Vô Thượng Thần Đế

Chương 2684: Phi Thăng Thần Giới (1)

- Ngươi......
- Có lẽ không bao lâu nữa, ngươi ta sẽ gặp nhau ở Thần giới.
Nghe được lời này, Mục Vân nhất thời cười ha ha.
- Đã như vậy, sư tôn, chỉ có ngài rồi!
Mục Vân nhìn về phía Gia Cát Văn.
- Ta tay chân lẩm cẩm, thần giới vắng đời như vậy, ta không đi, ngươi yên tâm đi, ta vẫn là Phó minh chủ Vân minh, ngươi vĩnh viễn là Minh chủ Vân Minh.
- Ừm.
- Mục huynh.
Kiếm Phong Tiên hiện tại chắp tay nói:
- Vị trí Minh chủ này, ta sẽ không làm, ta vốn tự do tự tại quen rồi. Ngươi hiện tại cũng sắp bước vào Thần giới, ta vẫn nên tiếp tục thần du Tiên giới đi.
- Tốt!
Mục Vân cũng không giữ lại.
Hắn và Kiếm Phong Tiên vốn là tri kỷ, hai người có thể nói là hai loại tính cách hoàn toàn trái ngược, nhưng giữa hai người, đều có thể vì đối phương giao phó tánh mạng.
Đây là tri kỷ, ngươi rõ ta, ta biết ngươi, không cần phải nói nhiều.
- Tĩnh di...
Mục Vân nhìn về phía Diệp Tĩnh Vân.
- Được rồi, đừng nói nữa!
Diệp Tĩnh Vân không nỡ nói:
- Vốn muốn tổ chức một hôn lễ hoành tráng cho ngươi, hiện tại xem ra, thất bại, nhưng nhất định phải đối xử tốt với con gái ta.
Diệp Tĩnh Vân kéo Diệp Tuyết Kỳ, nói:
- Ta giao nàng cho ngươi.
- Nhất định.
Ánh mắt Mục Vân dừng trên người mọi người.
- Hách Đằng Phi, Chung Hào, Hàn Tuệ, Tôn Diễn Châu, bốn người các ngươi...
- Minh chủ chờ chúng ta!
Hách Đằng Phi cười nhạt nói:
- Gặp lại Thần giới.
- Ngay cả Tạ Thanh sợ chết như vậy cũng đi, bốn người chúng ta không đi theo minh chủ. Không được!
Chung Hào cười nói.
- Ta xxx, Chung Hào, tiểu tử ngươi chờ, lão tử sớm muộn gì cũng có một ngày, lột da ngươi!
Tạ Thanh oa oa kêu to.
- Chủ thượng.
Mục Thiên Thương chắp tay nói:
- Một đường bảo trọng.
- Tiểu tử thúi, ta là đi chinh chiến thế giới rộng lớn hơn, cũng không phải đi chịu chết.
- Vâng.
Mục Vân hiểu được, Lục Thanh Phong, Háhc Đằng Phi, Chung Hào, Hàn Tuệ, Tôn Diễn Châu, Mục Thiên Thương nhất định sẽ đến Thần giới.
Những người này, cũng là hắn vướng bận nhất.
- Mặc Dương, Tề Minh.
Mục Vân nhìn hai đồ nhi của mình, nói:
- Sư tôn nói cho các ngươi biết, ở Tiên giới, ta là Tiên Vương, đến Thần giới, có lẽ ta chính là người đứng đầu Thần giới. Hai người các ngươi, nếu...
- Sư tôn yên tâm.
Tề Minh gối quỳ xuống đất, bái một bài, nói:
- Đồ nhi tất phải đi tìm ngài.
- Mặc Dương nhất định đi theo sư tôn!
Mặc Dương hiện tại, cũng khom người quỳ xuống đất.
- Đứng lên đi.
Nhìn hai người, Mục Vân cười nói:
- Hai tiểu tử các ngươi, ta lo lắng Tề Minh nhất, một người thành thật, ngày sau nhất định phải xử sự khéo léo một chút, biết không?
- Vâng.
- Còn có ngươi, Mặc Dương.
Mục Vân quát lớn:
- Tiểu tử ngươi, hảo hảo tu hành kiếm thuật ngươi, sư tôn chờ ngày ngươi vượt qua ta, đương nhiên, chỉ là kiếm thuật.
- Nhất định.
Giờ khắc này, nhìn mọi người, Mục Vân nhất nhất dặn dò, chuyện cần thiết, tự nhiên là dặn dò hết.
Ánh mắt cuối cùng rơi vào trên người mấy người Mạnh Tử Mặc, Mục Vân trong lúc nhất thời nghẹn lời.
- Tử Mặc, Dao Nhi, Tuyết Kỳ, Duẫn Nhi, Tâm Nhi, Cửu Nhi, Tiên Ngữ, Minh Nguyệt Tâm...
Mục Vân trong lúc nhất thời gọi ra tên mấy người, mặt già nhịn không được đỏ lên.
- Không cần phải nói.
Mạnh Tử Mặc hiện tại đột nhiên nói:
- Tin tưởng các tỷ muội chúng ta, cũng sẽ gặp lại ngươi.
- Ừm.
Tần Mộng Dao mở lời:
- Ta sẽ thông qua Thông Thần tháp tiến vào thần giới, đến lúc đó, nhất định sẽ gặp lại.
- Đúng vậy, Vân Lang, chàng không cần phải lo lắng cho chúng ta!
Tiêu Doãn Nhi cười nói:
- Tuy rằng luyến tiếc, nhưng chia tay, là vì gặp lại tốt hơn, ít nhất lần này... Không phải là chàng 'chết'.
Nghe được lời này, Mục Vân xấu hổ cười.
Minh Nguyệt Tâm hiện tại thản nhiên nói:
- Ta hoàn thành ước định với phụ thân chàng, cũng nên đi tìm phụ thân chàng, để ngài ấy thực hiện ước định của mình.
- Ừm.
- Vân lang, chàng nhất định phải cẩn thận.
Hai mắt Diệu Tiên Ngữ đỏ bừng nói.
- Yên tâm đi, chỉ là một thế giới lớn hơn, sân khấu lớn hơn, hơn nữa, lần này. Hận thù cũng lớn hơn.
Ánh mắt Mục Vân đảo qua mấy nữ nhân, cười nói:
- Không cần lo lắng cho ta.
- Ừm.
Mấy nữ nhân nhìn Mục Vân, trong mắt đều mang theo không nỡ.
- Được rồi, thời gian không sai biệt lắm!
Mục Vân lại mở lời:
- Các ngươi nhớ kỹ, Thông Thần tháp kia chính là phụ thân lưu lại cho ta, đi tới thần giới, phụ thân vốn nói, đến Thần giới, sẽ có người Mục tộc tới tìm ta, nhưng hiện tại, ta không cách nào thông qua nơi đó đến Thần giới, cho nên các ngươi có thể, nếu gặp được người Mục tộc, không cần lo lắng, phụ thân ta đều biết các ngươi, bọn họ khẳng định có thể bảo vệ tốt các ngươi.
- Ừm.
Lần thứ hai dặn dò mọi người, Mục Vân gật gật đầu.
Xung quanh thân thể hắn, một đạo ánh sáng, lúc này xuất hiện.
Đạt tới Hư Thần cảnh giới, phóng thích ý niệm, pháp tắc thần giới sẽ tự động dẫn vào trong Thần giới.
Tạ Thanh giờ khắc này, trong mắt cũng mang theo một tia không nỡ.
- Các huynh đệ, ta đến thần giới trước, giúp các ngươi giẫm lên một chút, đến lúc đó, mọi người cùng nhau khoái hoạt.
Nghe được lời này, Mạnh Tử Mặc nhất thời quát:
- Tạ Thanh, nếu ngươi mang theo Mục Vân làm chuyện hồ đồ, đợi lần sau ta gặp ngươi, ta sẽ để ngươi cả đời không gặp được nữ nhân.
Vừa nghe lời này, Tạ Thanh chỉ cảm giác giữa hai chân có một cỗ hàn khí bay qua.
Hai đạo thân ảnh, vào hiện tại, hóa thành một đạo tàn ảnh, triệt để biến mất.
Mà hiện tại, mọi người Vân Minh, nhìn thân ảnh dần dần biến mất, cùng với không gian dần dần ổn định lại, đều vẻ mặt ảm đạm.
Ngày hôm nay, sớm muộn gì cũng sẽ đến.
Thế giới rộng lớn, bọn họ vốn có thể ở lại Tiên giới, làm chúa tể tiên giới. Thế nhưng, Mục Vân không thể.
Trên người Mục Vân còn mang theo nợ máu của Mục tộc, còn có nguyện vọng của phụ thân hắn, cùng với tin tức của mẫu thân hắn.
Mặc kệ là mọi người lưu lại Vân minh, hay là rời đi Vân Minh, bọn họ đều bởi vì Mục Vân.
Mục Vân cần có người lưu lại, chiếu cố Vân Minh, một bộ phận người bọn họ lưu lại.
Mà Mục Vân càng cần một bộ phận người làm bạn với hắn, cho nên bọn họ, cũng phải từng bước đi lên đỉnh phong.
Trận chiến tiên giới, chậm rãi chấm dứt.
Đến lúc này về sau, toàn bộ Tiên giới, không còn danh xưng thập đại vực nữa.
Tiên giới chỉ có một cái tên, chỉ có một Vân Minh.
Hơn nữa, ngay lúc Vân Minh thống nhất Tiên giới, Phật vực cũng là tuyên bố, Tiên giới thống nhất, Vô Lượng Phật Tông bọn họ không còn là một đại vực của tiên giới.
Quan hệ vi diệu này, làm cho mọi người hiểu được, cường đại như Phật vực, giờ khắc này, cũng thừa nhận Vân Minh thống nhất tiên giới.
Một đoạn thời gian kế tiếp, có quá nhiều chuyện cần mọi người Vân Minh đi xử trí.
Thẳng đến khi Mục Vân cùng Tạ Thanh hai người rời khỏi Tiên giới ước chừng một đoạn thời gian về sau, Vô Lượng Phật Tông, Thông Thần Tháp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận