Vô Thượng Thần Đế

Chương 1710: La Bàn Hồi Thiên Trận

Tại sao có thể như vậy?
Bọn hắn nghĩ răng người đông thế mạnh lao đến hang ổ của Nhất Diệp kiếm phái bên trong Ám Huyền thạch tràng, thế nhưng không nghĩ tới, thế mà bị Nhất Diệp kiếm phái cho hốt trọn hang ổ.
Loại tình huống này, sao bọn hắn có thể chịu đựng.
Đáng ghét, đáng hận.
Nhưng cho dù mấy người cảm thấy rất bất mãn, nhưng bây giờ, bọn hắn căn bản không có cách phản kháng.
Ám Huyền thạch tràng hiện tại đều bị Nhất Diệp kiếm phái đánh hạ.
Bọn hắn, triệt để biến thành cá trong chậu.
Tại sao có thể như vậy.
Thấy cảnh này, mấy người triệt để uể oải.
- Trói lại toàn bộ!
Mục Vân không để ý tới bọn hắn đang suy nghĩ gì, những người này bây giờ còn có giá trị, Mục Vân cũng sẽ không lấy mạng của bọn hắn, chí ít hiện tại sẽ không.
Dẫn mười mấy người đi, bọn người Lâm Chi Tu xông tới.
- Mục huynh, thật muốn lấy những người này ra trao đổi?
Lâm Chi Tu dò hỏi:
- Bọn gia hỏa này là đệ tử đỉnh tiêm chân chính của bốn đại tông môn, đám lão yêu quái kia có thể sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Ta có biện pháp đối phó bọn hắn, không được để cho bọn họ tới tiến công Nhất Diệp kiếm phái là được.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Trước không cần lo lắng chuyện này, trước mắt khống chế lại toàn bộ Ám Huyền thạch tràng, truyền tống trận bị hủy đi, bốn đại tông môn muốn lần nữa đi tới Ám Huyền thạch tràng thì phiền phức hơn rất nhiều.
- Ừm, Ám Huyền thạch tràng là thế giới dưới mặt đất, năm đó ngũ đại tông môn hợp lực phát hiện nơi đây, phân biệt ở chỗ này thành lập truyền tống trận, hao phí món tiền khổng lồ, muốn từ mặt đất tiến vào nơi này, rất khó.
Toàn bộ Ám Huyền thạch tràng là một vùng không gian trong lòng đất, từ ngoại giới tiến đến, năm đó ngũ đại tông môn cộng đồng phát lực, tốn hao thời gian khoảng chừng trên trăm năm mới mở ra được truyền tống trận, tới tới lui lui.
Hiện tại, truyền tống trận của bốn đại tông môn bị hủy đi, chỉ có truyền tống trận của Nhất Diệp kiếm phái bọn hắn có thể thông đến nơi đây.
Bốn đại tông môn muốn tiến đến, tốn hao đại giới, thế nhưng sẽ không nhỏ.
Nơi này có thể nói là thiên hạ của bọn hắn.
Mục Vân lần nữa phân phó.
- Ngươi bây giờ mệnh lệnh, phàm là thợ mỏ bên trong từng khu mỏ quặng, Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, đề cao đãi ngộ, chỉ cần hoàn thành mục tiêu đúng hạn, một người một Nhân Dương Đan.
- Người biểu hiện ưu dị, ban thưởng gấp bội Nhân Dương Đan đều có thể.
- Vâng!
Lâm Chi Tu do dự một chút, lần nữa nói:
- Nhưng bên trong khu mỏ quặng của ngũ đại tông môn, thợ mỏ từ hạ giới đến, khoảng chừng mấy vạn người, cứ như vậy, chi tiêu rất lớn.
- Chi tiêu lớn thì sợ cái gì!
Mục Vân lại hơi hơi cười nói:
- Chúng ta không phải có... Địa Dương Đan mà bốn đại tông môn sắp đưa tới à?
Nghe đến lời này, Lâm Chi Tu dựng dựng ngón cái.
Mục Vân người này làm chuyện gì, xưa nay không không có lửa thì sao có khói, mà một bước kế hoạch hợp quy tắc.
Loại tình huống này, cho người ta cảm giác an toàn và tin phục.
Mà sự thật chứng minh, gia hỏa này làm chuyện gì, mỗi một lần, đều có lưu chuẩn bị ở sau.
Lần này hắn đã nguyện ý đắc tội bốn đại tông môn, hẳn là có chuẩn bị hậu thủ.
Đám người thu thập thỏa đáng, Mục Vân dẫn theo đông đảo đệ tử, trở về Nhất Diệp kiếm phái, lưu lại La Thành, La Vân hai huynh đệ, chủ trì đại cục nơi này.
Trở lại Nhất Diệp kiếm phái, Mục Vân bắt giữ đám người Diêm Vô Song, sau đó trở lại bên trong đại điện của mình, chuẩn bị cái gì đó.
Toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái cũng dần dần trở nên sôi trào lên.
Khi bọn hắn biết được, bốn đại tông môn thế mà liên thủ muốn cướp đoạt Ám Huyền thạch tràng Nhất Diệp kiếm phái để khai thác, ai nấy đều tức giận không thôi.
Thế nhưng khi bọn hắn biết được, Mục Vân thu hết quặng mỏ, đồng thời đoạt lấy toàn bộ quặng mỏ của bốn đại tông môn, đám người vui vẻ cổ vũ.
Nhưng vẫn có một vài đệ tử lo lắng.
Kia là đệ tử của bốn đại tông môn.
Bắt sống bọn hắn, uy hiếp bốn đại tông môn, bốn đại tông môn sẽ thỏa hiệp sao?
Nhất là Phái chủ bọn hắn hiện tại đang bế quan.
Một ít đệ tử cũng bắt đầu lo lắng, Mục Vân làm như thế có thể để cho Nhất Diệp kiếm phái đi đến tuyệt lộ hay không, làm mất lòng tứ đại thế lực, không có quả ngon để ăn.
Nhưng những chuyện này, bọn hắn cũng chỉ có thể lo lắng nghị luận.
Chân chính muốn như thế nào, vẫn nhìn các cao tầng như Mục Vân.
Giờ phút này, Mục Vân lại ở phía trên sơn phong của mình, an an ổn ổn bế quan.
Chuyện bắt đệ tử bốn đại tông môn, thương thảo như thế nào bồi thường, hắn cũng để người gấp gáp đi làm.
Một ít chuyện, hắn cần chuẩn bị một chút.
- Mục sư huynh, đã mời Lưu Diễm đại sư đến.
- Ừm, mời vào!
Mục Vân chậm rãi mở mắt ra, ngồi trên ghế, nhẹ gật đầu.
Không bao lâu, một thân ảnh tóc trắng xoá, dáng người to con, một mặt chính khí, đi vào bên trong đại điện.
- Lưu trưởng lão!
Nhìn người tới, Mục Vân chắp tay cười nói:
- Lưu trưởng lão, ngài là cao cấp tiên trận sư của Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, ta nghĩ, tiên trận trùng điệp trong dãy núi của Nhất Diệp kiếm phái đều có quan hệ với ngài nhỉ?
- Lão hủ không dám nhận.
Lưu Diễm chắp tay hổ thẹn nói:
- Nói đến trận pháp, tạo nghệ của ngươi hẳn là cao hơn ta.
- Không dám nhận.
Mục Vân lần nữa nói:
- Hôm nay mời Lưu trưởng lão đến, chính là vì nhìn căn cơ trận pháp Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, muốn từ trong đó học tập một chút tinh hoa, không biết Lưu trưởng lão thuận tiện dẫn ta nhìn một chút?
- Đương nhiên không có vấn đề.
Lưu Diễm cũng không phải hạng người cuồng ngạo tự đại.
Mục Vân lý giải cùng điều khiển trận pháp, khi còn ở Hoàng Tuyền thành thì hắn đã biết.
Điểm này, Mục Vân vượt qua hắn rất xa.
Có thể nói Mục Vân là trình độ và năng lực trận pháp đại sư, mà hắn chỉ là một cao cấp tiên trận sư, bên trong Nhất Diệp kiếm phái, còn có thể lăn lộn, rời khỏi Nhất Diệp kiếm phái, đi ra Nam Cực chi địa, hắn không đáng kể chút nào.
Tiên trận sư, tiên trận đại sư, tiên trận tông sư.
Giữa lẫn nhau, mặc dù không có phân chia minh xác, thế nhưng tạo nghệ của mỗi một vị tiên trận đại sư đủ để vượt xa một cao cấp tiên trận sư mười mấy con phố.
Khác biệt trong lúc này, thế nhưng chênh lệch còn muốn lớn hơn cả thiên giai tiên đan sư cùng địa giai tiên đan sư.
Hai người kết bạn mà đi, đi vào sơn phong, bắt đầu chậm rãi dạo bước.
Từng bước một đi xuống, Lưu Diễm không ngừng giảng cho Mục Vân bố trí trong dãy núi Nhất Diệp kiếm phái.
- Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, tổng cộng có tiên sơn thượng tiền tọa, trong đó, chân chính cho đệ tử ở lại có một nửa, trừ sơn phong tọa hạ đệ tử cùng Phái chủ có trận pháp độc lập ra, sơn phong khác cũng không có những trận pháp này.
- Mà toàn bộ Nhất Diệp kiếm phái, chỉ có một tòa hộ tông đại trận, cũng là lão hủ năm đó thiết trí tạo dựng, bất quá có thể ngăn cản được võ giả cảnh giới Địa Tiên công kích thôi, nếu là võ giả cảnh giới Thiên Tiên, lặng yên không một tiếng động chạm vào cũng không phải việc khó gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận