Vô Thượng Thần Đế

Chương 4068: Chìa Khóa Màu Vàng (1)

Đối với bảy thế lực lớn không tính là thứ tốt gì, nhưng đối với bọn họ, cũng không nhất định.
Bởi vậy, trong Trung Bách cổ thành, nghiễm nhiên hoàn toàn náo nhiệt, tụ tập toàn bộ thế lực lớn nhỏ của Khôn Hư giới.
Những diễn biến này, đối với Mục Vân mà nói, cũng không tính là cái gì.
Tiếp nhận truyền thừa, ước chừng hao phí Mục Vân mười năm thời gian.
Mà thời gian mười năm, bên trong sinh tử bí các, đối với ngoại giới, bất quá chỉ là mười ngày mà thôi.
Mười ngày vừa trôi qua, Mục Vân xuất hiện trên ngọn núi, giơ tay nhấc chân, hòa hợp thiên địa chí lý.
Cả người hắn hiện tại thoạt nhìn hoàn toàn không giống, giống như xảy ra lột xác thật lớn.
Thiên Thánh Đế sơ kỳ!
Giờ khắc này, bàn tay Mục Vân huy động, một tia uy nghiêm như không như có, tản mát ra.
Hơn nữa không chỉ như thế, Cửu Tinh Bá Thiên Thể, hiện giờ đã đạt tới tầng cảnh giới thứ hai.
Toàn thân cao thấp Mục Vân, khí tức hoàn toàn không giống.
Cảnh giới Thiên Thánh Đế, đế hồn đế phách ngưng tụ, cái loại uy áp này, cũng không phải Thánh Đế có thể so sánh.
Lúc trước hắn muốn chém giết La Đức Cáp Đặc, La Đức Mặc xuất hiện, chẳng qua đánh ra một quyền đơn giản, không có bất kỳ xinh đẹp nào, làm cho hắn bị thương nặng.
Nếu không phải hộp gỗ bạo liệt, hắn cùng Diệu Tiên Ngữ đều khó bảo toàn tính mạng.
Đây chính là cảnh giới Thiên Thánh Đế vượt qua Thánh Đế.
Mục Vân hiện tại giãn ra gân cốt, toàn thân cao thấp, ầm ầm rung động.
Võ đạo tu hành, chú trọng thân thể cùng hồn phách.
Hiện giờ, hắn tu hành Cửu Tinh Bá Thiên Thể, thân thể cường hoành, đến Thiên Thánh Đế sơ kỳ, hồn phách cũng dị thường hoàn mỹ.
Mà kế tiếp, chính là không ngừng trùng kích, trùng kích.
- Nên đi ra ngoài.
Mục Vân thở ra một hơi.
Lần tôi luyện này, để cho hắn thấy được phụ thân cùng mẫu thân, làm cho hắn hiểu được, mình nên gánh vác hết thảy.
Thân ảnh chợt lóe, Mục Vân lại xuất hiện trong đại điện.
Mà hiện tại, cả đại điện vẫn trống rỗng như trước, tựa hồ đám người Linh Bách Mai vẫn chưa đuổi tới nơi này.
Mục Vân dọc theo con đường, rời khỏi nơi này, nhìn một mảnh cây khổng lồ đập vào mắt, Mục Vân thở ra một hơi.
Hiện giờ đạt tới cảnh giới Thiên Thánh Đế, lần thứ hai gặp được La Tư cùng La Ma, Mục Vân gia không chút lo lắng.
Cửu Tinh Bá Thiên Thể, đã đạt tới cảnh giới tầng thứ hai.
Bây giờ hắn, giống như ăn mày trở thành quốc vương, hai trạng thái rất khác nhau.
Mục Vân hiện tại, thu liễm khí tức bản thân.
Cho dù đạt tới cảnh giới Thiên Thánh Đế, cũng không cần phải khoe khoang khắp nơi.
Thân ảnh chợt lóe, biến mất giữa rừng cây sơn mạch mênh mông.
- Các ngươi muốn làm gì?
Một tiếng quát nũng, hấp dẫn sự chú ý của Mục Vân.
Tiếng quát nũng kia, Mục Vân dị thường quen thuộc.
Dừng người lại, Mục Vân ngồi trên một đoạn thân cây, nhìn xuống phía dưới.
Trong rừng cây, hơn mười thân ảnh, hiện tại thất thất bát bát ngã xuống đất, mà càng có mấy người, hiện tại đã ở bên bờ sinh tử.
Mà trong đó, một đạo thân ảnh, Mục Vân cũng không xa lạ.
- Nguyệt Hồ tộc, âm nhi.
Âm nhi này chính là cảnh giới Thánh Đế hậu kỳ, bất quá ngắn ngủi tách ra vài ngày, Mục Vân phát sinh biến hóa long trời lở đất, nàng cũng không phải.
Mục Vân hiện tại cũng không định ra tay, nhìn phía dưới.
Trong rừng cây, ước chừng hai ba mươi thân ảnh, hiện tại vây quanh đoàn người âm Nhi.
Cầm đầu hai thân ảnh, khí tức vô cùng cường đại, Thánh Đế hậu kỳ đỉnh phong, Mục Vân có thể cảm giác được, Đế Hồn hai người kia viên mãn, thậm chí đế phách mơ hồ đều bắt đầu lột xác.
Có lẽ không bao lâu, hai người chỉ cần một lần cơ duyên, có thể đạt tới cảnh giới Thiên Thánh Đế.
Mục Vân hiện tại nhìn một đội nhân mã kia, vui vẻ xem kịch.
Nếu hắn không biết âm nhi, nhìn thấy một màn này, có lẽ vẫn ra tay tương trợ.
Nhưng nữ nhân này, lúc trước ném hắn xuống giếng cổ, cho rằng hắn đã chết, căn bản không một chút quan tâm, bất quá là công cụ lợi dụng thôi.
Đối với nữ nhân này, Mục Vân tự nhiên cũng không có khả năng có hảo cảm gì.
- Lâm Nhiên, Tử Thu Phong, các ngươi có biết các ngươi đang làm cái gì không?
Âm nhi giận dữ quát, nhìn hai người trước mặt.
- Biết chứ!
Lâm Nhiên kia một đầu tóc xanh, ánh mắt híp lại thành một đường, nhìn chằm chằm trước ngực âm Nhi, cười hì hì nói:
- Nghe nói nữ tử Nguyệt Hồ tộc đều trời sinh mị cốt, hầu hạ người khác, đủ loại, ta cũng muốn trải nghiệm.
Nghe được lời này, sắc mặt âm Nhi biến đổi, nhìn các tỷ muội bốn phía không ngừng chết đi, âm Nhi biết, người này, bề ngoài nói như vậy, trên thực tế căn bản không phải bởi vì nguyên nhân này.
- Lâm Nhiên, ngươi rốt cuộc muốn như thế nào? Ta đã nói rất rõ ràng, ta cũng không biết cái gọi là Cổ Nguyên Tuyền, ngươi lại quấy rầy dây dưa, âm nhi ta hôm nay dù chết ở chỗ này, ngươi chờ Nguyệt Hồ tộc ta điên cuồng trả thù đi.
- Ngược lại rất cương liệt!
Nam tử đứng bên cạnh Lâm Nhiên, dáng người mảnh khảnh, đôi mắt mang theo ánh sáng màu tím, hết sức kỳ lạ.
- Nguyệt âm Nhi, ngươi thật cho rằng, chúng ta không dám giết ngươi?
- Ngươi chết ở đây, căn bản không có khả năng có người biết.
Nghe được lời này, sắc mặt Nguyệt âm Nhi càng khó coi, nhìn tử mâu nam tử, quát:
- Tử Thu Phong, ta khuyên ngươi nên buông tay, nếu không, Nguyệt Hồ thánh nữ nhất định đạp phá sơn môn Tử Lân Mãng tộc.
- Đến lúc đó, Tử Thu Phong ngươi, cũng sẽ chôn cùng ta.
- Tốt thôi.
Nghe được lời này, trong mắt Tử Thu Phong lại lộ ra ý tà mị, nói:
- Tử Lân Mãng tộc ta, thích nhất chính là nữ tử, có thể trợ giúp ta tu hành, Nguyệt âm Nhi, không biết xấu hổ, nói không chừng ngươi thật sự có thể giúp ta đột phá tới cảnh giới Thiên Thánh Đế.
Hai ba mươi cao thủ phía sau hai người, hiện tại cũng nhất nhất áp sát.
Những người này, đều là tu vi Thánh Đế, có thể nói là thiên tài đệ tử của Thụ Tinh tộc cùng Tử Lân Mãng tộc.
Nếu hai người ngăn cản nàng, nàng cùng các tỷ muội, một người đều chạy không thoát.
Nguyệt âm Nhi hét to.
- Nếu các ngươi dám ép ta, cứ chờ bị nam nhân của ta giết chết đi.
- Người đàn ông của ngươi?
Lâm Nhiên cùng Tử Thu Phong đều sửng sốt.
Nữ tử Của Nguyệt Hồ tộc, tuy nói trời sinh quyến rũ, hành vị thoạt nhìn không đứng đắn, nhưng bọn họ thật sâu biết, những nữ tử này không ai không phải rất trinh khiết.
Nguyệt âm Nhi từ khi nào đã có nam nhân?
- Đúng vậy, ta cùng Mục Vân ở Tiêu Dao Sơn, đã ước tư định cả đời, hắn đang ở cách đó không xa, nếu các ngươi dám động thủ, cứ chờ bị hắn giết đi.
- Mục Vân của Tiêu Dao Sơn? Đồ đệ của Tiêu Thanh Phong?
Lâm Nhiên cười nhạo một tiếng nói:
- Nguyệt âm Nhi, ngươi muốn kéo dài thời gian, cũng nói một chút lời đáng tin cậy được không? Theo ta được biết, tên kia, tiến vào nơi này, tựa hồ bất quá chỉ là Thánh Đế sơ kỳ, đúng chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận