Vô Thượng Thần Đế

Chương 4117: Long khải tăng cường

Đông...
Tiếng nặng nề vang lên, trong huyết trì, long huyết tiêu hao sạch sẽ.
Mà ở đáy huyết trì, một đồ quyển xuất hiện ở chỗ sâu.
- Chư thần đồ quyển, Quy Nhất.
Mục Vân hiện tại kinh hô một tiếng.
Quy Nhất tên này, căn bản không đi, một mực ở dưới đáy Huyết Trì.
- Hắc hắc, không nghĩ tới ngươi còn có thể chịu đựng được.
Quy Nhất nhếch miệng cười nói:
- Ta đã ở trong thân thể ngươi, lưu lại một đạo cấm chế, ngươi tiếp tục khám phá nơi này, trong khoảng thời gian này ta sẽ ở lại đây.
- Vậy nếu ta bỏ chạy, ngươi làm sao bây giờ?
- Yên tâm, cho dù cách nhau ức vạn dặm, ta cũng có thể trở lại bên người ngươi.
Quy Nhất tự tin nói:
- Nơi này là nơi tốt, nếu ta có thể cường hóa bản thân, tương lai ngươi đạt tới Quân vị, ta có thể trợ giúp được rất nhiều.
- Tiểu tử ngươi cũng đừng quên, ta chính là thời không bổn nguyên.
- Ta hiểu rồi.
Xem ra, Quy Nhất ở nơi này, phát hiện ra cái gì đó vô cùng khó lường.
Mục Vân không dừng lại quá nhiều, tùy ý Quy Nhất bồi hồi.
Dọc theo nước giếng, chảy lên trên.
Mục Vân thở ra, xuất hiện trong giếng.
Ầm...
Một tiếng nổ vang to lớn đột nhiên vang lên.
Mục Vân sửng sốt.
Nguồn lực của sự chấn động này hết sức cường đại.
Nham Ma tộc.
Mục Vân ngẩn ra.
Thực lực của hắn và Diệu Tiên Ngữ tăng lên, ngược lại không e ngại bốn người Nham Ma tộc truy xét.
Nhưng không nghĩ tới, bốn người này cư nhiên đuổi tới nơi này.
- Diệu Tiên ngữ, hôm nay ngươi phải chết.
Từng tiếng quát vang lên, Mục Vân nghe ra, đó là tiếng quát giận dữ của Thạch Thanh Nham.
- Muốn giết ta, tựa hồ còn chưa đủ.
Giọng nói của Diệu Tiên lạnh như băng, dễ nghe.
- Mục Vân ở đâu?
Thạch Thanh Nham cùng Thạch Kiên đứng chung một chỗ, nhìn Diệu Tiên Ngữ.
- Có phải lại trốn ở chỗ tối, chuẩn bị đánh lén chúng ta không?
- Ngươi nói không sai.
Một tiếng quát lạnh đột nhiên vang lên, trong phút chốc, một tiếng nổ vang nổ tung ra.
Bóng dáng Mục Vân xuất hiện ở một bên.
Một thân ảnh, trên bụng xuất hiện động máu, phun ra một ngụm máu tươi.
Thiết Công!
Thiết Công - Cổ Thánh Đế trung kỳ.
Thạch Thanh Nham cùng Thạch Kiên tụ tập cùng một chỗ, hiển nhiên là vì đối phó với Diệu Tiên Ngữ.
Mục Vân vừa xuất hiện, nhắm vào Thiết Công và Chử Ha.
Hai người này đều là Cổ Thánh Đế trung kỳ, hắn một kích tập sát, có nắm chắc rất lớn.
Tiếng nổ vang vừa dứt, Mục Vân đứng ở bên cạnh Diệu Tiên Ngữ, nhìn về phía trước.
- Không sao chứ?
- Ừm.
Thiết công kia, máu tươi chảy xuôi từ trong bụng, sắc mặt trắng bệch.
Tuy rằng không chết, nhưng toàn thân cao thấp đã gặp phải thương thế cực lớn.
Thiết Công, ít nhất hiện tại không có sức chiến đấu.
Ánh mắt Mục Vân nhìn về phía Thạch Thanh Nham cùng Thạch Kiên.
- Cổ Thánh Đế trung kỳ.
Hai người cũng nhìn về phía Mục Vân.
Tên này, lại thăng cấp.
Nếu như tiếp tục, tên này rốt cuộc sẽ đạt tới mức nào?
Hai người đều cảm nhận được áp lực thật lớn.
Mục Vân tăng lên, quá nhanh.
- Đuổi theo một đường, hiện tại nghỉ ngơi, cho các ngươi cơ hội giết ta.
Mục Vân nhếch miệng cười nói.
Cổ Thánh Đế trung kỳ.
Hắn không nắm chắc, đối mặt với hai Cổ Thánh Đế hậu kỳ.
Nhưng bây giờ, thì khác.
Long huyết hấp thu, long hóa chi thân đại tăng.
Mục Vân trầm giọng quát:
- Bất quá lần này, phải thời khắc làm tốt giác ngộ đi chết.
- Tốt thôi!
Thạch Thanh Nham lạnh lùng không thôi.
Sự tiến bộ của Mục Vân, quá nhanh.
Lần này, thật sự không thể bỏ qua.
Tiến lên, cường đại sát khí ngưng tụ.
Cổ Thánh Đế hậu kỳ, tồn tại xưng bá Khôn Hư giới, gần với thất đại đế.
Thạch Thanh Nham cùng Thạch Kiên hai người, liên thủ, căn bản không sợ.
Mục Vân cười nhạo một tiếng.
- Long hóa chi thân, mở.
Trong phút chốc, mặt ngoài thân thể, một long khải giáp hiện lên.
Kim Long chiến giáp.
Chỉ là lần này, không giống.
Kim Long chiến giáp, hiện tại mang theo một tia màu đỏ sậm.
Giống như máu tươi đỏ sậm, chói mắt rực rỡ.
!!.
Mục Vân đánh ra một quyền.
Ầm...
Nắm đấm kia, va chạm đến nắm tay Thạch Thanh Nham phát ra từng tiếng nổ vang.
Trong phút chốc, hai thân ảnh lui về phía sau.
Mục Vân hiện tại, mặt không đỏ không thở.
Ngược lại ở bên kia, sắc mặt Thạch Thanh Nham trắng bệch, lòng bàn tay xuất hiện một vết nứt.
Điều này...
Trong lòng Thạch Thanh Nham hoảng sợ vạn phần.
Diệu Tiên Ngữ ở bên cạnh Mục Vân cũng sửng sốt.
Mục Vân làm cho người ta có cảm giác cực kỳ cường đại.
Khí tức cường đại, làm cho người ta cảm giác thể xác và tinh thần đều sôi trào.
- Thành công?
- Ừm.
Mục Vân nắm chặt tay ngọc của Diệu Tiên Ngữ, nói:
- Hai người kia, ta đến đối phó, bất quá chỉ là hậu kỳ mà thôi, không bằng cái rắm.
- Về phần hai người kia, không lưu lại người sống.
- Tốt!
Diệu Tiên gật đầu.
Trước là nàng bảo vệ Mục Vân.
Bây giờ, Mục Vân vụ bảo vệ cô ấy.
Hai người đồng thời lao ra.
- Thân thể cường đại không ít...
Thạch Thanh Nham nhíu mày.
- Chẳng qua, đối mặt với thân thể Nham Ma tộc chúng ta, chính là muốn chết.
- Nói to cũng không cần tiền, ngươi chỉ cần nói, ta sẽ đánh ngươi đến mẹ ruột cũng không biết ngươi.
Mục Vân nhấc nắm đấm, lao ra.
Cũng không lấy ra Chỉ Thiên Kiếm.
Toàn thân cao thấp, trải qua long huyết rèn luyện, tràn ngập lực lượng vô cùng vô tận.
Trước mắt, cho dù thất đại đế tới, hắn cũng dám chiến.
Tiếng nổ vang lên từng cái.
Chử Ha cùng Thiết Công hai người bị Diệu Tiên Ngữ gắt gao áp chế, căn bản không cách nào thở nổi.
Mà Thạch Thanh Nham và Thạch Kiên hai người cùng Mục Vân cứng đối cứng.
Thế nhưng, giữa ba người cứng đối cứng, Mục Vân không hề rơi vào thế hạ phong.
Nếu có người khác ở đây, tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.
Cổ Thánh Đế trung kỳ, đối mặt với hai đại Cổ Thánh Đế hậu kỳ, làm sao có thể...
Long hóa chi thân, vốn chính là phương pháp hóa long, Mục Vân những năm gần đây, đạt được long huyết, long hồn, long phách, long cốt, đều rèn luyện long hóa thân thể.
Lần rèn luyện này, có thể nói biến hóa về chất.
Cường độ thân thể, hoàn toàn tương đương với Cổ Thánh Đế hậu kỳ, thậm chí còn mạnh hơn.
Long tộc, chính là nhất đẳng chủng tộc của đại thiên thế giới.
Thần long chi huyết của Long tộc, uy năng mạnh mẽ cỡ nào?
Mục Vân vừa rồi thiếu chút nữa thân thể bị xé rách, ngay cả hồn phách cũng không giữ được.
Phí rất nhiều sức, hấp thu long huyết, thẳng đến hiện tại mới ổn định.
Long huyết kia hóa thành long khải bên ngoài thân thể, tăng cường uy năng chiến giáp.
Đối mặt với Cổ Thánh Đế hậu kỳ, có gì sợ hãi?
Tiếng gầm rú vang lên từng đạo từng đạo.
Hai tiếng hộc máu vang lên, Thiết Công vốn bị Mục Vân đánh bị thương nặng.
Chử Ha càng là tán tu, Cổ Thánh Đế trung kỳ, không cách nào cùng Diệu Tiên Ngữ đánh đồng.
Hai người, chung quy không địch lại Diệu Tiên Ngữ, thua trận.
Mục Vân cũng không khách khí, xông ra ngoài.
Thạch Thanh Nham cùng Thạch Kiên hai người, toàn thân cao thấp, gai xương nhô lên, thế nhưng, vẫn không cách nào ngăn cản được công kích ngang ngược của Mục Vân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận