Vô Thượng Thần Đế

Chương 4006: Trên Đường Gặp Xuất Thủ (2)

- Buông tha khí thuật cùng đan thuật, chuyên nghiên cứu trận thuật, ngươi cần thời gian dài tích lũy, ngày sau mới có thể trở thành một gã cổ thần trận sư cường đại, hoang trận sư, thậm chí trở thành Cổ Hoang trận sư không ai sánh kịp!
Mục Vân gật gật đầu, không nói nhiều.
Kế tiếp, tiếp tục tìm kiếm Đại Dương Hỏa Linh Quả.
Đại Dương Hỏa Linh Quả cường đại, nương theo khí tức cực nóng, nếu như trong sơn mạch này thật sự tồn tại Đại Dương Hỏa Linh Quả, khí tức cực nóng kia, Mục Vân có thể rất dễ dàng cảm giác được.
- Ừ?
Trong lúc đi về phía trước, từng đạo nguyên lực ba động bàng bạc, cũng hấp dẫn Mục Vân chú ý.
- Đó là... Cổ sư huynh!
Mục Vân tập trung nhìn lại, Cổ Vân Phi, Lôi Phương Động cùng với Y Duyệt ba người, bị mấy thân ảnh vây quanh, tình thế rất không ổn.
- Trịnh Xương của phong thứ sáu, xếp hạng thứ sáu.
- Kia là Tề Hỏa Nguyên của đỉnh thứ hai, xếp hạng mười bảy.
Giờ khắc này, Trịnh Xương ở phong thứ sáu kia, quấn lấy hai người Cổ Vân Phi cùng Lôi Phương Động, mà Y Duyệt lại tràn ngập nguy cơ, bị Tề Hỏa Nguyên không ngừng công kích.
Mục Vân ẩn giấu hồn phách trong chư thần đồ quyển, ẩn núp.
Mấy người còn lại, cũng phần lớn đều là Thánh Tôn trung vị cảnh đỉnh phong, Thánh Tôn đại vị cảnh, xếp hạng đều ở trong vòng năm mươi.
Điều khiến Mục Vân kinh ngạc chính là, Tề Hỏa Nguyên của đệ nhị phong cùng Trịnh Xương của phong thứ sáu, lại có thể thông đồng với nhau.
phía dưới giao thủ càng hiển hiện rõ ràng, Y Duyệt chỉ là Thánh Tôn tiểu vị cảnh, căn bản không cách nào ngăn cản được Tề Hỏa Nguyên công kích, Tề Hỏa Nguyên kia, bất quá cố ý nhục nhã mấy người mà thôi.
- Đáng giận.
Cổ Vân Phi cùng Lôi Phương Động hai người nhìn thấy Y Duyệt bị đối đãi như thế, trong lòng tức giận không thôi.
Nhưng Trịnh Xương chính là Thánh Tôn cực vị cảnh, hai người bọn họ xếp hạng thứ tám, thứ chín, nhưng chỉ là Thánh Tôn đại vị cảnh đỉnh phong, không có bước ra một bước kia, đối mặt với Trịnh Xương, thủy chung là không cách nào phản kháng.
- Tiểu sư muội, chạy mau.
Cổ Vân Phi quát to một tiếng.
- Chạy?
Tề Hỏa Nguyên nhịn không được cười nói:
- Cổ Vân Phi, ngươi không khỏi quá khinh thường ta?
Ánh mắt trêu tức nhìn Y Duyệt, Tề Hỏa Nguyên lại lần nữa nói:
- Có thể tiến vào top 100, đã không tệ. Thực lực Thánh Tôn tiểu vị cảnh này, ở trong bí tàng này, chỉ có phần bị khi nhục!
- Y Duyệt tiểu thư, bóp nát lệnh bài, rời khỏi nơi này đi?
Tề Hỏa Nguyên biết bối cảnh Y Duyệt không đơn giản, không dám thật sự giết nàng, nhưng chơi đùa như vậy, vẫn không thành vấn đề.
- Có bản lĩnh ngươi cứ giết ta.
Y Duyệt hừ lạnh một tiếng, khu kiếm giết ra.
Phanh...
Tề Hỏa Nguyên tun một cước đá văng ra, Y Duyệt bay trở về.
- Cút đi!
Tề Hỏa Nguyên cười nhạo một tiếng, thân ảnh nhanh chóng áp sát Y Duyệt, cười nói:
- Nếu ngươi không chịu bóp nát lệnh bài, vậy ta không ngại cùng ngươi chơi đùa, ngươi nói nếu ta bắt được ngươi, Y gia có thể nhận ta làm con rể hay không?
- Ngươi dám!
Sắc mặt Y Duyệt lạnh lẽo, một kiếm lần thứ hai giết ra.
Tề Hỏa Nguyên nhếch miệng cười, lơ đễnh, trực tiếp dùng tay nắm lấy.
- Ngươi đại mỹ nhân như vậy, cả Khôn Hư giới cũng không có mấy người, có muốn thử xem không...
Bàn tay Tề Hỏa Nguyên, trực tiếp chộp về phía ngực Y Duyệt.
Sắc mặt Y Duyệt trắng bệch.
Chẳng lẽ cứ như vậy rời khỏi bí tàng, nàng không cam lòng.
Hơn nữa Cổ Vân Phi cùng Lôi Phương Động hai người, nếu bởi vậy cũng bị đuổi ra ngoài, vậy thì được nhiều hơn mất.
- Nhất chỉ kiếm!
Đang lúc này, một tiếng quát trầm thấp đột nhiên vang lên.
Phốc xuy một tiếng, huyết quang chợt hiện ra.
Cánh tay Tề Hỏa Nguyên chộp về phía Y Duyệt lại bị chém đi, máu tươi chảy ròng ròng, tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Một thân ảnh đột nhiên xuất hiện, ôm Y Duyệt vào trong ngực, an ổn rơi xuống đất.
- Tiểu sư đệ!
Nhìn thấy Mục Vân, Y Duyệt sắc mặt vui vẻ.
- Đáng chết!
Tề Hỏa Nguyên vội vàng nuốt vào một khỏa thánh đan, máu tươi dừng lại, nhìn về phía Mục Vân, sát khí trong mắt tàn sát bừa bãi.
- Mục Vân!
- Tốt xấu gì cũng là bài danh mười bảy, khi dễ tiểu sư tỷ của ta, không thích hợp chứ?
Mục Vân nhìn về phía Tề Hỏa Nguyên, nhếch miệng cười.
Hắn vừa rồi thuấn sát một kích, nhưng Tề Hỏa Nguyên dù sao cũng là Thánh Tôn đại vị cảnh, theo bản năng tránh né chỗ yếu hại, chỉ chém xuống một tay, có chút đáng tiếc.
- Mục Vân?
Trịnh Xương ở đỉnh thứ sáu, cũng nhìn về phía Mục Vân.
- Tỷ thí đánh bại Tề Nhiễm Thu kia sao? Không hổ là đệ tử tông chủ, có thể làm cho ngươi đứt một tay...
Trịnh Xương mập mờ nhìn về phía Tề Hỏa Nguyên.
Tề Hỏa Nguyên tức giận quát:
- Ngươi chú ý hai tên kia là được, tiểu tử này, ta sẽ làm thịt hắn.
Cổ Vân Phi cùng Lôi Phương Động nhìn thấy Mục Vân đến, cũng thở ra một hơi.
- Tiểu sư đệ, mau mang Y Duyệt sư muội rời đi.
Cổ Vân Phi trầm giọng quát.
- Chạy? Có thể chạy đi đâu!
Tề Hỏa Nguyên hừ một tiếng, trực tiếp xông về phía Mục Vân.
- Chỉ còn một cánh tay, còn hô to kêu nhỏ, thật coi chúng ta là mặc người nhào nặn sao?
Mục Vân một bước bước ra, thân ảnh phi nước đại đi ra, Ly Uyên thánh kiếm, trực tiếp thúc dục giết ra.
Tề Hỏa Nguyên tuy rằng mất đi một cánh tay, nhưng dù sao cũng là Thánh Tôn đại vị cảnh, hơn nữa bên cạnh có mấy vị đệ tử Thánh Tôn trung vị cảnh, đại vị cảnh làm bạn, căn bản không e ngại Mục Vân.
- Giết!
Nhất thời, mấy thân ảnh đồng loạt giết ra.
- Nhiều người...
- Tiểu sư đệ cẩn thận!
Y Duyệt hô to một tiếng.
Nàng vừa rồi cảm giác được, thực lực Mục Vân tựa hồ càng thêm mạnh mẽ so với lúc trước, nhưng mặc dù như vậy, đối phương nhiều người thế mạnh, một mình Mục Vân, chưa chắc có thể ngăn cản được.
- Nhiều người cũng vô dụng.
Trong lúc Mục Vân vung tay lên, trực tiếp thi triển giết ra nhất nguyên huyễn tam kiếm pháp, mà cùng lúc đó, bàn tay huy động, khí lãng ba động cường đại, cũng tràn ngập ra ngoài.
Phanh!
Một tiếng nổ tung trầm thấp vang lên, một gã đệ tử Thánh Tôn trung vị cảnh bên trái, trực tiếp bị một kiếm mở bụng.
Mục Vân hiện giờ chính là Thánh Tôn trung vị cảnh đỉnh phong, Thánh Tôn trung vị cảnh, căn bản không thể là đối thủ của hắn.
- Đáng chết!
Tề Hỏa Nguyên nhìn thấy một màn này, thần sắc ngưng trọng, quát:
- Đều cẩn thận một chút, bằng không, chỉ có một con đường chết!
- Cẩn thận cũng vô dụng.
- Nhất chỉ kiếm!
Một kiếm bắn ra ngoài, Toàn bộ khí tức Mục Vân giờ khắc này phun trào.
Một chiêu Bất Tử Thần Hỏa cũng hiện ra.
Đạt tới Thánh Tôn trung vị trung đỉnh phong, đối với việc khống chế thánh tôn niệm, càng thêm thuận như lòng thuận tay.
Tăng lên như thế, tuy nói cảnh giới chỉ là một bước nhỏ, nhưng độ thuần thục lại là lột xác về chất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận