Vô Thượng Thần Đế

Chương 674: Một Chiêu Oanh Sát

Hai tay Mục Vân chắp ra sau, nhìn mấy người Tước Vô Khuyết, cười nói:
- Là ta giết Tước Thải Y, Tước Vô Khuyết đúng không? Không phải ngươi mới vừa nói, giết đệ tử Thiên Kiếm sơn ta sao? Hiện tại ta đứng ở chỗ này, để ngươi đến giết!
- Mục Vân, không thể xúc động!
Bạch Đồ Gian vội nói:
- Tước Vô Khuyết chính là đệ tử đời thứ hai Thánh Tước môn, hơn tám mươi tuổi, càng là phụ thân của Tước Thải Y, bản thân cũng là Vũ Tiên cảnh nhị trọng, sắp bước vào cảnh giới tam trọng.
Bạch Đồ Gian biết, thời điểm Mục Vân rời đi Thiên Kiếm sơn, tựa hồ còn chưa bước vào Vũ Tiên cảnh, hiện tại nhìn khí thế của hắn, hẳn là Vũ Tiên cảnh nhất trọng cảnh giới.
Chỉ là Tước Vô Khuyết rất cường đại, nàng rõ ràng.
Cho nên lúc này mới vội vàng nhắc nhở.
Dù sao Mục Vân rời khỏi Thiên Kiếm sơn chỉ mới hơn một năm mà thôi.
- Cuồng vọng tự đại, giết nữ nhi của ta, ngươi muốn chết!
Tước Vô Khuyết thân là đệ tử đời thứ hai Thánh Tước môn, thiên phú cũng không tính xuất chúng, thế nhưng thắng ở căn cơ vững chắc, cho nên lần này mới để hắn ra mặt, tham gia hành trình tầm bảo Cổ Long di chỉ.
Đối mặt Mục Vân, lửa giận trong lòng hắn thiêu đốt.
Kẻ này chém giết nữ nhi của hắn, vô luận như thế nào, cũng không thể bỏ qua.
- Ta muốn chết? Nếu như Tước Thải Y không ngầm hạ sát thủ muốn cướp đoạt thiên hỏa, giết ta, nàng căn bản sẽ không chết.
Mục Vân khẽ nói:
- Thế gian này, đối với ta mà nói, chỉ có hai loại người, một loại là người muốn giết ta, một loại là người không muốn giết ta! Mà kẻ muốn giết ta, toàn bộ đều không ngoại lệ, bỏ mình!
Nhìn Tước Vô Khuyết, Mục Vân khẽ mỉm cười nói:
- Còn ngươi, muốn làm loại nào?
- Ta làm loại thứ tư, người giết ngươi!
Sắc mặt Tước Vô Khuyết phát lạnh, trong lòng bàn tay phóng đại hỏa thế, vận chuyển Thánh Tước Hóa Thiên Quyết, một hư ảnh Chu Tước bất ngờ xuất hiện.
Bóng người Chu Tước phi không bay lên, lướt thẳng tới Mục Vân.
Nhìn thấy Chu Tước xuất hiện, sắc mặt Bạch Đồ Gian càng tái.
Tước Vô Khuyết không giống Tước Thải Y, người này là cường giả Vũ Tiên cảnh nhị trọng uy tín lâu năm, lĩnh ngộ sâu Thánh Tước Hóa Thiên Quyết của Thánh Tước môn, nắm rõ như lòng bàn tay.
Đây cũng không phải loại thiên tài đời thứ ba không có quá nhiều tích lũy như Tước Thải Y.
Mà Mục Vân, Bạch Đồ Gian nghĩ thế nào đều không cảm giác hắn có thể tiếp tục chống đỡ.
Chỉ là sự thật chứng minh, Bạch Đồ Gian sai.
Đứng tại chỗ, nhìn hư ảnh Chu Tước đánh tới, hai tay Mục Vân đưa ra sau, căn bản không có tính toán tránh né .
Một tiếng ầm vang vang lên, trong lòng Bạch Đồ Gian run lên, chỉ thấy được Mục Vân đứng tại chỗ, căn bản không có tránh né, hư ảnh Chu Tước trực tiếp rơi xuống trên người Mục Vân.
Biến cố bực này để Bạch Đồ Gian sững sờ.
Mục Vân muốn làm gì?
- Ngớ ngẩn!
Nhìn thấy Mục Vân cử động điên cuồng, Tước Vô Khuyết thầm mắng một tiếng.
Hắn tu luyện Thánh Tước Hóa Thiên Quyết tới tầng thứ ba, ở bên trong Thánh Tước môn cũng là trình độ trung thượng.
Mà quan trọng nhất là, hắn hiểu rõ Mục Vân, kẻ này một năm biến mất, xuất hiện lần nữa, nhiều nhất là Vũ Tiên cảnh nhất trọng.
Giết hắn, dễ như trở bàn tay!
Cho dù là thiên tài, muốn trong một năm có hơn nhất trọng, tiến vào nhị trọng, cũng là si tâm vọng tưởng.
Võ giả phía dưới trăm tuổi tiến vào Vũ Tiên cảnh, đã là thiên tài bên trong thiên tài.
Vũ Tiên thập trọng cảnh giới đề thăng, càng khó càng thêm khó, không có ba năm năm tích lũy, căn bản khó mà làm được.
Nhừn đây chỉ là suy đoán của Tước Vô Khuyết.
Hư ảnh Chu Tước mang theo khí tức cực nóng lao thẳng tới Mục Vân, Mục Vân vung tay, chín khỏa hắc sắc nguyên cầu xuất hiện quanh người Mục Vân, chín khỏa hắc sắc nguyên cầu trực tiếp thôn phệ hư ảnh Chu Tước, ngay cả bột phấn cũng không có còn.
- Địa hỏa, Tước Thải Y có địa hỏa, không nghĩ tới ngươi cũng có.
Nhìn Tước Vô Khuyết, Mục Vân mỉm cười, tự đắc nói:
- Khá lắm, rất tốt, địa hỏa mặc dù yếu hơn thiên hỏa rất nhiều, thế nhưng cũng tương đối mạnh, thôn phệ, cũng có thể tăng cường uy lực thiên hỏa của ta.
Một bên khác, Tước Vô Khuyết thấy cảnh này trợn mắt hốc mồm.
Hắn không phải không biết bên trong cơ thể Mục Vân chứa thiên hỏa, thiên hỏa kia có áp chế đối với địa hỏa của hắn, nhưng hắn thi triển Thánh Tước Hóa Thiên Quyết, không hề chỉ là uy lực của địa hỏa, quan trọng hơn là uy lực khi hóa thành Chu Tước.
Thế mà trực tiếp bị Mục Vân nuốt... Nuốt...
- Tước Vô Khuyết, ngươi nói ta tự đại, thế nhưng đến tột cùng là ai càng tự đại hơn?
Bàn tay Mục Vân hất lên, chín khỏa nguyên cầu hội tụ thành cửu nguyên khí tức cường hãn, cửu nguyên cầu ly thể, triệt để nổ tung.
Từng tiếng ầm ầm khiến cho Bạch Đồ Gian cảm giác hai lỗ tai bị chấn động.
Từng tiếng oanh minh, mặt đất trước mắt bắt đầu run rẩy, tro bụi đầy trời tràn ngập thành một cây nấm màu xám, phóng lên tận trời.
- Phi phi!
Đột nhiên, từ biên giới tro bụi, một bóng người chật vật đi ra, miệng hùng hùng hổ hổ chửi:
- Thứ đồ gì, uy lực thế nào đột nhiên biến mạnh như vậy.
Nghe đến lời này, Bạch Đồ Gian mặt đen lại.
- Ngươi thật là Mục Vân?
- Không phải ta là quỷ?
Nhìn Bạch Đồ Gian, Mục Vân cười hỏi lại.
Chỉ là nhìn Mục Vân, Bạch Đồ Gian thủy chung không cách nào bình tĩnh trở lại.
Lúc trước thời điểm Mục Vân biến mất bên trong Thiên Tuyển sơn, còn vẻn vẹn không đến Vũ Tiên cảnh nhất trọng, mà bây giờ, thế mà bộc phát ra thực lực cường đại như vậy.
Quả thực không thể tưởng tượng.
- Tốt rồi, bây giờ không phải thời điểm nói những lời này, sao ngươi lại một người ở nơi này, Cừu Xích Viêm cùng Chu Tử Kiện bọn hắn đâu?
- Cừu sư huynh cùng Chu sư huynh hai người vì yểm hộ chúng ta, quấn lấy người Thạch gia, Kim gia, Lâm gia tam đại gia tộc.
Bạch Đồ Gian vội vàng nói:
- Chỉ là nửa đường mấy người chúng ta tẩu tán, hiện tại bọn hắn đến cùng như thế nào, ta cũng không rõ ràng.
- Lại là tam đại gia tộc, thật đúng là ba đán chuột ở cùng một ổ, cả ngày quấn ở cùng một chỗ.
Mục Vân nhíu nhíu mày:
- Đi thôi, đi xem một chút!
- Ừm!
Hai bóng người kết bạn mà đi, rời khỏi biên giới nham tương sôi trào.
Chỉ là quay đầu nhìn lại, Mục Vân phát hiện, nham tương tựa hồ trở nên không giống.
Lần này, đi ở trên mặt đất mênh mông, nhìn tình cảnh xung quanh, Mục Vân kinh ngạc phát hiện, cảnh trí nơi này cơ hồ cùng giống nhau như đúc với vùng không gian dưới chân kia.
Chỗ khác biệt duy nhất chính là dưới chân giẫm lên mặt đất, cùng với không có sức hút khủng bố.
Mà bên trong toàn bộ Cổ Long di chỉ, mặc dù chỉ là phạm vi trên dưới một trăm cây số, thế nhưng khắp nơi đều là loạn thạch, sơn phong, mắt thường căn bản không có cách dò xét đến tình cảnh ngoài ngàn mét.
Mà Mục Vân tiện tay nhặt lên một ít đá vụn, lại phát hiện, cục đá bên trong Cổ Long di chỉ dù dùng lực bóp cũng không có cách ép thành bụi phấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận