Vô Thượng Thần Đế

Chương 2248: Ma tộc phá ấn mà ra (2)

- Vưu Thiên Tâm, ta không muốn so đo với ngươi, bất quá người này giết đường đệ La Trung Hải của ta, ta nhất định phải cẩn thận thẩm vấn hắn, nếu ngươi muốn tìm hắn phiền phức, vậy chờ ta thẩm vấn xong, giao cho ngươi là được!
La Uyên trầm mặc một lát, mở miệng.
La Uyên lui bước.
Vưu Thiên Tâm lại cười.
- Chê cười, Vưu Thiên Tâm ta muốn giết người nào, cần La Uyên ngươi cho
- Đừng nói nhảm, người này, ta nhất định phải giết, hiện tại, lập tức.
Vưu Thiên Tâm bá đạo.
- Ngươi đừng quá làm càn.
La Uyên lần nữa mở miệng, vẻ không kiên nhẫn trong mắt càng thêm nồng đậm.
- Làm càn?
Vưu Thiên Tâm cười ha ha một tiếng nói:
- Thật có lỗi, La Uyên, nếu như ta không nhìn lầm, hẳn là ngươi... Đừng quá làm càn mới đúng.
Vưu Thiên Tâm vừa dứt lời, vung tay lên, đệ tử Huyết Sát thần giáo sau lưng bay ra.
Thôi Viêm cùng Kỳ Thiên Nhất xuất hiện.
Bọn hắn là ba vị Đại La Kim Tiên, thế nhưng bên người La Uyên chỉ có Hàn Vũ, mà Hàn Vũ giao thủ với Mục Vân, bị thương không nhẹ.
Thật muốn động thủ, La Uyên không chiếm ưu thế.
Bên trong thành trì hiện tại không chỉ có đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, đệ tử Huyết Sát thần giáo cùng Vũ Hóa Thiên Cung cũng không ít, nếu như hiện tại lui bước, La Uyên sẽ mất hết mặt mũi.
Mục Vân đứng ở một bên, nhìn hai người giương cung bạt kiếm, chỉ cảm thấy buồn cười.
Giờ khắc này, hai người tựa hồ xem hắn như một kiện hàng hóa, lẫn nhau cạnh tranh.
Nhìn hai người, khóe miệng Mục Vân không khỏi mang theo nụ cười nhạo.
- Vưu Thiên Tâm, ngươi uy hiếp ta?
La Uyên lần nữa nói:
- Ngươi cho rằng Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn ta sẽ sợ Huyết Sát thần giáo ngươi?
- Đừng đừng đừng, đây là chuyện giữa ngươi và ta, đừng nhắc đến tông môn, hai người chúng ta, bất luận là ai, cũng không đại biểu được cho tông môn.
Vưu Thiên Tâm cười nói:
- Thế nào? Hoặc là hiện tại giao Mục Vân cho ta, hoặc ta đoạt, nhưng nếu đoạt, ngươi có thể chịu chút bị thương ngoài da.
Nghe đến lời này, sắc mặt La Uyên biến hóa mấy lần.
Mà giờ khắc này, bên trong toàn bộ thành trì dần dần trở nên u ám.
Mặt đất thậm chí bắt đầu biến thành màu nâu đen.
Một số người chú ý bầu trời u ám, thế nhưng lại không có phát hiện, mặt đất cũng trở nên không thích hợp.
Mà Mục Vân ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong mắt dần dần thêm ra một chút hương vị khác thường.
Bầu trời này rất không bình thường.
Hắn liên tưởng đến tiến vào không gian kỳ dị, ở trong đó xuất hiện tam đại Ma Tôn.
Đi!
Cơ hồ lập tức, trong đầu Mục Vân chỉ tồn tại một ý nghĩ như vậy, rơi xuống, nhìn Cố Thanh Thanh nói:
- Mang theo người của ngươi, rời khỏi tòa thành trì này, càng xa càng tốt!
Nghe đến lời này, Cố Thanh Thanh cũng không hỏi vì cái gì, kêu gọi Đỗ Nguyên cùng Xạ Vân, mang theo mười mấy tên đệ tử nhị thập lục phong rời đi.
Mà giờ khắc này, Vưu Thiên Tâm cùng La Uyên hai người nhìn Mục Vân thế mà muốn chạy, đồng thời xuất thủ, lao thẳng tới Mục Vân.
- Đáng chết!
Nhìn thấy hai người đồng thời đánh tới, Mục Vân căn bản không để ý tới, trốn xa.
Chỉ là hai đại nhị phẩm Đại La Kim Tiên há lại dễ dàng chạy thoát.
Hai người một trái một phải, rất nhanh ngăn lại Mục Vân.
Giờ khắc này trong đầu Mục Vân tràn ngập ý nghĩ muốn rời đi nơi đây, căn bản không có lòng chiến một trận với hai người.
Nháy mắt, trong tay hắn đồ chơi.
Bảy viên Diệt Hồn Đạn, vung ra.
Bảy viên Diệt Hồn Đạn, hắn đạt được tại cảnh giới Chân Tiên, chỉ có thể tạo thành thương vong cho võ giả cảnh giới Chân Tiên.
Chỉ là hiện tại, Mục Vân không có thời gian suy nghĩ.
Mà La Uyên và Vưu Thiên Tâm nhìn thấy bảy viên Phích Lịch Đạn màu đen đánh tới, tốc độ bị ngăn cản.
Bọn hắn nghĩ, Mục Vân chuẩn bị chạy trốn, xuất ra sát chiêu gì.
Trong nháy mắt, Diệt Hồn Đạn trong tay Mục Vân nổ tung, hai thân ảnh dừng lại.
Nhưng tiếng oanh minh kia giống như pháo hoa, căn bản không có một chút xíu tổn thương nào dành cho bọn hắn.
Mắc lừa!
Trong mắt hai người mang theo tức giận.
Bọn hắn bị Mục Vân lừa gạt.
Vưu Thiên Tâm quát:
- Đuổi theo, đuổi theo hắn, làm thịt hắn cho ta.
Vừa dứt lời, Thôi Viêm cùng Kỳ Thiên Nhất hai người cũng giết ra.
Mà giờ khắc này, đám người cũng phát hiện bên trong thành trì biến hóa không thích hợp.
Cung Tàng nhìn xung quanh, quát:
- Thông tri người phía dưới, rời khỏi nơi đây.
- Rời đi?
Nhạc Kỳ khó hiểu nói:
- Vì cái gì?
- Không có cái gì vì cái gì!
Cung Tàng bình tĩnh nói:
- Ngươi nghĩ lại xem, Mục Vân kia lúc đầu căn bản không sợ hai người, hai người tranh cãi, hắn cũng không có rời đi ngay, thế nhưng nơi này phát sinh dị biến, tên kia lại nháy mắt bỏ chạy.
- Ngươi nói, gia hỏa này biết nơi này phát sinh dị biến gì?
Nhạc Kỳ nhìn mấy thân ảnh trốn xa, kinh ngạc nói.
- Vô cùng có khả năng, nhanh lên.
Vừa dứt lời, thân ảnh Cung Tàng lóe lên, biến mất tại chỗ.
Mà giờ khắc này, đám người phía dưới vốn xem náo nhiệt, thế nhưng nhìn một chút thế mà không còn.
Trong lòng mọi người âm thầm phỏng đoán, trong bao lâu Mục Vân sẽ bị Vưu Thiên Tâm và La Uyên bắt trở lại.
Đến mức đào tẩu, Mục Vân không cảnh giới đến Đại La Kim Tiên, muốn đào tẩu trong tay hai người, cơ hồ không có khả năng.
Ken két...
Mà đột nhiên, trong lúc đám người suy đoán, từng tiếng ken két vang lên, mặt đất dần dần bị phá tan.
Từng đạo hắc khí dần dần bốc lên.
Những hắc khí kia ngưng tụ, lần lượt từng thân ảnh chui ra từ mặt đất.
Toàn thân tuyết trắng - Tuyết Ma.
Thân hình cao lớn, đầu sinh sừng thú - Ngưu Ma.
Trên người mang theo từng vết nứt, toàn thân đỏ bừng, giống như hỏa nhân - Chúc Ma.
Hơn vạn tên ma nhân của tam đại Ma tộc lúc này xuất hiện trên mặt đất.
- Mùi máu tươi, các con, các ngươi có phúc khí.
Ba thân ảnh mang theo khí tức dày đặc đứng ở phía trước, biểu lộ ra khá là uy vũ, toàn thân cao thấp có khí tức đặc biệt lặng yên phóng thích.
Tiếng quái khiếu vang lên, những Ma tộc nhân kia xung phong ra ngoài.
Mà giờ khắc này, kinh biến kinh động Vưu Thiên Tâm và La Uyên hai người đang truy đuổi.
Nhìn thành trì biến hóa quỷ dị, sắc mặt hai người nháy mắt đại biến.
- Ma tộc.
La Uyên nhịn không được quát:
- Người của ma tộc sao lại xuất hiện ở đây?
- Chúc Ma nhất tộc, Tuyết Ma nhất tộc, Ngưu Ma nhất tộc, tam đại ma tộc trong thập bát Ma tộc xuất hiện ở đây!
Sắc mặt Vưu Thiên Tâm kinh biến, quát:
- Người của ta còn đang ở bên trong thành.
Vừa dứt lời, Vưu Thiên Tâm muốn trở về.
Mà giờ khắc này, Thôi Viêm và Kỳ Thiên Nhất lại giữ chặt hắn.
- Vưu sư huynh, không thể, nhìn bộ dáng bọn gia hỏa này là có hơn vạn người!
Thôi Viêm nói:
- Bọn hắn có nhân số đông đảo, mà tựa hồ cũng đều ở cảnh giới Đại La Kim Tiên, hiện tại đi, nhất định sẽ chết.
Nghe đến lời này, Vưu Thiên Tâm dừng chân.
Hiện tại đi, chính là chịu chết.
Thật là chịu chết.
Hơn vạn Ma tộc, mỗi một người có cảnh giới thấp nhất đều đến Đại La Kim Tiên, nếu bọn hắn xuất thủ, chỉ sợ bị đại quân bao phủ, ngay cả tiếng la đều không kịp phát ra.
- Cứ như vậy trơ mắt nhìn?
Vưu Thiên Tâm phẫn nộ nói:
- Đó là người của ta, đều là dòng chính của ta, ở bên trong Huyết Sát thần giáo, bọn hắn răm rắp tuân mệnh lệnh của ta, nói một không nói hai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận