Vô Thượng Thần Đế

Chương 1078: Tiến vào phong địa (1)

- Vô Tẫn, lần này, nhớ lấy, trước trừ bỏ những người Ngũ Hành tiểu thế giới kia, biết chưa?
- Lão tổ yên tâm, không có nhục sứ mệnh.
Tử Vô Tẫn một thân trường sam, hai bên mặt mày mang theo từng đạo Tử Văn, nhìn cả người vô cùng âm trầm.
Một đôi mắt hắn rơi xuống trên người Mục Vân cùng Thạch Thương một bên khác, cười lạnh liên tục.
- A di đà phật!
Ngay tại giờ phút này, một giọng già nua vang lên, một vị cao tăng Di Lặc tiểu thế giới một mực ngậm miệng không nói mở hai mắt ra.
- Phổ Thông đại sư, ngươi có lời gì nói sao?
- A di đà phật, ngã phật từ bi, không nên lạm sát kẻ vô tội.
Phổ Thông đại sư một đôi trường mi, sắc mặt hồng nhuận, nhìn đám người, đột nhiên mở miệng.
Nghe đến lời này, mấy vị chúa tể tiểu thế giới sững sờ.
- Nhưng Phật Tổ cũng nói, giết người là vì giải thoát cho người khác, cho nên, người Ngũ Hành tiểu thế giới, đúng là cần giải thoát, bất quá, ta đề nghị, bài danh thứ chín Đấu Khải tiểu thế giới, xếp hạng thứ tám Cự Ma tiểu thế giới, tiểu thế giới bốn người chúng ta liên thủ, chém giết bọn hắn, cũng không có gì đáng ngại, đã giải thoát, vậy liền giải thoát càng nhiều người đi.
- ...
Người Di Lặc tiểu thế giới, mặt ngoài một bộ thản nhiên thiện tâm, thế nhưng ba vị khác đều biết, bọn gia hỏa này, mỗi ngày đầy miệng ngã phật từ bi, bọn hắn từ bi, chính là giết người đoạt bảo, giúp người độ hóa.
- Thư Vũ, ghi nhớ sao?
- Thái Tổ Tông, tiểu tử ghi nhớ, lần này, trước hết giải quyết xong Ngũ Hành tiểu thế giới đi.
Song Thư Vũ chính là thiên tài mạnh nhất Thái Cực tiểu thế giới, một thân thái cực trận bào, cả người nhìn qua giống như một thư sinh, ngây thơ chưa thoát.
Mà đổi thành một bên, Lôi Không vỗ vỗ một tên thanh niên dáng người khôi ngô bên cạnh khẽ nói:
- Lôi Phong, tiểu tử ngươi lần này nếu không tranh được trước mười, trở về ta cũng đánh gãy ngươi một cái chân!
- Lão tổ yên tâm!
Lôi Phong thân cao trọn vẹn gần hai mét, nhìn Lôi Không, cười hắc hắc nói:
- Lần này chúng ta bốn người liên thủ, trước mười là Đấu Khải, Cự Ma, Ngũ Hành ba cái tiểu thế giới, tuyệt đối toàn quân bị diệt.
- Trí Nhạc, ta lấy pháp hiệu này cho ngươi chính là vì để ngươi giúp người làm niềm vui, giết người là vì trợ giúp bọn hắn giải thoát, nhớ lấy nhớ lấy.
- Đa tạ Phổ Thông sư tổ đề điểm!
Một hòa thượng tuổi trẻ đầu trọc khác chắp tay trước ngực, nghiêm nghị nói:
- Phổ Thông đại sư yên tâm, đệ tử nhất định ghi nhớ, dùng đôi tay này giải thoát càng nhiều người, bất kể nam nữ.
Nghe đến lời này, Tử Thương Minh, Lôi Không, Thái Hoàng Thiên mấy người thực sự chịu không được bộ dáng thần côn của bọn họ, sắc mặt từng người cổ quái.
Kia Trí Nhạc vừa dứt lời, nhìn ba người khác, a di đà phật một tiếng, nghiêm mặt nói:
- Ba vị thí chủ, lần này nếu là liên thủ, chúng ta nhất định phải để tam đại tiểu thế giới phải trả cái giá nặng nề, đến thời điểm đó ngã phật từ bi, vì giải thoát càng nhiều người, Trí Nhạc ta hy sinh không từ boe, vất vả một ít, giết nhiều người một chút.
Nghe được lời Trí Nhạc, Tử Vô Tẫn, Lôi Phong, Song Thư Vũ ba người quả thực là muốn nôn.
Vì nhiều điểm tích lũy, vì nhiều điểm tích lũy, còn nói lời thật đường hoàng.
Không muốn mặt đến loại tình trạng này, bên trong mấy ngàn tiểu thế giới, cũng chỉ có những tên tự gọi là cao tăng này của Di Lặc tiểu thế giới.
Người khác ăn người còn nhả xương, những người này, ăn người hận không thể ngay cả y phục cùng giày một đều nuốt vào.
- Mục Vân, Thạch Thương, hai người các ngươi, lần này nhất định muốn cẩn thận, hết thảy dùng bảo tồn tính mạng mình là quan trọng nhất.
Hôm nay, đến chỗ này, nhìn thấy từng người thiên tài của đông đảo tiểu thế giới, trong lòng Đế Văn cũng có chút hối hận.
Hắn mang Mục Vân đến, không biết là đúng hay là sai.
Trên người Mục Vân mang theo Ngũ Hành Phong Thiên Ấn, với hắn mà nói, cực kỳ quan trọng, quan hệ hắn có thể đột phá Sinh Tử cảnh đỉnh phong, xung kích Tiên cảnh hay không.
Mà bách giới chi chiến này, đối với Ngũ Hành thiên phủ bọn hắn mà nói, là vô cùng quan trọng.
Thực sự để hắn không cách nào phán quyết.
Hắn hiện tại trong lòng đã bắt đầu hối hận.
Lúc trước liền không nên nghe theo Mục Vân.
Tiểu tử này, tự cho là có thể chém giết võ giả Sinh Tử cảnh nhất trọng, có lẽ sẽ có chút tự ngạo.
Thế nhưng hắn thế mà cũng nhất thời nóng não, hồ đồ.
Trước mắt chỉ có hi vọng, Mục Vân có thể bảo tồn mình bên trong bách giới chi chiến.
- Lão tổ yên tâm!
Thạch Thương chắp tay nói:
- Ta nhất định sẽ bảo vệ chính mình!
- Chiến đấu có ý tứ như thế này, chỉ là bảo tồn mình sống sót, thế nào đủ.
Khóe miệng Mục Vân giờ phút này ngậm lấy một vòng ý cười.
- Giết người kiếm điểm tích lũy, điểm tích lũy đến trước mười, chuyện có ý tứ như thế, không liều mạng, sao được.
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, Thạch Thương cũng vỗ mạnh vào mồm.
Luận can đảm điểm này, hắn tự nhận mình không cách nào so sánh cùng Mục Vân.
Vừa rồi, bất kể là Luân Vô Thường, hay Minh Nguyệt Tâm, đều là cảnh giới Sinh Tử cảnh tam trọng, chỉ là nhìn thấy hai người, đáy lòng của hắn chính là triệt để không có nổi chống cự.
Chỉ là Mục Vân giờ phút này, nói chuyện ngôn hành cử chỉ, nhìn qua, càng giống như một người điên.
Đông!
Ngay tại giờ phút này, một tiếng ngột ngạt bất ngờ vang lên.
- Bách giới chi chiến, sắp bắt đầu!
Đế Văn tự lẩm bẩm.
Nương theo một tiếng đông vang lên, từng bóng người tụ tập về phía trung ương.
Tất cả môn hạ đệ tử, đưa mắt nhìn lại, trọn vẹn sấp sỉ mười vạn người, đây quả thực là một số lượng mênh mông.
Mà giờ khắc này, cường giả đứng đầu từng tiểu thế giới lại đứng tại chỗ, tuyệt không tiến lên.
- Các vị!
Ngay tại giờ phút này, một thân ảnh phiêu nhiên bay lên không.
Người này một thân trường bào màu xanh, khuôn mặt tuấn lãng, dáng người mạnh mẽ, mười ngón tay tinh tế, cả người nhìn qua càng mang theo một tia khí chất mềm dẻo.
Vô Cực Ngạo Thiên.
Chúa tể Vô Cực tiểu thế giới, Cung chủ Vô Cực Hóa Thiên Cung.
Người này, chính là đệ nhất nhân được mấy ngàn tiểu thế giới công nhận, mặc dù bên trong mấy ngàn tiểu thế giới, cường giả đỉnh cao xếp hàng đầu, phần lớn là Sinh Tử cảnh thất trọng.
Thế nhưng người này, lại là đỉnh phong bên trong Sinh Tử cảnh thất trọng.
Vô Cực Ngạo Thiên đứng phía trên ở trên không, nhìn đám người đông đảo, mím môi một cái, mỉm cười.
- Các vị, bách giới chi chiến năm mươi năm một lần, lần nữa mở ra.
Giọng nói Vô Cực Ngạo Thiên nhu hòa, lại truyền khắp nơi trong tai mỗi người.
- Quy tắc, Vô Cực Ngạo Thiên ta sẽ nói cho các vị thiên tài một lần.
Tiếng Vô Cực Ngạo Thiên vô cùng thoải mái, không có tư thái cao ngạo, không có làm ra vẻ để người cảnh đẹp ý vui, toàn bộ không khí khẩn trương phía trên bao la mặt đất cũng bởi vì tiếng của hắn trở nên có phần ung dung.
- Thứ nhất, chín trăm chín mươi chín chi chiến tiểu thế giới tham gia bách giới, số lượng đệ tử không hạn chế, cốt linh nhất định phải phía dưới năm mươi, các vị đang ngồi ở đây đều từng người đều là đỉnh cao cường giả của tiểu thế giới, điểm này, ta nghĩ mọi người sẽ không để cho bất kỳ cá lọt lưới nào xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận