Vô Thượng Thần Đế

Chương 877: Phong Ngọc Nhi Cường Đại

Phù một tiếng vang lên, trong nháy mắt đầu rắn rơi xuống, cắn một cái phía trên cánh tay Cực Vũ Thắng.
Máu tươi phốc phốc phốc phốc chảy ra, Cực Vũ Thắng biến sắc, muốn hất ra đầu rắn.
Thế nhưng đầu rắn lại như như giòi trong xương, vô luận như thế nào đều kéo không xong.
Dần dần, Cực Vũ Thắng cảm thấy cánh tay mình run lên, hắn lại không buông Mục Vân ra, chỉ sợ cánh tay của mình sẽ bị phế.
Bàn tay buông lỏng, Mục Vân tránh thoát, vội vàng rút lui mà quay về.
Cực Vũ Thắng lúc này mới bỏ qua một bên một cái tay, bàn tay thành đao, một đao trảm lên đầu rắn, phù một tiếng vang lên, đầu rắn nháy mắt bị chặt, máu tươi chảy đầm đìa.
Mà giờ khắc này, Phong Ngọc Nhi lại dáng người nhẹ nhàng, bay lượn đến bên người Mục Vân.
- Vân đại ca, ngươi không sao chứ!
- Vân thúc thúc, ngươi không sao chứ!
sau lưng Phong Ngọc Nhi, Huyết Nhất cũng ngẩng đầu, nhìn Mục Vân quan tâm nói.
- Ngươi thế nào cũng tới?
Nhìn thấy Huyết Nhất, Mục Vân sững sờ.
- Ta theo Ngọc Nhi tỷ tỷ đến!
Huyết Nhất cười hắc hắc nói:
- Vân thúc thúc, Ngọc Nhi tỷ tỷ bế quan năm năm, hiện tại rất lợi hại.
Theo Huyết Nhất dứt lời, ánh mắt Mục Vân mới dừng lại trên người Phong Ngọc Nhi.
Năm năm trước, Phong Ngọc Nhi từ Trung Thiên thành đến Lạc Hồn đảo, sau đó tiến vào phía trên hòn đảo Diệp Thu trước kia ở, bế quan tu luyện.
Mà Phong Tử Dụ thì ở phía trên Lạc Hồn đảo, đi theo Xà Tôn Giả cùng Đông Minh trưởng lão một mực luyện tập đan thuật.
So với năm năm trước, Phong Ngọc Nhi nhìn hơi có vẻ thành thục, chỉ là càng nhiều hơn linh động cùng hoạt bát .
Nhất là đôi mắt của nàng như là đồng tử Thiên Tình Huyền Xà, trong đồng tử mang theo một tia thanh sắc, nhìn kỹ lại, mang cho người ta một loại cảm giác mê man.
- Vân đại ca, đừng nhìn!
Phong Ngọc Nhi đột nhiên hoảng sợ nói:
- Cặp mắt của ta mang theo tác dụng mê huyễn, ngươi nhìn nhiều, rất có thể sẽ mê huyễn trong đó, không thể tự thoát ra được.
- Ừm!
Nhìn thấy biến hóa quỷ dị trong đồng tử Phong Ngọc Nhi, Mục Vân biết, Phong Ngọc Nhi chỉ sợ hiểu rõ Bất Diệt Huyết Điển càng sâu hơn hắn.
- Ngọc Nhi, Bất Diệt Huyết Điển hai tầng đầu, ngươi tu luyện như thế nào?
- Trên cơ bản đều hiểu, chỗ không cẩn thận học tập, vẫn cần thời gian tích lũy, mà năm năm qua, mỗi một ngày, ta đều đang nhanh chóng trưởng thành, hi vọng có thể trưởng thành, bảo hộ ca ca, báo đáp Vân đại ca.
- Nhìn xem, đến giúp đỡ rồi đây!
Trong lúc hai người nói chuyện phiếm, một bên khác, Cực Vũ Thắng lại mở miệng cười lạnh nói:
- Mục Vân, đường đường là Minh chủ Huyết Minh, mời tới giúp đỡ chỉ là một tiểu nha đầu, tựa hồ quá coi thường ta.
- Ngươi im miệng!
Nghe được Cực Vũ Thắng trào phúng, Phong Ngọc Nhi khẽ nói:
- Vân đại ca là người tốt, Huyền Không sơn các ngươi đều là người xấu, ngươi còn muốn bắt đi Vân đại ca đi làm thí nghiệm, ta muốn giết ngươi.
Phong Ngọc Nhi vừa dứt lời, dáng người lóe lên, thế mà vọt thẳng tới Cực Vũ Thắng.
- Ngọc Nhi cẩn thận!
Nhìn thấy Phong Ngọc Nhi thế mà thật lao thẳng tới Cực Vũ Thắng, Mục Vân sửng sốt hô.
Phong Ngọc Nhi tựa hồ đang rất giận, căn bản không có nghe Mục Vân, hai tay mở ra, trong hai tay nàng, hai đầu trường xà lộ ra.
Hai con trường xà màu lau, lưỡi rắn thổ lộ, ánh mắt lộ ra hung quang, hướng thẳng đến Cực Vũ Thắng quấn quanh.
- Tiểu nha đầu, không biết trời cao đất rộng, ta giáo huấn ngươi một chút!
- Giáo huấn?
Phong Ngọc Nhi khẽ nói:
- Ai giáo huấn ai, còn chưa nhất định đâu!
Phong Ngọc Nhi quát lạnh, dáng người lúc này cũng trở nên mờ đi.
Thân ảnh hai đầu Thiên Tình Huyền Xà như thật như giả, tản ra thị huyết hàn mang, công kích về phía Cực Vũ Thắng.
Nhìn thấy Phong Ngọc Nhi xông lên, đáy lòng Mục Vân nổi lên một trận lo lắng.
Cực Vũ Thắng là tồn tại cường đại vượt ra Vũ Tiên cảnh thập trọng, vừa bước một bước vào Sinh Tử cảnh, Thiên Tình Huyền Xà hồn phách cùng huyết mạch của Phong Ngọc Nhi đúng là lợi hại, nhưng bây giờ Phong Ngọc Nhi trong năm năm nay mới bắt đầu lĩnh ngộ huyết mạch cùng hồn phách truyền thừa, lão luyện cách xa Cực Vũ Thắng, chỉ sợ kém không ít hỏa hầu.
Chỉ là tình cảnh tiếp theo lại để Mục Vân cũng giật mình.
Bên trong thân thể song xà Phong Ngọc Nhi chưởng khống giống như một cỗ lực lượng cuồng bạo bay lên không.
Loại lực lượng kia liên đới đến Mục Vân đều cảm thấy một cỗ bành trướng.
lực lượng Thiên Tình Huyền Xà cường đại.
Mục Vân ngạc nhiên.
- Tựa hồ năm năm qua Ngọc Nhi lĩnh ngộ huyết mạch cùng hồn phách Thiên Tình Huyền Xà đột nhiên tăng mạnh!
Tần Mộng Dao thấp giọng nói:
- Bất Diệt Huyết Điển, ta cũng một mực tu luyện, thế nhưng lực lượng Băng Hoàng Thần Phách thực sự quá mức cường đại, ta chỉ có thể từ từ tiến lên.
- Bất quá nhìn Ngọc Nhi, tựa hồ chưởng khống Thiên Tình Huyền Xà còn tính khá thuận lợi.
Mục Vân nhẹ gật đầu.
- Thật ra, Thiên Tình Huyền Xà tuy là thần thú, thế nhưng so với Băng Hoàng của nàng, vẫn yếu hơn mấy phần, bất quá cũng chính bởi vì vậy, nàng ta mới có thể như thế nhanh chóng chưởng khống, hơn nữa còn có một nguyên nhân.
Mục Vân bỗng nhiên nói:
- Trong cơ thể nàng không chỉ có thần phách Thiên Tình Huyền Xà, càng chứa huyết mạch Thiên Tình Huyền Xà, cho nên Bất Diệt Huyết Điển đối với nàng mà nói, là nguồn suối khống chế huyết mạch cùng lực lượng thần phách.
- Mà nàng khác biệt, Băng Hoàng quá cường đại, rất khó khống chế, thứ hai, nàng chỉ thức tỉnh thần phách, thế nhưng tuyệt không có huyết mạch Băng Hoàng nhất tộc, tương lai nếu có thể đạt được huyết mạch Băng Hoàng nhất tộc, thực lực của nàng sẽ đột nhiên tăng mạnh.
Nghe đến lời này, Tần Mộng Dao nhẹ gật đầu.
Mà lúc này, Cực Vũ Thắng cùng Phong Ngọc Nhi hai người giao chiến đã hấp dẫn ánh mắt mọi người.
Cực Vũ Thắng, một trong tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn, mà Phong Ngọc Nhi lại chưa từng nghe danh tiếng kia, tựa hồ một vị dị nhân do Mục Vân mời chào.
Chỉ là nhìn nha đầu này, thực sự còn quá trẻ, đối mặt hộ pháp Huyền Không sơn quyền cao chức trọng như Cực Vũ Thắng, có thể chiếm được cái gì tốt?
Thế nhưng sự thật lại là, Phong Ngọc Nhi không chỉ chống cự lại Cực Vũ Thắng công kích, thậm chí thỉnh thoảng còn phản kháng.
Mọi người ở đây đều không phải đồ đần, đương nhiên có thể nhìn ra, thực lực Phong Ngọc Nhi cường đại, mà uy lực bộc phát quả thực có thể xưng khủng bố.
Mục Vân bố trí Cửu Cửu Quy Nhất kiếm trận, dưới sự giao phong của hai đại cường giả, dần dần bắt đầu tan rã từng khúc, tất cả mọi người không thể không lui ra phía sau.
Giờ phút này Phong Ngọc Nhi nhìn quả thực khủng bố.
Dưới công kích của Cực Vũ Thắng, thế mà không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.
Ngược lại là Cực Vũ Thắng, bị Phong Ngọc Nhi công kích, thế mà không ít thời khắc đều ngàn cân treo sợi tóc.
Một màn này cơ hồ khiến tất cả mọi người tại chỗ trợn mắt hốc mồm.
- Không hổ là huyết mạch cùng thần phách thần thú.
Cả Mục Vân cũng không thể không thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận