Vô Thượng Thần Đế

Chương 1726: Dùng lời lôi kéo ta?

- Là ta!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
- Ngươi rốt cục ra đây, kiêu ngạo thật lớn!
Lưu Ngạn cười lạnh nói:
- Ta đại biểu Thiên Kiếm lâu truyền đạt mệnh lệnh, ngươi ngược lại rất tốt, phái một đệ tử đã có thể tùy ý đối phó ta?
- Ta nghĩ ngươi hiểu lầm.
Mục Vân cười nói:
- Lâm Chi Tu chính là tọa hạ đệ tử xuất sắc của Nhất Diệp kiếm phái chúng ta, tương đương với ngươi thân là Kiếm Trủng đệ tử Thiên Kiếm lâu, ta nghĩ không có vấn đề gì chứ?
- Ngươi...
- Tọa hạ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái ngươi, có thể nào so sánh với Kiếm Trủng đệ tử Thiên Kiếm lâu chúng ta!
Lục Bất Quần giờ phút này mở miệng quát.
Ba...
Lục Bất Quần vừa nói dứt lời, Mục Vân lại đánh tới một bàn tay.
- Ngươi tên gì? Nơi này có phần của ngươi nói chuyện?
Mục Vân mở lời:
- Ta chính là thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu, tông chủ thân phong, ngươi tính là cái gì? Cũng xứng khoa tay múa chân ở nơi này nói ta? Đừng nói ngươi, chính là Kiếm Trủng đệ tử, nhìn thấy Mục Vân ta, cũng muốn cung kính hô một tiếng thiên kiếm sứ đại nhân.
Vừa nghe lời này, Lục Bất Quần trong lúc nhất thời đỏ mặt.
Thế nhưng hắn căn bản không phải đối thủ của Mục Vân, chỉ có thể nhẫn.
Mà đổi thành một bên, Lưu Ngạn cũng tức giận hừ hừ.
Một tát này đánh vào trên mặt Lục Bất Quần, thế nhưng lời này, rõ ràng là nói với hắn.
Nhưng Lưu Ngạn cười lạnh trong lòng.
Thiên kiếm sứ?
Chuyện xấu mặt trước kia của Mục Vân, ai không biết.
Tên này là thiên kiếm sứ, năm đó bị buộc rời khỏi Thiên Kiếm lâu, bây giờ còn có mặt để nói?
Trên mặt Lưu Ngạn lộ ra mỉm cười nói:
- Ngươi nói ngươi là thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu, vậy ta hỏi ngươi, ngươi bây giờ đến cùng là dùng thân phận tọa hạ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái đến nói chuyện với ta, hay là dùng thân phận thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu trò chuyện cùng ta?
Lưu Ngạn đã làm tốt ý nghĩ.
Nếu như Mục Vân nói là thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu, hắn nhìn thấy Mục Vân, tất cung tất kính cũng không sao, nhưng chuyện Nhất Diệp kiếm phái, Mục Vân không có quyền tham gia.
Nhưng Mục Vân thừa nhận mình là tọa hạ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, vậy bây giờ, hắn cần nói một chút với mình.
- Dùng lời lôi kéo ta thật sao?
Mục Vân lại căn bản không để ý tới.
- Bây giờ ta đã là thiên kiếm sứ Thiên Kiếm lâu cũng là tọa hạ đệ tử Nhất Diệp kiếm phái, càng là Đại Phái chủ, ngươi muốn nói cái gì, nói thẳng đi.
Mục Vân không có kiên nhẫn nói:
- Ta không có thời gian dông dài với ngươi.
- Ngươi...
- Thế nào? Còn muốn so chiêu?
Nhìn Lưu Ngạn, Mục Vân mở lời.
- Tốt!
Lưu Ngạn đáp:
- Từ trước đến nay chỉ nghe nói đại danh Mục Vân, hôm nay nhìn thấy người thật, không bằng giao thủ một phen.
- Nhưng nếu thua, cũng đừng nói Lưu Ngạn ta ỷ vào thân phận Kiếm Trủng đệ tử của mình khi dễ ngươi.
- Đương nhiên sẽ không!
Mục Vân cười nói:
- Nếu ngươi thua, đừng nói ta dựa vào thân phận thiên kiếm sứ khi dễ đệ tử ngươi là được.
- Ngươi...
Lưu Ngạn vừa dứt lời, một kiếm giết ra.
Oanh...
Hai thân ảnh tương giao.
Nhìn thấy thế, các đệ tử Nhất Diệp kiếm phái lại là ngươi ta bắt đầu nghị luận.
- Mục sư huynh mười năm qua, không biết tăng lên tới cảnh giới gì.
- Nghĩ nhiều như vậy làm gì? Dù sao không phải chúng ta có thể so sánh, đoán chừng ít nhất là cảnh giới lục phẩm Địa Tiên.
- Cảnh giới lục phẩm Địa Tiên? Ngươi vũ nhục Mục sư huynh à? Mục sư huynh thế nhưng là Thiên Thánh tư chất, trời sinh Thánh Nhân ngươi hiểu không? Ta đoán chừng là thất phẩm.
- Không không không, hẳn là cảnh giới bát phẩm Địa Tiên mới đúng.
- Thôi đi, các ngươi đừng đề cập, nếu không phải chúng ta trong mười năm qua chậm trễ Mục sư huynh tu luyện, hiện tại Mục sư huynh nói không chừng đã là cảnh giới Thiên Tiên.
Đông đảo đệ tử bàn luận sôi nổi, từng người nhìn Mục Vân cùng Lưu Ngạn giao thủ giữa sân, hưng phấn nói chuyện.
Nhất Diệp kiếm phái rực rỡ hẳn lên không thể bỏ qua công lao của vị Mục sư huynh trước mắt này.
Bọn hắn đối với Mục Vân, là tôn kính, càng là sùng bái.
Khanh...
Hai thân ảnh giao thủ một lát, khí thế giữa sân đột nhiên biến đổi.
Trường kiếm trong tay Mục Vân lật một cái, lực lượng không thể địch nổi bộc phát, một kiếm đánh lui Lưu Ngạn.
Mắt thấy Lưu Ngạn còn muốn công kích, thế nhưng bước chân di động, phun ra một ngụm máu tươi.
Bị thương!
Lúc này mới trong chốc lát, Lưu Ngạn đã bị thương.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Lưu Ngạn sao? Không gì hơn cái này, cảnh giới bát phẩm Địa Tiên, ngươi cũng chỉ như vậy.
Mục Vân chậm rãi mở lời, hắc bào áo choàng theo gió bay lên, thu hồi trường kiếm, nhìn Lưu Ngạn.
- Hảo, bây giờ nói xem, chuyện gì?
- Ngươi...
Nghe đến lời này, Lưu Ngạn kém chút phun thêm một ngụm máu tươi ra ngoài.
Mục Vân này, thực sự… Đáng ghét.
- Lâu chủ ít ngày nữa sẽ xuất quan, thương thảo liên quan tới chuyện lần này ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực nộp lên trên, cùng với Nhất Diệp kiếm phái các ngươi nên tiến cống tài vật.
Lưu Ngạn chậm rãi nói:
- Ba ngày sau, mời Diệp Cô Tuyết đến Thiên Kiếm lâu, thương nghị đại sự lần này.
- Chỉ một việc như vậy, nói xong chẳng phải được? Nhất định phải làm ra trận thế lớn như thế.
Mục Vân gật đầu nói:
- Ta đã biết, việc này, ta nhất định bẩm báo Phái chủ, tạm biệt không tiễn!
Mục Vân vừa dứt lời, quay người rời đi.
Một đám đệ tử Nhất Diệp kiếm phái ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hoan hô rời đi.
Đây là lần đầu tiên bọn hắn cảm giác thoải mái khi đối mặt đệ tử Thiên Kiếm lâu.
Mỗi lần trước kia đệ tử Thiên Kiếm lâu xuất hiện, bọn hắn tựa như tôn tử, toàn bộ tông môn đều hảo hảo chiêu đãi.
Quan trọng nhất là, những đệ tử Thiên Kiếm lâu này mỗi lần tới, đều khoa tay múa chân, dáng vẻ cao cao tại thượng.
Phiền!
Lần này, Mục Vân xuất thủ, quản bọn họ là ai, thân phận thiên kiếm sứ, muốn làm sao áp chế, thì thế đó áp chế.
Quan trọng hơn là, Mục Vân hiện tại có thực lực.
Kiếm Trủng đệ tử, kia thế nhưng là đệ tử cao cường nhất bên trong Thiên Kiếm lâu.
Toàn bộ Thiên Kiếm lâu, Kiếm Trủng đệ tử đều là cảnh giới ngũ phẩm Địa Tiên đến cửu phẩm Địa Tiên, mà chỉ có mấy chục người.
Nhưng bây giờ, đến một Lưu Ngạn cảnh giới bát phẩm Địa Tiên lại bị Mục Vân đánh lui.
Cái này vui vẻ bao nhiêu.
Rất đáng để mọi người tung hô nha.
Mọi người nhất thời ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lòng tràn đầy vui vẻ.
- Mục sư huynh, lần này đến cùng là tình huống như thế nào?
Lâm Chi Tu khó hiểu nói:
- Theo đạo lý, ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực như Thiên Kiếm lâu nộp lên trên cho Tam Cực Thiên Minh, hẳn là đã sớm nộp lên, thế nào hiện tại mới bắt đầu? Mà lại có quan hệ gì với chúng ta?
- Ta nghe Thiên Quân Vũ nói qua, Tam Cực Thiên Minh thu tổng lượng cống phẩm nộp lên đầy đủ là được, mà Bạch Ngân cấp thế lực này cũng kỳ quái, ngũ đại Thanh Đồng cấp thế lực gần đây gồm cả Thiên Kiếm lâu bên trong, cũng không phải chia đều, mà căn cứ so thi đấu, để tiến hành xếp hạng, xếp hạng cao nhất, giao nộp ít nhất, xếp hạng thấp nhất, giao nạp nhiều nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận