Vô Thượng Thần Đế

Chương 4079: Giết La Tư (2)

- Giết!
Một tiếng quát khẽ vang lên, hai người đồng thời giết ra.
Mục Vân không chút khách khí, chỉ Thiên Kiếm xuất hiện trong tay.
Mà cùng Chỉ Thiên kiếm phù hợp, chính là Kim Viêm kiếm quyết.
Trong sinh tử bí các trăm năm, hắn cũng không chỉ đơn giản là đột phá bát cấp Cổ Thánh Trận Sư.
Hắn còn khắc khổ tu hành Kim Viêm kiếm quyết.
Thật ra vốn vì phòng bị mấy người Tử Đoạt Mệnh, đối với hắn nổi lên sát tâm.
Mà bây giờ, ngược lại chống lại La Tư.
Mục Vân một kiếm giết ra, toàn thân cao thấp, kiếm khí gào thét, cả người cùng Chỉ Thiên kiếm giống như hoàn toàn dung hợp thành một thể.
Trong khoảng thời gian ngắn, trong sơn cốc, cổ thánh trận cấp tám mở ra, bốn đạo thân ảnh giao chiến, một mảnh hỗn độn.
Tiếng nổ nặng nề, phá hủy toàn bộ sơn cốc không ra hình dạng.
Nếu không phải đại trận xoay tròn, giao chiến giữa bốn người đã sớm triệt để xé nát đại địa phạm vi trăm dặm.
Sóng khí cường đại, từng tầng chồng lên nhau một tầng, hiện tại tàn sát bừa bãi.
Mục Vân hiện tại, cảm giác được thân thể không ngừng bị trùng kích, La Tư vốn là Thiên Thánh Đế trung kỳ, hơn nữa dừng lại cảnh giới này nhiều năm, có thể nói lô hỏa thuần thanh.
Nếu không phải thân thể hắn trải qua cửu tinh bá thiên thể rèn luyện, hiện tại căn bản không cách nào khiêng xuống.
Chỉ là bằng vào chỉ thiên kiếm cường đại, uy năng của Kim Viêm kiếm quyết, Mục Vân ngược lại không rơi vào thế hạ phong.
Nhưng muốn chém La Tư, vẫn quá khó khăn một chút.
Nói cho cùng, đối với Thiên Thánh Đế trung kỳ, Mục Vân vẫn xem thường.
Thiên Thánh Đế cảnh giới, bất kể là sơ kỳ, trung kỳ hay hậu kỳ, mỗi một cảnh giới chênh lệch đều thật lớn.
Mà lúc trước, Mục Vân gặp phải đối thủ, cùng cảnh giới, đều không thể dễ dàng chém giết, hiện tại vượt cấp, càng khó khăn, huống chi đạt tới Thiên Thánh Đế loại cảnh tình này.
- Tiểu tử, ngươi quá coi trọng mình.
La Tư hừ nói.
- Ngay cả có bát cấp cổ thánh trận, ngươi cho rằng tu vi sơ kỳ của ngươi, liền có thể khiêu khích ta sao?
- Có thể khiêu khích hay không, thử xem là biết.
Mục Vân hiện tại kiếm thuật cùng thể thuật vận dụng đến cực hạn.
Chỉ Thiên Kiếm, Kim Viêm kiếm quyết, hơn nữa Cửu Tinh Bá Thiên Thể tầng thứ hai cường hoành.
- Cửu Tinh Sát Quyền!
Một quyền đánh ra, trên quyền mang, ngọn lửa màu đen tràn ngập, Bất Tử Thần Hỏa cùng Cửu Tinh Sát Quyền dung hợp, công kích không hề thua kém thiên thánh đế trung kỳ.
Ầm...
Tiếng nổ tai nhức óc, làm cho người ta cảm giác thân thể đều muốn nổ tung ra.
- Chịu chết đi!
La Tư hừ một tiếng, sắc mặt trịnh trọng.
Nếu là Thiên Thánh Đế trung kỳ bình thường, có khả năng đã sớm chết ở trong tay Mục Vân.
Nhưng hắn thì không.
- Quang Minh thần quyết, Đại Quang Minh Thần Trảm.
La Tư khẽ quát một tiếng, một tay vung ra, trong bàn tay kia ngưng tụ ra một đạo đao mang, đao mang chói mắt, dài trăm trượng, nhưng lại giống như ẩn chứa uy năng như đại dương, trùng kích, muốn giết ra.
Ầm...
Quyền cùng đao, lúc này va chạm, thân ảnh hai người lao ra.
- Cửu Tinh Dẫn Thiên Tiễn!
- Quang Minh cự thuẫn!
Mục Vân bắn ra một mũi tên, mà La Tư lại cầm trong tay một đạo quang minh thuẫn bài, ngăn cản kiếm thuật sát khí của Mục Vân.
Hai người hiện tại, giống như không còn liều mạng, mà là tiêu hao, tiêu hao thực lực cùng nội tình của đối phương.
Thời gian từng chút trôi qua, sát khí của hai người càng ngày càng cuồng bạo.
Thùng thùng...
Tiếng nổ nặng nề vang lên, Mục Vân hiện tại thở hồng hộc.
Ở phía bên kia, La Tư cũng không dễ chịu.
La Tư chưa từng nghĩ tới, mình sẽ bị một Thiên Thánh Đế sơ kỳ bức đến mức này.
- Quang Minh tài quyết.
La Tư hiện tại vung tay ra, trong tay đột nhiên xuất hiện một đạo quang minh trường kiếm, kiếm quang rực rỡ, giống như đến từ trên Cửu Thiên Thần Dương, đáp xuống, chém xuống.
Ầm...
Mục Vân trong khoảnh khắc mở ra cửu tinh bá thể, Chỉ Thiên kiếm ngang ngang trước người mình, ngăn cản lại.
Phanh!!
Tiếng nổ nặng nề vang lên, khóe miệng Mục Vân co giật, nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi, chạm vào mép sơn cốc.
Một kiếm kia, quả thực vô cùng bá đạo.
Bằng vào công kích của La Tư, không thể đạt tới bước này.
- Tư vị thế nào?
Mục Vân hiện tại nhếch miệng cười, sát tâm dần dần nổi lên.
- Lão hồ ly, đắc ý cái gì, ta không phải còn đứng ở chỗ này sao?
- Ngoài miệng cứng rắn mà thôi, kiếm này chính là ngưng tụ tín ngưỡng của quang minh giáo đình ta đối với Quang Minh giáo hoàng đại nhân, có được lực lượng vô song, ta có thể dùng tín ngưỡng lực, bộc phát ra uy lực cực lớn của kiếm này.
La Tư cười lạnh nói:
- Bằng không ngươi thật cho rằng ngoài miệng Quang Minh giáo đình ta nói quang minh, đều là hư ngôn sao?
- Ta thật cho rằng như thế.
Mục Vân cười nhạo nói:
- Ít nhất hiện tại, ngươi không thể làm cho ta phục.
- Vậy thì chịu chết đi!
La Tư lười nói chuyện với Mục Vân.
Một kiếm lại hạ xuống, Mục Vân hiện tại thần sắc lẫm liệt.
Hiện giờ, uy lực của Đế Hỏa Thiên Bạo cùng Nộ Liên Tinh Tâm đã không đủ nhìn.
Chỉ là hắn cũng không phải chỉ có những chỗ dựa này.
- Luân Hồi chi môn, mở ra.
Một câu dứt lời, cánh cửa Luân Hồi hiệ mở ra.
Phanh...
Tiếng rầm trầm thấp vang lên, cánh cửa Luân Hồi lúc này mở ra, công kích kia đều rơi vào trong cửa.
Sắc mặt Mục Vân trắng bệch, nhưng thân thể vẫn chưa bị thương.
Luân Hồi Chi Môn có thể thừa nhận thương tổn cực hạn mà hắn thừa nhận mà không tác dụng lên người hắn.
Chẳng qua một khi vượt qua cực hạn này, vậy sẽ toàn bộ nghiền ép lên người hắn.
Hiện tại xem ra, hiển nhiên cũng không có.
- Lão già, chịu chết đi!
Mắt phải Mục Vân lúc này đột nhiên mở ra, một vệt thanh mang, nở rộ ra.
Trước người La Tư, không gian giống như sụp đổ, cuốn lấy thân thể hắn.
- Không gian chi lực, làm sao có thể.
- Không phải chí tôn, không có khả năng khống chế không gian lực.
La Tư thực sự ngạc nhiên.
Đừng nói là Thánh vị, cho dù Quân vị, cũng không có khả năng khống chế không gian.
Bắt đầu từ thời kỳ Hồng Hoang, không gian đều bị chúa tể giả gia cố, đến thời kỳ Thái Cổ, thời kỳ viễn cổ cùng với hiện tại, không gian có thể nói là đại sát khí huyền diệu nhất, thần bí khó lường nhất.
Mà không gian bích chướng đại thiên thế giới, vô cùng cứng cỏi, muốn xuyên toa không gian, chỉ có thông qua những truyền tống đại trận do hoang trận sư thiết lập.
Thế nhưng Mục Vân mới chỉ là Thiên Thánh Đế sơ kỳ, cư nhiên có thể khống chế không gian.
- Chuyện ngươi không thể tưởng tượng được, còn nhiều lắm.
Mắt phải Mục Vân hiện tại tích tắc toát ra máu tươi.
Đại Thiên Thế Giới, không gian lực đúng là cứng cỏi không gì sánh được.
Hắn ngay cả dựa vào Thương Thiên chi nhãn, có thể khống chế không gian, nhưng lại cần thân thể thừa nhận tải trọng cực lớn.
Cho nên cho tới nay, Mục Vân rất ít khi thi triển.
Mà hôm nay, không thể không thi triển.
Chỉ bất quá, cái giá phải thừa nhận cũng rất lớn.
Thương Thiên Chi Nhãn bá đạo, Mục Vân lần lượt chứng kiến qua.
Mà loại bá đạo này, đối với thân thể tải trọng, Mục Vân cũng từng trải qua.
Hiện tại, mắt phải chảy ra máu tươi, Mục Vân lại gắt gao thừa nhận, thề muốn xé nát La Tư.
- Hỗn trướng!
Trong cơn giận dữ, La Tư nhìn về phía cánh tay trái của mình đang máu tươi chảy dài, vội vàng lui về phía sau.
Một kích của Mục Vân ngoài dự liệu, quả thực dị thường bá đạo, hắn thiếu chút nữa tiêu đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận