Vô Thượng Thần Đế

Chương 3020: Không giải thích được

- Mục Vân.
Tinh Tuyệt Thiên nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ta biết, ngươi có kế hoạch, bằng không ngươi nói cho ta biết âm mưu của Thông Thiên cốc cùng Kiếm Thần Tông, không có khả năng chỉ là tìm phiền toái cho mình!
- Hiện tại, mời ra người sau ngươi, mời ra đi, cao nhân sau lưng ngươi đi ra đi, giết Bá Thiên Tuyệt, Cửu Tinh Các ta, ngày sau sẽ làm trâu ngựa cho ngươi!
Nghe được lời này, Mục Vân lại cười nói:
- Tinh Các chủ, ta có hậu thủ không sai, thế nhưng, hậu thủ này, cũng không phải là cao thủ gì.
- Ừ?
- Nếu là nói cao thủ, vậy cao thủ này, chính là Mục Vân ta.
Mục Vân giờ phút này, trong mắt một tia kiên định xuất hiện.
Đúng vậy, nếu có hậu thủ, vậy hậu thủ, chính là hắn.
Huyền Sách giờ phút này quát lớn:
- Mục Vân, hiện tại không phải lúc nói giỡn, nếu không, hôm nay chúng ta đều chết ở nơi này!
- Tôi không đùa đâu!
Mục Vân lại nói:
- Kiếm Thần tông, ta muốn, Thông Thiên cốc, ta muốn diệt, Huyền Minh điện các ngươi cùng Cửu Tinh Các, thần phục ta, đây chính là kế hoạch của Mục Vân ta!
- Mà cao nhân của tất cả kế hoạch này, là chính ta.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều cả kinh.
Đằng sau Mục Vân, cũng không có người?
Vậy hắn dựa vào cái gì?
Bằng vào cảnh giới tam nguyên Thần Quân của mình? Muốn chống lại Bá Thiên Tuyệt lục nguyên Thần Quân sao?
Đùa đấy à.
- Ha ha...
Nghe được lời này, Bá Thiên Tuyệt nhất thời cười ha ha.
Hắn thật phải cười.
Lời Mục Vân nói, thật sự là làm cho người ta ôm bụng cười to.
Dựa vào chính mình?
Chỉ là một mao tiểu tử cảnh giới Tam Nguyên Thần Quân, mưu toan giết hắn, thống nhất Nam Trác Vực?
Đùa đấy à.
- Cốc chủ, người này quá mức làm càn, lão phu nguyện ý vì Cốc chủ chém giết người này.
Một tiếng quát, lúc này đột nhiên vang lên.
- Lục Tương Hà.
- Bắt sống, ta muốn tự tay để cho tiểu tử này, sống không bằng chết.
Bá Thiên Tuyệt giờ khắc này, tức giận không thôi, cả người bộc phát chiến ý.
Ầm...
Trong khoảnh khắc, Lục Tương Hà trực tiếp lao ra.
Tứ Nguyên Thần Quân.
Nhìn thấy Lục Tương Hà xông xuống, Mục Vân cười nhạo nói:
- Vừa rồi, ta giết một lão già giống như ngươi, tên kia không biết trời cao đất dày, ta trực tiếp làm thịt hắn!
- Bá Thương Sinh, ngươi hẳn là biết chứ?
Mục Vân dứt lời, bàn tay vung lên, một đạo lực lượng không thể địch nổi, nhất thời bộc phát.
Hắn đạt tới cảnh giới Tam Nguyên Thần Quân, hiện giờ lực lượng nhất thời bạo liệt ra.
Hư Linh Kiếm ở trong tay, bàn tay Mục Vân vung lên, từng đạo kiếm khí trực tiếp trùng kích ra.
- Hàn Băng kiếm thức.
Ti.
Kiếm khí lao ra, ngưng tụ ra một đạo hàn băng trường kiếm, trực tiếp đánh về phía Lục Tương Hà.
- Hừ, tiểu nhi vô tri.
Trong lúc bàn tay Lục Tương Hà vung vẩy, thần lực bàng bạc ba động.
- Tượng Chiến Thiên Thần.
Một tiếng quát khẽ, một đạo thần tượng đột nhiên xuất hiện vào lúc này.
Bức tượng cao hàng trăm mét và trên đầu tràn đầy con mắt. Từng con mắt kia đột nhiên mở ra, giống như từng đôi mắt thần trước đó nhắm lại, lúc này hoàn toàn mở ra.
Mục Vân giờ khắc này, trong lòng tràn đầy bình tĩnh.
Khanh...
Hàn Băng kiếm thức lúc này chém ra, một đạo kiếm ảnh va chạm lên trên thần tượng, nhất thời sụp đổ ra.
- Ha ha, Mục Vân, thần tượng của lão phu, cũng không phải thần tượng bình thường, tượng thần bực này, chuẩn xác mà nói, lại càng giống thần, giống như thần quang mang vạn trượng, bất khả xâm phạm, lão phu hao phí một ngàn năm thời gian học thần quyết này, ngưng tụ thần tượng, ngươi, phá không được, chịu chết đi!
Lục Tương Hà gầm thét một tiếng, trong mắt tràn đầy đại lãnh miệt.
Ầm...
Một tiếng nổ lúc này vang lên, hai người lúc này, nhất thời va chạm cùng một chỗ.
Đông...
Âm thanh nổ tung vang lên, thân ảnh Mục Vân đột nhiên lùi lại.
Hắn xem như đã nhìn ra, thần tượng này, chính là do thần lực hội tụ, cũng không phải thần khí gì, mà là thần quyết hội tụ.
Tứ Nguyên Thần Quân thần lực phong phú, hơn nữa Lục Tương Hà ngàn năm qua tích lũy, giờ khắc này, triệt để ngưng tụ, lực lượng vô cùng cường đại.
- Đã như vậy, chỉ có một loại biện pháp khác.
Mục Vân giờ phút này trong mắt hiện lên một tia sát khí.
- Tiểu tử, cho dù ngươi thay đổi một trăm loại biện pháp, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Lục Tương Hà cười ha ha nói.
- Phải không?
Mục Vân trực tiếp một kiếm bổ ra, tâm thần ngưng tụ, kiếm hồn triệu ra.
- Thái Dương Nhất Kiếm!
Trong phút chốc, một kiếm vung ra, trên Hư Linh Kiếm của Mục Vân, phía trên kiếm ảnh, xuất hiện một ánh mặt trời cực nóng quang mang vạn trượng.
Mặt trời, tiếng gió gào thét, nhiệt độ mãnh liệt lan ra.
- Đây là... Thái Dương chính khí kiếm quyết!
- Làm sao có thể, đệ tử Kiếm Thần Tông chúng ta, không phải chỉ có thể lựa chọn một môn kiếm thuật trong đó sao? Mục Vân lúc trước thi triển không phải là Ngọc Hàn Cửu Cung Kiếm Quyết sao?
- Đúng vậy, nhưng đây chính là thức đầu tiên của Thái Dương Chính Khí Kiếm Quyết – Thái Dương Nhất Kiếm.
Trong nháy mắt này, tứ đại tông môn cao thủ đều kinh ngạc xuất thần.
- Kiếm Nhất, chuyện gì xảy ra, tiểu tử này...
- Ta... Ta không biết!
Trác Kiếm nhất giờ phút này cũng thập phần kinh ngạc.
Đệ tử Kiếm Thần Tông, chỉ có thể học tập một môn của tam đại thần quyết, Mục Vân làm sao có thể học tập hai môn.
- Trảm.
Mà giờ phút này, trên trường kiếm, một viên thái dương bám vào, ước chừng mở rộng lớn hơn mấy trăm thước, bàn tay Mục Vân vung lên, trong khoảnh khắc mặt trời giết ra.
Ầm...
Nhiệt độ nóng như thể sẽ làm tan chảy tất cả mọi thứ.
Kiếm quyết này cùng thiên hỏa bản thân Mục Vân dung hợp, trực tiếp khuếch tán ra.
Ầm...
Tiếng nổ vang từng đạo từng đạo, Chiến Thiên Thần Tượng của Lục Tương Hà giờ phút này, trực tiếp hòa tan ra, trở thành từng dòng chất lỏng chảy ra.
- Không...
Cả người Lục Tương Hà biến mất trong ánh mặt trời mênh mông, hoàn toàn không thấy.
Mục Vân thu kiếm, xoay người lại.
- Không chịu nổi một kích.
Nhìn một mảnh hư vô trước người, Mục Vân lạnh lùng nói.
Mà lúc này, Huyền Sách cùng Tinh Tuyệt Thiên hai người, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hoàn toàn ngân ngẩn.
Tam Nguyên Thần Quân, chém giết Tứ Nguyên Thần Quân, hành vân lưu thủy. Hơn nữa Mục Vân thi triển chính là Thái Dương Chính Khí Kiếm Quyết.
Tên này, dĩ nhiên học tập hai môn thần quyết của Kiếm Thần Tông.
Thực sự không thể tin được.
Bá Thiên Tuyệt giờ phút này càng thẹn quá hóa giận.
Một vị Phó cốc chủ của Hắn, giờ khắc này, bị giết trước mặt hắn.
Điều này không khác gì tát mặt hắn.
- Tiểu quỷ, chịu chết đi.
Bá Thiên Tuyệt giờ phút này trực tiếp phi xuống.
Lần này, hắn chuẩn bị tự mình động thủ.
Chỉ là một Mục Vân, cư nhiên mang đến cho hắn nhục nhã lớn như vậy, phần tình thế này, hắn ghi nhớ.
- Thôi được.
Mục Vân giờ phút này cầm trường kiếm trong tay.
- Vốn định làm ngư ông cuối cùng, nhưng hiện tại, ngư ông này để lại cho Trác Kiếm Nhất là được, nhưng có thể được lợi hay không, thì phải xem chính hắn.
Mục Vân vung tay lên, trực tiếp lao ra.
Tam Nguyên Thần Quân, đối chiến lục nguyên Thần Quân cảnh.
Mục Vân này, điên à?
Trong lúc đó, nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người đều hoàn toàn xôn xao.
Vừa rồi, một màn Bá Thiên Tuyệt cường thế đánh bại Huyền Sách cùng Tinh Tuyệt Thiên, hiện tại còn chưa tan đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận