Vô Thượng Thần Đế

Chương 2841: Phía sau chơi lừa gạt

- Tám phần là Nghiêm Khắc cùng Đỗ Hà kia có liên quan với nhau, bất quá làm khó người khác, lại không làm khó được ta.
Mục Vân tự tin cười, bàn tay nhẹ nhàng chạm vào Vạn Linh Tâm Thảo.
Hắn thân mang bốn loại dị thủy, muốn trừ bỏ hiệu quả của Khổ Căn Thủy, còn không đơn giản?
Lặng yên làm xong tất cả, bàn tay Mục Vân vung lên, bất động thanh sắc buông xuống dược liệu, bắt đầu luyện đan...
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, năm người đều bắt đầu chuẩn bị.
Phanh...
Đột nhiên, một tiếng nổ nặng nề vang lên.
Trước người Tây Môn Nghị, lò luyện đan lúc này, bên trong phát ra một trận tiếng ong ong, một cỗ hương vị quỷ dị nứt ra.
Nổ đan.
- Không có khả năng...
Tây Môn Nghị lẩm bẩm:
- Ta làm không sai.
- Tây Môn Nghị, thất bại, mất đi tư cách.
Đỗ Hà hiện tại tuyên bố.
Phanh...
Mà đang lúc này, lại hai tiếng bạo liệt lại vang lên.
Lò luyện đan trước người Vạn Thanh cùng Phùng Sinh, hiện tại, cũng là nổ tung ra.
Thất bại.
Đỗ Hà một lần nữa nói:
- Vạn Thanh, Phùng Sinh, hai người các ngươi cũng thất bại.
Nhìn thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân cười lạnh.
Ba người này chỉ sợ thất bại, đều không biết vì cái gì, không hiểu ra sao.
Bất quá hắn mới không có phần nhàn rỗi nói cho hai người.
Mà lúc này, Nghiêm Khắc nhìn Mục Vân, lại càng không thể tưởng tượng nổi.
Tiểu tử này, đến bây giờ còn chưa thất bại?
Không nên.
Vạn Linh Tâm Thảo ngâm qua Khổ Căn Thủy, tuyệt đối không thích hợp luyện chế Vạn Linh Tụ Tâm Đan, Mục Vân sớm nên thất bại mới đúng.
Lúc này Đỗ Hà cũng buồn bực trong lòng.
Đây chính là hắn tự mình chuẩn bị, tuyệt đối không có khả năng phạm sai lầm.
- Tiểu tử này, nhất định bởi vì vừa rồi thanh lý lò luyện đan thời gian tương đối dài, còn chưa bắt đầu thất bại!
Đỗ Hà tự an ủi mình.
Mà hiện tại, tỷ thí tiếp tục.
Nghiêm Khắc cùng Mục Vân hai người, đồng thời tiến hành.
Ông...
Đột nhiên, một trận đan hương truyền ra, Nghiêm Khắc, thành công.
Nhìn thấy cảnh này, trên mặt ba người Tây Môn Nghị đều mang theo vẻ hâm mộ.
Bên này chứng minh, Nghiêm Khắc, rất có khả năng trở thành đan nguyên đan đồ, hơn nữa còn là đan đồ dưới tay Hề Mộng đại sư.
Hề Mộng đại sư, Đan viện trưởng lão, địa vị chỉ thua Cố An Sinh đại sư lão.
Ông...
Thế nhưng cơ hồ cùng một lúc, lại là một tiếng ong ong vang lên.
Hiện tại, Mục Vân cũng thành công.
Không đời nào.
Không đời nào.
Cơ hồ đồng thời, trong lòng Đỗ Hà cùng Nghiêm Khắc đều rung động.
Mục Vân, không có khả năng thành công mới đúng.
- Đỗ Hà, sững sờ cái gì vậy?
Hề Tinh Nhi hiện tại thúc giục nói:
- Bắt đầu kiểm tra đan dược.
- Ồ, được.
Đỗ Hà hiện tại quả thực khó chịu như ăn ruồi nhặng.
Hắn nghĩ như thế nào cũng không rõ, Mục Vân, làm sao có thể thành công.
Đây là điều hoàn toàn không thể.
Hề Tinh Nhi hiện tại cũng tò mò, muốn nhìn Mục Vân luyện chế Vạn Linh Tụ Tâm Đan, rốt cuộc là phẩm chất gì. Mà hiện tại, Đỗ Hà đi tới, một bộ dáng cao cao tại thượng, nói:
- Dược liệu ta cho các ngươi, tổng cộng là luyện chế năm khỏa Vạn Linh Tụ Tâm Đan, chỉ cần có thể luyện chế ra một viên, cho dù thành công, nhưng mà hai người các ngươi so sánh, ai ưu ai kém, phải xem ai luyện chế số lượng Vạn Linh Tụ Tâm Đan.
So sánh nhiều hơn.
Đỗ Hà lần này vô cùng tự tin.
Bởi vì đối với Nghiêm Khắc, hắn vẫn tương đối hiểu rõ, lần chuẩn bị này, luyện chế Vạn Linh Tụ Tâm Đan, có thể nói là đan dược sở trường của Nghiêm Khắc.
Nói chung, tỷ lệ thành công của Nghiêm Khắc rất lớn, ít nhất là hai, thậm chí xuất hiện ba.
Về phần Mục Vân...
Lần này dược liệu của Mục Vân có vấn đề, tiểu tử này, có thể luyện chế ra một viên, liền thắp hương.
- Nghiêm Khắc, mở lò.
Đỗ Hà ra lệnh.
- Vâng.
Mở lò luyện đan ra, một trận đan hương truyền ra, bên trong lò luyện đan, mở nắp ra, tiếng đinh đinh vang lên, cuối cùng, ba khỏa Vạn Linh Tụ Tâm Đan tròn trịa, xuất hiện ở trong lò luyện đan.
- Ba khỏa.
Nghiêm Khắc hưng phấn không thôi.
Hắn luyện chế Vạn Linh Tụ Tâm Đan, tỷ lệ thành công không nhỏ, chỉ là tỷ lệ thành công này, bình thường là hai viên, ba viên cũng có, thế nhưng rất ít, nhưng lần này, cũng là thành công.
Đỗ Hà cũng tương đối hài lòng.
Xoay người nhìn Hề Tinh Nhi, Đỗ Hà cười nói:
- Xem ra, đan thuật của Nghiêm Khắc, đúng là hơn một bậc.
- Ồ? Còn chưa nhìn Mục Vân, ngươi đã xác định?
Hề Tinh Nhi tò mò đi về phía trước, muốn mở lò luyện đan trước người Mục Vân.
- Chậm lại.
Mục Vân hiện tại lại ngăn cản nói:
- Còn chưa đến lúc.
- Không đến lúc?
- Đúng vậy!
Mục Vân tự tin nói:
- Đan dược, cho dù thành hình trong lò luyện đan, nhưng muốn đạt tới hoàn mỹ, có đôi khi, đan khí trong lò luyện đan, cũng rất quan trọng.
- Còn thiếu một chút thời gian, Vạn Linh Tụ Tâm Đan này, chính là có thể đạt tới viên mãn.
- Ăn nói bừa bãi.
Đỗ Hà cười nhạo nói:
- Ta còn lần đầu tiên nghe được nói như vậy, Mục Vân, thua liền thua, sợ cái gì?
- Ai nói với ngươi ta đã thua?
Mục Vân hỏi ngược lại.
Bàn tay vung lên, khóe miệng Mục Vân, một nụ cười hiện lên.
Lò luyện đan, lúc này chậm rãi mở ra.
Một trận đan hương bao trùm ra.
Đinh...
Đinh đinh đinh đinh...
Tổng cộng năm tiếng leng keng vang lên.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Năm viên.
Năm viên?
Mà hiện tại, ra khỏi lò, năm khỏa thần đan tròn trịa, hiện tại, xuất hiện.
Vạn Linh Tụ Tâm Đan.
Năm viên.
- Không có khả năng.
Đỗ Hà hiện tại quát.
- Không có khả năng?
Mục Vân cười hỏi:
- Đỗ Hà đại sư, ngươi làm sao biết không thể? Nhị tinh thần đan sư luyện chế năm khỏa, đây là đan thuật cao siêu, ngươi làm sao có thể xác định là không được?
- Bởi vì...
- Bởi vì cái gì?
- Không có gì.
Đỗ Hà hừ hừ, nói:
- Ta chỉ cảm giác quá khó tin.
- Không sai.
Hề Tinh Nhi hiện tại gật đầu nói:
- Vô luận là giải đáp, hay là đan thuật, ngươi đúng là rất lợi hại.
- Đỗ Hà, ta thấy khảo hạch rất rõ ràng, các phương diện của Mục Vân đều rất kinh diễm, hoàn toàn xứng đáng làm đan đồ, về phần Nghiêm Khắc, cũng không tệ, về sau đi theo bên người tỷ tỷ đi, Mục Vân, bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là đan đồ của ta.
Hề Tinh Nhi rất hài lòng.
- Giỏi cho Tinh Nhi ngươi.
Chỉ là lúc này, một tiếng nói bất mãn lại đột nhiên vang lên.
Bên trong đại điện, một đạo thân ảnh lúc này đi ra.
Một mái tóc đen cao cao cong lên, mắt hạnh mày liễu, mũi quỳnh môi đỏ, mặt như hồng đào, miệng như môi anh đào, một bộ áo trắng ở bên người, dưới áo trắng, quang hoa lưu chuyển, da thịt như tuyết, trên khuôn mặt bình tĩnh, làm cho người ta có một loại cảm giác kinh diễm.
- Tốt nhất để lại cho mình, ngươi nghĩ rất đẹp.
Nữ tử nhìn Hề Tinh Nhi, cười mắng.
- Tỷ tỷ!
- Hề Mộng đại sư.
Nhìn thấy nữ nhân này, mấy người nhất thời chắp tay kính lạy.
- Đứng lên đi.
Hề Mộng phất phất tay, cầm lấy đan dược trong tay Hề Tinh Nhi, nhẹ nhàng lấy ra một ít, mím môi, gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận