Vô Thượng Thần Đế

Chương 1701: Đại Phái chủ (2)

Thấy Lâm Chi Tu xuất hiện, Mục Vân mang theo kinh ngạc hỏi.
- Có đại sự.
Lâm Chi Tu chậm rãi nói:
- Ám Huyền thạch tràng bên kia, người Thông Thiên kiếm tông đến nháo sự.
Sắc mặt Lâm Chi Tu mang theo trịnh trọng, xem ra việc này không đơn giản.
- Từ từ nói.
- Nguyễn Kinh Ngọc cùng Lăng Ngạn đến Nhất Diệp kiếm phái chúng ta mở Ám Huyền thạch tràng, bắt đầu giám sát lấy quặng thường ngày, bất quá gần đây, những mỏ nô của Nhất Diệp kiếm phái ta phát hiện không ít Nhân Dương Tinh Thạch, thậm chí còn khai thác ra Dương Tinh thạch, Dương Tinh thạch thế nhưng là Nhân Dương Tinh Thạch đi qua trên vạn năm dành dụm biến hóa hình thành, thế nhưng Thông Thiên kiếm tông không biết làm thế nào chiếm được tin tức này, hiện tại tranh đoạt, đã có người chết.
- Người chết rồi?
Ngón tay Mục Vân giật giật, nói:
- Nhất Diệp kiếm phái cùng Thông Thiên kiếm tông giữa lẫn nhau không phải phân biệt rõ ràng à? Thông Thiên kiếm tông như thế nào như thế?
Trong mắt Lâm Chi Tu đầy đắng chát, nói:
- Là phân xong khu vực, thế nhưng lúc ấy ngươi phát hiện Cửu Trọng Linh Tháp, Phái chủ đã khống chế, những tông môn khác đương nhiên biết tin tức, trong lòng sao lại cam tâm.
- Hiện tại lại phát hiện Dương Tinh thạch tồn tại, bọn hắn càng không cam tâm, nghe nói lần này không chỉ Thông Thiên kiếm tông, ngay cả Tẩy Kiếm các cũng ngo ngoe muốn động.
- Có ý tứ!
Ngón tay Mục Vân không ngừng vuốt ve, nói:
- Ngươi để Chiến Thiên Linh, Phượng Như Ý, Triêu Thiên Ca ba người đến trước hướng Ám Huyền thạch tràng xem xét một phen đến cùng xảy ra chuyện gì, ta sẽ theo sau.
- Vâng!
Lâm Chi Tu rời đi, Mục Vân cau mày.
- Thế nào? Rất phiền phức? Không được thì khai chiến thôi, hết thảy Phàm Thiết cấp thế lực, Thanh Đồng cấp thế lực, Bạch Ngân cấp thế lực, hai bên không phải đều chiếm đoạt nhau à?
Cốc Phong thảnh thơi lên tiếng, lơ đãng nói.
- Nói ngược lại nhẹ nhõm, các đại thế lực giữa lẫn nhau đều không sai biệt nhiều, trừ phi mấy đại thế lực liên thủ, tiêu diệt một cái không sai biệt lắm, đổi lại, cho dù Thông Thiên kiếm tông, Tẩy Kiếm các, Cửu Trọng môn, Tinh Nguyệt kiếm phủ bốn đại thế lực liên thủ, muốn diệt sát Nhất Diệp kiếm phái, vậy bọn hắn trả ra cái giá chính là, những tài nguyên mà Nhất Diệp kiếm phái cần cung phụng cho Thiên Kiếm lâu sẽ để cho tứ đại môn phái bọn hắn chia sẻ, trừ phi lợi ích to bằng trời, ai cũng sẽ không làm chuyện chiếm đoạt của người khác.
- Ngược lại không nhất định.
Cốc Phong chậm rãi cười nói:
- Có ngươi một đại thiên tài ở đây, lại thêm Nhất Diệp kiếm phái các ngươi phát hiện Cửu Trọng Linh Tháp, không phải vừa mở đến tầng thứ sáu thôi à? Khó đảm bảo người ta không động tâm.
Nghe đến lời này, Mục Vân trầm ngâm.
Cốc Phong nói cũng không phải không có đạo lý.
Nhưng Diệp Cô Tuyết còn đang ở bên trong Nhất Diệp kiếm phái, bốn đại tông môn hẳn sẽ không làm như thế.
Mục Vân nghĩ nghĩ, lên đường đi tới Ám Huyền thạch tràng.
Mà giờ phút này bên trong Ám Huyền thạch tràng.
Mặt đất u ám, vẫn là tối tăm không thấy mặt trời.
Bóng người lui tới không ngừng bận rộn, khai thác khoáng thạch, lần lượt vận chuyển.
Đứng ở trước Ám Huyền thạch tràng, Mục Vân không khỏi cảm thán.
Ban đầu, hắn bắt đầu từ nơi này, nhưng bây giờ, lại đến cảnh giới Địa Tiên.
Khoảng thời gian này, phát sinh quá nhiều chuyện, lần nữa trở lại Ám Huyền thạch tràng, Mục Vân lại dùng tư thái chúa tể giả, loại cảm giác này quả nhiên làm người ta sinh ra cảm xúc khác.
- Mục sư huynh đến rồi.
Nhìn thấy Mục Vân xuất hiện, từng đệ tử phụ trách an toànc cho Ám Huyền thạch tràng tụ đến, cung kính hành lễ.
Cao tầng tông môn rất ít đến bên trong Ám Huyền thạch tràng nơi này.
Mục Vân hiện tại, có thể nói là tồn tại tầng cao nhất của tông môn, các đệ tử lưu lại nơi này trông coi, phần lớn là cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên, nhị phẩm Nhân Tiên, đối với đám võ giả hạ giới phi thăng đến, Nhân Tiên chính là thiên.
- Ừm, tình huống như thế nào, người phụ trách nơi này là ai?
Mục Vân chậm rãi nói:
- Gọi Nguyễn Kinh Ngọc và Lăng Ngạn hai người tới đây cho ta.
- Khởi bẩm Mục sư huynh, hai vị sư huynh bây giờ tại thương lượng cùng đệ tử Thông Thiên kiếm tông.
Thương lượng?
Mục Vân ngược lại hơi kinh ngạc.
Xem ra chuyện không có đơn giản như bề ngoài.
- Đi, đi xem một chút!
Vừa dứt lời, một đội nhân mã tiến vào trong mỏ quặng.
Tới tới lui lui cửa vào quặng mỏ, bên trong từng tòa sơn mạch, lần lượt có từng thân ảnh vừa đi vừa về bận rộn.
Nhưng hôm nay, bên trong toàn bộ Ám Huyền thạch tràng biểu lộ ra khá trịnh trọng.
- Đều tích cực một chút cho ta, hiện tại thế nhưng là Đại Phái chủ Nhất Diệp kiếm phái chúng ta hiện nay tự mình đến thị sát, tất cả mọi người tích cực một chút.
Trước một đội thân ảnh, Cảnh Đức Ngọc hét lớn.
Mấy năm trước, Cảnh Đức Ngọc thân là tiểu đội trưởng tiểu đội thứ nhất của đại đội thứ nhất, chỉ là về sau, không hiểu thấu bị thăng lên đại đội trưởng, để hắn rất hưng phấn.
Về sau, hắn mới biết được là nguyên nhân gì.
- Đại đội trưởng, hiện tại thế nào long trọng như vậy, có chuyện gì?
Một tên thợ mỏ nhịn không được cười hỏi:
- Có phải là có chuyện đại sự gì muốn phát sinh? Ta nhìn những đệ tử Nhất Diệp kiếm phái kia, mỗi một người đều vội vã cuống cuồng, có gì long trọng.
- Không nên hỏi đừng hỏi!
Cảnh Đức Ngọc mắng một tiếng, quát:
- Ta nói cho các ngươi biết, hiện tại có một vị đại nhân vật muốn tới thị sát, hiện tại vị đại nhân vật này thế nhưng là chạm tay có thể bỏng, Đại Phái chủ, hiểu rõ có ý tứ gì sao?
- Đại Phái chủ?
Nghe đến lời này, mấy người còn lại nghị luận ầm ĩ.
Xem ra hôm nay, thật đúng là có đại sự phát sinh, khó trách toàn bộ Ám Huyền thạch tràng đều phi thường náo nhiệt.
Những đệ tử Nhất Diệp kiếm phái kia càng là chuyên tâm làm việc.
- Cảnh Đức Ngọc!
Ngay lúc này, một thân ảnh đi tới, thân mang phục sức đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, chính là đệ tử của Nhất Diệp kiếm phái.
- Trần thượng tiên!
Nhìn người nọ, khuôn mặt Cảnh Đức Ngọc chồng chất nụ cười đón tiếp, hắn hiện tại mặc dù là đại đội trưởng đại đội thứ nhất, thế nhưng ở trước mặt đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, hắn chỉ là con tôm nhỏ.
- Cảnh Đức Ngọc, để cho thủ hạ đều thông minh cơ linh một chút, ta cho ngươi biết, hiện tại xảy ra một chút tình trạng đặc thù, Trần Hạo Nhiên takhông may, Cảnh Đức Ngọc ngươi cũng chạy không thoát.
- Phải phải, Trần thượng tiên ngài yên tâm, một chút vấn đề đều không có, cam đoan bình thường.
- Ừm!
Trần Hạo Nhiên nhẹ gật đầu, nói:
- Vu lão đâu?
- Vu lão?
Nghe đến lời này, Cảnh Đức Ngọc nhìn miệng quáng một chút, vò đầu nói:
- Có khả năng đến trong hầm mỏ điều tra rồi.
- Hồ nháo!
Trần Hạo Nhiên mắng:
- Nhanh tìm ra cho ta, trong hầm mỏ nguy hiểm như vậy, sao có thể để cho người già đi vào bên trong, ta không phải nói cho ngươi, để cho lão ở bên ngoài phụ trách ký sổ là được sao?
- Ta...
- Ngươi cái gì mà ngươi, nhanh đi tìm đi.
Trần Hạo Nhiên quát:
- Nếu xuất hiện một chút ngoài ý muốn, Mục sư huynh nhớ tới, lão tử lột da của ngươi ra.
- Mục sư huynh?
Cảnh Đức Ngọc sững sờ, nói:
- Hiện tại không phải Đại Phái chủ đến thị sát sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận