Vô Thượng Thần Đế

Chương 1903: Kiểm Lậu Vương

Có thể nói, chân hồn là hồn, Nguyên Anh là phách, hồn phách kết hợp, diệu dụng vô tận.
Mà võ giả cảnh giới Chân Tiên thì ngưng tụ Tiên Hồn.
Tiên Hồn đại thành, chính là cấu tạo ra Tiên Thai.
Tiên Thai cường đại, lợi hại hơn Nguyên Anh không biết gấp bao nhiêu lần.
Chân Tiên, danh tự quý ở một chữ Chân.
Tục xưng chân hồn, kỳ thật đối với tiên nhân mà nói, còn rất yếu ớt.
Nhưng là Tiên Thai không giống, Tiên Hồn và Nguyên Anh tụ hợp, sinh cơ của tiên nhân sẽ bành trướng gấp trăm lần.
Bước vào Kim Tiên, lĩnh ngộ không gian pháp tắc, cũng là diệu dụng vô tận.
Mục Vân đương nhiên là biết chênh lệch trong lúc này.
Mà hắn hiện tại còn ở cấp độ Thiên Tiên thất phẩm, khoảng cách một bước kia còn rất xa.
Cho nên, hắn cũng không gấp gáp, cứ tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn rồi tính.
Dùng tình huống hắn hiện tại, dù tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cũng không có tác dụng gì.
Nói không chừng, đụng phải Thiên Kiếm Tử Vân Lang, hắn ngược lại trực tiếp bị giết.
- Đến!
Nương theo lấy bốn người tiến lên, cảnh sắc phía trước thay đổi.
Xuyên qua núi non sông ngòi, một thành trì cao ngạo đứng vững ở phía trước bốn người.
Tam Cực thành!
Cho dù lần thứ hai đi tới Tam Cực thành, Mục Vân nhìn thấy thành này cũng là trong lòng có chút gợn sóng.
Một Bạch Ngân cấp thế lực có thể kiến tạo ra một tòa thành trì cường đại như thế, thực sự làm người ta không thể tưởng tượng.
- Đi thôi, lần trước ngươi chỉ ở ngoại thành, lần này, ta mang ngươi đến nội thành nhìn.
Thần Vũ Trúc cười hắc hắc, lấy ra lệnh bài, Mục Vân học theo, cũng lấy ra lệnh bài.
Lập tức, cửa thành ngoại thành hiện lên một tầng ánh sáng, bốn người tiến vào bên trong.
- Vũ Trúc, ngươi mang Mục Vân đến nội thành đi làm một vài thủ tục, thuận tiện nhìn cảnh trí nội thành, chúng ta còn có chuyện cần làm!
- Được rồi tỷ tỷ.
Thần Vũ Trúc cười hắc hắc, gật đầu đáp ứng.
Mục Vân trước đó đã gặp qua ba vị minh chủ, càng được lệnh bài thân phận nội minh đệ tử, cũng không thèm để ý.
- Tỷ tỷ ngươi và Hoàng Cực thế gia Hoàng Cực Vô Càn có quan hệ gì à?
- Hừ, nhắc tên kia thì ta đã giận.
Thần Vũ Trúc khẽ nói:
- Hoàng Cực Vô Càn năm đó cùng tỷ tỷ bị vây ở bên trong một mật địa, dưới cơ duyên xảo hợp, có phần liên quan, cho nên cố gắng khuếch đại ý tứ, nói tỷ tỷ là nữ nhân của hắn!
- Bất quá lần này giao chiến, cũng không nhìn thấy Hoàng Cực Vô Càn xuất thủ, gia hỏa này thế nhưng là đệ nhất thiên tài Hoàng Cực thế gia, thế mà không có xuất hiện.
Mục Vân giờ phút này lại cười không đáp.
Hoàng Cực Vô Càn, đã chết.
Chết trong tay Bích Thanh Ngọc.
Nhưng ngoài dự liệu là, Hoàng Cực thế gia cũng không có thả ra tin tức.
- Nhiếp Thiên kia thì sao?
- Nhiếp Thiên sư huynh à...
Thần Vũ Trúc cười nói:
- Nhiếp Thiên sư huynh là đồ đệ do phụ thân ta thu, thiên phú rất tốt, người cũng khiêm tốn, mà rất chung tình với tỷ tỷ của ta, chỉ là tỷ tỷ của ta không có ý tứ đối với hắn, chỉ xem như huynh trưởng, mà phụ thân ta rất coi trọng tên đệ tử này.
- Thì ra là thế...
Lúc trước hắn cảm giác được, thái độ Nhiếp Thiên đối đãi Thần Vũ Phỉ tựa hồ rất không giống.
Hiện tại xem ra, thật là không giống.
- Hảo, ta hiện tại mang ngươi đến nội thành xem một chút đi!
- Tốt!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Trong nội thành, hắn thật không có nhìn kỹ, lần trước tiến vào nội thành là bị Thần Vũ Trúc mấy người trực tiếp mang đến, gặp ba vị minh chủ xong liền rời đi.
Lần này, đương nhiên nhìn kỹ một phen.
Mục Vân nghĩ mình sẽ ở nơi đây nghỉ ngơi một đoạn thời gian.
Đến mức bao lâu, Mục Vân lại nói không được.
Bên trong ngoại thành, không chỉ có đệ tử Tam Cực Thiên Minh, còn có đám người khác lui tới, mười phần náo nhiệt.
Mà trong nội thành, lại có phạm vi lớn hơn cả ngoại thành.
Hai người đi ở ngoại thành, nhìn người lui tới, náo nhiệt khó phân, Thần Vũ Trúc lộ ra vẻ cao hứng.
- Ngươi thật giống như rất vui vẻ?
- Đúng thế.
Thần Vũ Trúc lập tức nói:
- Ngày thường, cha ta căn bản không để ta ra ngoài, thật vất vả ra một lần, đương nhiên phải nhìn thật tốt.
- Không để ngươi ra?
- Đúng, nội minh đệ tử Tam Cực Thiên Minh hiện tại gia tăng rất nhiều, đại khái hơn vạn tên đệ tử, những đệ tử này đều là hạch tâm Tam Cực Thiên Minh chúng ta, đương nhiên không thể tùy ý ra vào, nếu không mất tích, liên hợp người ngoài, ai có thể nói chính xác?
Thần Vũ Trúc cười nói:
- Cho nên ngoại thành tựa như chợ búa phồn hoa, mà nội thành mới là khu vực hạch tâm quan trọng nhất của Tam Cực Thiên Minh, trông giữ rất nghiêm khắc.
- Thì ra là thế...
Mục Vân nhẹ gật đầu.
- Oa...
Đột nhiên, Thần Vũ Trúc giống như phát hiện chuyện gì thần kỳ, vọt thẳng đến trong đám người.
Trên đường người đến người đi, Mục Vân trong nháy mắt đã không nhìn thấy thân ảnh Thần Vũ Trúc.
Bất đắc dĩ cười khổ, Mục Vân chỉ có thể dọc theo đường đi, tiếp tục tiến lên.
Trái phải vô sự, Mục Vân cũng đứng ở ngã tư đường nhìn lại.
Đi tới ngoài cửa một tiệm tạp hóa, nhìn tên tiệm tạp hóa, Mục Vân cảm thấy hứng thú.
- Kiểm Lậu Vương.
Tên của cửa hàng bình thường hoặc cao cao tại thượng, hoặc có thâm ý khác.
Thế nhưng tiệm này lại rất kỳ quái.
Kiểm Lậu Vương.
Mục Vân không thể không thừa nhận, hắn thật bị tên của tiệm này hấp dẫn.
Nhấc chân bước vào trong tiệm, mặt tiền cửa hàng này cũng không lớn, nhìn bất quá lớn nhỏ mười mét vuông, hai bên tủ bát trưng bày từng kiện đồ vật ly kỳ cổ quái.
Nhìn những vật này, Mục Vân luôn cảm giác giống như bảo bối được một ít người trộm mộ đào móc ra từ trong huyệt mộ ở dân gian.
Đặt ở hạ giới, tuyệt đối là để đông đảo thương nhân tranh đoạt.
Thế nhưng để ở chỗ này, ai mà thèm.
Mục Vân nhìn chung quanh một chút, tiện tay cầm lấy một khối đồng bài.
Đồng bài lớn chừng bàn tay, phía trên khắc văn tự cổ quái kỳ lạ, Mục Vân căn bản xem không hiểu.
- A?
Nhưng ngay khi Mục Vân chuẩn bị đem buông đồng bài xuống, một tiếng hô kinh nghi bất định đột nhiên vang lên.
- Lão quy, ngươi lúc kinh lúc rống làm gì?
Cảm giác được lão Quy sững sờ, Mục Vân mở miệng hoie.
- Đừng buông xuống, thứ này... Có gì đó quái lạ.
Quy Nhất lại mười phần kinh ngạc nói:
- Cái này... Không phải đồ vật phổ thông, không có khả năng tồn tại ở Tiên giới, mà là vật ở Thần giới.
- Ừm?
Quy Nhất vừa nói xong, tinh thần Mục Vân cũng tỉnh táo.
Vật đến từ thần giới?
Mặc dù Mục Vân không biết Thần giới đến cùng có bộ dáng gì.
Nhưng mấy lần bị Minh Nguyệt Tâm ngược đãi để hắn biết, một vị Thủy Thần chuyển thế dù hiện tại còn chưa hồi phục, lực lượng cường đại đều để hắn vô cùng kinh ngạc.
Thần, tồn tại ở bên trong hư ảo, lại là tồn tại thật sự.
- Văn tự phía trên này, rất kỳ quái...
Quy Nhất khó hiểu nói:
- Không nghĩ tới, bên trong Kiểm Lậu Vương thế mà còn có đồ vật của Thần giới, nếu ngươi không cầm lên, ta còn không cảm giác được.
- Trước đừng quản làm gì, mua xuống trước lại nói.
Mục Vân lưu lại phần lớn là Địa Dương Đan cùng Nhân Dương Đan ở Nhất Diệp kiếm phái cùng Thiên Kiếm lâu, trên người hắn còn lại đều là Thiên Dương Đan.
Trọn vẹn mấy ngàn vạn khỏa Thiên Dương Đan, đi đến Tam Cực Thiên Minh cũng là người nhà giàu.
Mua mua một mai đồng bài này cũng không thành vấn đề, hạ quyết tâm, Mục Vân đi vào bên trong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận