Vô Thượng Thần Đế

Chương 4195: Tiến vào Lưỡng Nghi Các (2)

Thuộc về Xích Dương thánh quốc, tứ đại tông môn cách Vô Giản Cổ Sơn không xa, chủ yếu ở vị trí trung nam đông hoang đại địa.
Chỉ riêng Lưỡng Nghi Các, địa vực thuộc hạ cách đó trăm vạn dặm, nhân khẩu hơn nghìn ức.
Chỉ là, đối với cao thủ Quân vị mà nói, trăm vạn dặm, bất quá chỉ là một ngày thời gian mà thôi.
Mọi người Lưỡng Nghi Các chỉ mất một ngày, từ Đông Hổ phế tích, trở lại Lưỡng Nghi các.
Lưỡng Nghi Các, nằm trong một mảnh sơn mạch.
Trên thực tế, toàn bộ Nam Hoang Vực, tuyệt đại đa số địa vực đều là sơn mạch.
Mà những dãy núi này, nhiều hơn ít có liên quan đến núi cổ Vô Giản.
Giống như biển chảy vào nội địa, chia thành các hồ sông. Vô Giản cổ sơn vô tận, tựa như biển rộng, bên trong Nam Hoang Vực, không thiếu nhất chính là sơn mạch.
Giờ khắc này, trong sơn mạch, như ẩn như hiện, một trận pháp vây quanh hơn trăm ngọn núi.
Hơn trăm ngọn núi kia, có thể nói vô cùng rộng lớn.
Mỗi ngọn núi cao hàng ngàn mét, xung quanh các đỉnh núi, những ngọn núi nhỏ được kết nối.
Toàn bộ Lưỡng Nghi Các, nằm trong ngọn núi kia.
- Hộ Tông đại trận!
Nhìn thấy ánh sáng lưu chuyển trước sơn môn, Mục Vân chậm rãi nói.
- Đạt tới cấp độ ngũ đẳng tông môn, phải có hộ tông đại trận.
Lưỡng Nghi các chủ giải thích:
- Nếu không, vạn nhất một ngày nào đó, những thần thú kia vọt ra, ngược lại là phiền toái.
- Ừm.
Mục Vân gật gật đầu.
Lúc trước mới vào Đại Thiên Thế Giới, hắn đã biết.
Trong đại thiên thế giới, những đan sư khí sư kia, địa vị cao sùng.
Thế nhưng so với trận sư, vẫn còn kém một chút.
Thứ nhất, trận sư thật ra có được năng lực tự bảo vệ mình tương đối mạnh.
Thứ hai chính là, đối với thế lực lớn, tác dụng của trận sư, quá cường đại.
Không có trận pháp gia trì, rất có thể sẽ có thần thú mơ ước đan dược trong tông môn, tới cửa cướp đoạt nháo sự, trắng trợn hủy diệt.
Thứ ba, sự tồn tại của trận sư, quá ít.
Đây không phải một lời nói dối.
Trận sư, nhất là trận sư cường đại, càng thêm thưa thớt hơn so với đan sư cùng khí sư,.
Từ xưa đến nay, có thể có đan sư mở tông môn, khí sư mở tông môn.
Nhưng trận sư lại rất ít.
Lưỡng Nghi Các Chủ lại nói:
- Thần tử. Ha ha...
- Mục Vân, ngươi là một vị trận sư?
- Ừ, nhất cấp Cổ Thần trận sư.
Nhìn Mục Vân một chút, Lưỡng Nghi Các Chủ gật gật đầu.
- Nếu có chỗ nào không hiểu, có thể hỏi thăm Cố Thư Họa.
- Hắn là một vị cổ thần trận sư cấp ba.
Lưỡng Nghi Các chủ dứt lời, Mục Vân nhìn về phía Cố Thư Họa.
Hắn thật không nhìn ra, Cố Thư Họa là một vị cổ thần trận sư.
Sơn môn mở rộng, nhìn thấy cao tầng Lưỡng Nghi các trở về, các đệ tử nhất thời nghênh đón.
Lưỡng Nghi các chủ làm như không thấy, mang theo đám người Mục Vân, đi vào bên trong.
Tông môn địa vực diện tích rất rộng, dung nạp hơn mười vạn người đều không thành vấn đề, nghiễm nhiên có một cỗ hương vị như thành trì.
Lưỡng Nghi các chủ nhìn bốn phía ngọn núi, vẫn chưa ngự không đi về phía trước.
Mà mang theo Mục Vân từng bước đi vào trong tông môn.
- Lưỡng Nghi các tồn tại mấy trăm vạn năm, từ thế lực cửu đẳng nho nhỏ, trưởng thành thành thế lực ngũ đẳng cho đến nay.
- Trong các, đệ tử Nhân Quân, mười vạn tám ngàn lẻ bảy mươi hai người.
- Đệ tử Địa Quân một vạn ba ngàn bảy trăm người.
- Chấp sự Thiên quân, chín trăm hai mươi bảy vị.
- Trưởng lão Thiên Quân, một trăm mười hai vị.
- Thiên Quân thất nguyên thần cảnh, nhất nguyên đến tứ nguyên là chấp sự, ngũ nguyên đến thất nguyên làm trưởng lão.
Lưỡng Nghi các chủ nhiệt tình giới thiệu.
Nghe được lời này, trong lòng Mục Vân âm thầm giật mình.
Lưỡng Nghi Các, không thể không nói nội tình rất cường đại.
Nhân quân đệ tử hơn mười vạn người, khái niệm gì?
Đặt vào trong vị diện cấp thấp như Khôn Hư giới, đều là bá chủ một phương.
Mục Vân cũng hiểu.
Bên trong vị diện cấp thấp guống như Khôn Hư giới, nguyên lực nồng đậm, không thể so với vị diện cao cấp, càng không có khả năng đánh đồng cùng Uyên giới.
Để cho những Nhân Quân này, đi tới những vị diện cấp thấp xưng vương xưng bá, bọn họ thật chướng mắt.
Võ giả tu võ, vì cái gì?
Tự nhiên là thực lực cường đại.
Từng bước lên cao mới là sự truy đuổi của mọi người, không ai đi xuống thấp.
Ở Lưỡng Nghi Các, có thể chỉ là đệ tử bình thường, nhưng đi tới vị diện cấp thấp, không có thiên địa nguyên lực cao cấp, Nguyên Thạch chống đỡ, bọn họ căn bản không cách nào tiếp tục tăng lên.
Ở đây, họ có vốn để thăng tiến.
- Trong Lưỡng Nghi các, ngoại trừ các chủ, là phó các chủ, Thủy Thanh Vinh phó các chủ, Tuân Dực phó các chủ, Cố Thư Họa phó các chủ ba người, đều là cấp độ. Thiên Quân thất nguyên thần cảnh
- Mà ngoại trừ ba vị phó các chủ, chính là ngũ đại trưởng lão.
- Tân Tử Hành trưởng lão, phụ trách xử lý sự vật hàng ngày của Lưỡng Nghi các, cùng nghiêm trị các quy.
- Phạm Hoàn trưởng lão, phụ trách đan dược.
- Túc Danh Hoa trưởng lão, phụ trách đại trận.
- Lục Hoành trưởng lão, phụ trách võ các, dạy học đệ tử.
- Vũ Tông trưởng lão, phụ trách thần khí.
- Năm vị trưởng lão, đều là Thiên Quân Lục Nguyên Thần Cảnh, lần này vẫn chưa đi theo, về sau ngươi sẽ quen biết.
Lưỡng Nghi các chủ giới thiệu.
Phía sau, ba vị phó các chủ, trong lòng lại có suy nghĩ, mỗi người một vẻ khác nhau.
Lưỡng Nghi các chủ tốn nhiều công sức, tìm về thần tử, chính là vì bồi dưỡng thần tử, trở thành lãnh tụ tông môn.
Mà hiện tại, Các chủ chỉ có trăm năm tuổi thọ, Mục Vân làm sao có thể trưởng thành?
Nhưng nhìn ý tứ của các chủ, tựa hồ vẫn có tâm bồi dưỡng Mục Vân?
Chẳng lẽ các chủ muốn bằng vào thời gian trăm năm, để Mục Vân thành tựu làm trụ cột của Lưỡng Nghi Các?
Đùa đấy à!
Chỉ là hiện giờ, Các chủ vẫn ở đây, ba người vẫn chưa mở lời cái gì.
Kế tiếp, Lưỡng Nghi các chủ vừa đi vừa bắt đầu giới thiệu chuyện lớn nhỏ bên trong Lưỡng Nghi Các cho Mục Vân, đi nửa ngày, mới đến sâu trong Lưỡng Nghi Các.
Hiện tại, phía trước xuất hiện một con đường rộng trăm thước.
Mà ở cuối con đường, một ngọn núi nguy nga, đứng ở chính giữa, mây thang lên trời, cao tới mấy trăm thước.
Ở cuối cầu thang, một đại điện, ghi là Lưỡng Nghi.
Lưỡng Nghi Các.
Lưỡng Nghi các chủ cười nói:
- Đây chính là nơi ở của ta.
- Chỗ cao trăm thước, là đại sảnh nghị sự, hướng lên trên, chính là nơi ở của ta.
- Bắt đầu từ hôm nay, ngươi sống trên đỉnh núi bên trái.
Lưỡng Nghi Các chủ chỉ chỉ bên trái.
Ngọn núi bên trái đại điện, cao ngàn thước, sừng sững đứng thẳng.
- Tất cả mọi thứ, ta đã sẵn sàng cho ngươi.
- Ừm.
Lưỡng Nghi các chủ dứt lời, nhìn về phía sau.
- Được rồi, các ngươi tạm thời lui ra đi.
- Ta dẫn Mục Vân, trước tiên đến chỗ ở của mình kiểm tra.
Mọi người khom người, nhất nhất tản đi.
Lưỡng Nghi các chủ hiện tại dẫn Mục Vân, Bàn Cổ Linh đi theo phía sau.
Nhìn Bàn Cổ Linh, Lưỡng Nghi Các Chủ hiện tại mỉm cười nói:
- Bí mật của người này, ta sẽ không đi hỏi, bất quá, ta hy vọng, hắn sẽ không uy hiếp an nguy của ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận