Vô Thượng Thần Đế

Chương 1351: Tứ phương kết giới (1)

Tiên nhân, thông thiên triệt địa, phiên thiên đạo hải, không gì làm không được.
Mà bây giờ, Mục Vân thiếu khuyết chỉ là Tiên khí cường đại.
Bất quá trước đó hắn từng đạt được số lượng lớn Tiên khí bên trong tứ nguyên phong địa, những Tiên khí kia, mặc dù không thể thúc đẩy hắn từ Sinh Tử cảnh thất trọng đến cảnh giới Tiên nhân, thế nhưng lại có thể khiến cho hắn tối đại hóa đề thăng bên trong Sinh Tử cảnh thất trọng cảnh giới.
Điểm này là bất kỳ kẻ nào cũng không thể biết được.
Duy nhất biết chuyện này chỉ có Diệp Thu và Vân Lang.
Diệp Thu, căn bản không nghĩ tới điểm này.
Mà thời khắc này Vân Lang lại đột nhiên ý thức được điểm này.
Mục Vân bước vào đến Sinh Tử cảnh thất trọng, khác biệt cùng người thường.
Hắn thất trọng, sau khi đến chính là sinh tử triệt để kết hợp, có thể nói là một bước lên trời, thẳng tới cảnh giới chí tôn.
Đây chính là Mục Vân.
- Ta sớm nên nghĩ đến, sớm nên nghĩ đến.
Vân Lang đột nhiên hiểu rõ.
Mặc kệ trước đó Mục Vân tại Sinh Tử cảnh lục trọng như thế nào bị Thập Đại Tôn Giả áp chế, dùng hết toàn lực cũng không thể ngăn cản được Thập Đại Tôn Giả.
Nhưng là bây giờ, hắn có thể.
Mà lại thậm chí có thể dễ dàng.
Đây chính là Mục Vân, kiếp trước là sư tôn hắn, cường đại đến để người chỉ có thể ngưỡng vọng phía sau lưng, kiếp này, cũng là như thế.
- Ta không tin!
Vân Lang gào thét một tiếng, vạch ra một kiếm.
Hạ phẩm Tiên khí, đối đầu bất nhập phẩm Tiên khí, Mục Vân không sợ chút nào, bước ra một bước.
Oanh...
Nhất thời, toàn bộ thiên địa, từng tiếng ầm ầm liên tục, vô số sơn phong triệt để nổ tung sau một kiếm đối bính.
Hai thân ảnh, lui lại.
Giờ khắc này, Vân Lang phát hiện, mình ẩn núp vạn năm, thế nhưng đổi lấy là Mục Vân sau khi trùng sinh, nhưng hắn vẫn tựa hồ không cách nào đánh giết đối phương.
Ba ba ba...
Ngay tại giờ phút này, một tiếng vỗ tay vang lên.
Đột nhiên, một thân ảnh đi ra từ trong ngọn núi kia, nhìn hai người, vỗ tay.
- Ha ha, không nghĩ tới, không nghĩ tới, chuyện cho tới bây giờ, thế mà là có thể nhìn thấy người lãnh đạo hai thế lực lớn bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới dang chém giết, thật sự đã mắt không thôi.
Trong nháy mắt một thân ảnh bước ra, nhìn Mục Vân cùng Vân Lang hai người, trong mắt đều là ý cười.
- Hai vị, quanh đi quẩn lại, xem ra tất cả mọi người bị các ngươi che đậy, đối với bí tàng bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới, quả nhiên vẫn là hai vị quen thuộc nhất.
Thân ảnh một thân ma khí, nhìn hai người, ý cười càng sâu.
Người tới chính là Ma Kiệt Luân, hạng tám Thập Đại Tôn Giả.
- Cút!
- Cút!
Nhưng khi Ma Kiệt Luân vừa dứt lời, đột nhiên, một bên khác, Mục Vân cùng Vân Lang cơ hồ đồng thời mở miệng, một tiếng quát, mang theo tiếng gầm gừ đinh tai nhức óc.
Bị hai người quát một tiếng, Ma Kiệt Luân nháy mắt ngốc.
Hắn là ai?
Bên trong tiểu thiên thế giới, một trong Thập Đại Tôn Giả, bên trong toàn bộ tiểu thiên thế giới, dám quát mắng hắn như vậy, không có mấy người.
Vân Lang cùng Mục Vân hai người lại như thế mở miệng quát hắn.
Quả thực không cho hắn một chút mặt mũi.
- Ha ha, Ma Kiệt Luân, xem ra ngươi một người không bị hai người bọn họ để ở trong mắt đâu.
Ngay tại giờ phút này lại là một tiếng nói vang lên, thân ảnh rầm rầm đi ra.
Vô Cực Ngạo Thiên, Ngọc Huy Nhân, Thánh Tam Thiên, Luân Động Thương bọn người giờ phút này đi ra.
Mà đi ra không chỉ là Thập Đại Tôn Giả thập đại tiểu thế giới, càng có đám võ giả của các đại tiểu thế giới khác.
Nhưng giờ khắc này, ánh mắt của mọi người nhìn Mục Vân cùng Vân Lang hai người lại mang theo cừu thị nồng đậm...
Tựa hồ Mục Vân cùng Vân Lang hai người trêu đùa bọn hắn.
- Cớ gì nhìn chúng ta như thế?
Vân Lang lạnh lùng nhìn đám ngườinói:
- Bí tàng bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới, vốn là không liên quan cùng các ngươi, có thể để các ngươi tiến đến đã là tha thứ rất lớn.
Vừa nghe Vân Lang nói lời này, trong mắt võ giả đến từ từng tiểu thế giới mang theo lửa giận, nhìn hai người.
Vân Lang nói lời này, quả thực là trần trụi đánh mặt mọi người một lần.
Mang theo châm chọc mãnh liệt.
Lập tức, từng người lãnh đạo tiểu thế giới triệt để giận dữ.
- Vân Lang, ngươi chẳng lẽ bị choáng váng đầu óc, quá coi trọng của mình?
Phương Thông Không dẫn đầu nói:
- Bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới ngươi, trừ Huyết Minh và Huyền Không sơn ngươi có thể kéo dài hơi tàn khi đối mặt với từng tiểu thế giới chúng ta, thế lực khác, không đáng giá nhắc tới.
- Vân Lang Thiên Chủ, khách khí với ngươi là bởi vì không muốn vạch mặt, thế nhưng nếu ngươi đã không muốn mặt, vậy ta cũng sẽ...
- Không sai!
Ma Kiệt Luân mới lên tiếng lại bị Mục Vân và Vân Lang hai người đồng thời trấn trụ, trợn tròn mắt.
Hiện tại kịp phản ứng, nói:
- Xem ra để Huyền Không sơn cùng Huyết Minh các ngươi sống đến bây giờ lại cho hai người các ngươi rất có lòng tin.
Đám võ giả các đại tiểu thế giới cũng nghị luận ầm ĩ.
- Thương Hoàng tiểu thế giới, phong bế bản thân, xem ra vạn năm qua, quả thực không biết trời cao đất rộng.
- Huyền Không sơn, Vân Lang, nếu như không phải có thể câu thông Tiên giới, sớm đã bị đạp diệt.
- Mục Vân, ta nhìn cũng thế, tấn thăng đến Sinh Tử cảnh thất trọng liền coi mình có thể chống lại cùng Tôn Giả? Nhiều Sinh Tử cảnh thất trọng như vậy, hắn tính là cái gì.
- Hai gia hỏa này đều cuồng vọng tự đại, nghe nói Vân Lang là đồ đệ Vân tôn giả năm đó, Mục Vân kia là người thừa kế của Vân tôn giả, hai người cùng một cái đức hạnh.
- Ai nói không phải, không có học tập thực lực cường đại của Vân tôn giả, ngược lại học xong cái tính kiệt ngạo bất tuần của Vân Tôn giả.
Trong lúc nhất thời, võ giả từng người tiểu thế giới nhìn hai người, mặt mũi tràn đầy trêu tức.
Người đông thế mạnh, bọn hắn giờ phút này liên hợp cùng một chỗ, cho dù Huyền Không sơn thật sự có Tiên giới làm chỗ dựa, diệt Huyền Không sơn, Tiên giới cũng cũng không thể phái người tới giết hết bọn hắn.
Tràng diện trở nên càng ngày càng náo nhiệt.
Ánh mắt mọi người nhìn Mục Vân và Vân Lang càng ngày càng miệt thị, càng ngày càng đối địch.
- Đều là chuyện tốt ngươi làm.
Nhìn Vân Lang, Mục Vân thấp giọng nói.
- Ta làm chuyện tốt?
Vân Lang nhún vai, ha ha cười nói:
- Mục minh chủ, ta nói có sai sao? Những người này, vốn chính là lòng lang dạ thú.
- Chắc hẳn trước đó ngươi cũng nhìn thấy, thời điểm bọn hắn ngắt lấy những linh thảo kia linh dược kia, căn bản là đều hủy đi tận gốc, không lưu một tia sinh cơ.
- Cách làm này, không phải vì phòng ngừa chúng ta ngày sau lại tiến hành ngắt lấy sao? Không phải là sợ... Chúng ta ngày sau cường đại, vượt qua bọn hắn sao?
- Hồ ngôn loạn ngữ.
- Lấy lòng tiểu nhân đo dạ quân tử.
- Thực sự là phỉ báng ác độc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận