, hắn định chế xong quy củ, chắc hẳn Lâm Chi Tu và đám người Chiến Thiên Linh phối hợp, hẳn sẽ không xuất hiện vấn đề.
Bạn cần đăng nhập để bình luận