Vô Thượng Thần Đế

Chương 4229: Lỗ lớn! (1)

Những năm gần đây, từ ngàn vạn đại lục nhỏ yếu nhất, đi tới Tam Thiên tiểu thế giới, vô tận đại thế giới, nhân giới, cũng không phải mỗi lần sợ chết, mới trở về từ trong chỗ chết.
La Duệ bây giờ cũng không phải ở cảnh giới đỉnh phong.
Nhìn Mục Vân lại nhìn mấy người khác.
Ánh mắt La Duệ đầy lạnh lùng.
Bàn tay vung lên, bên trong hạt châu màu xanh, một cỗ lực hút cường đại truyền ra, thu hết long cốt vào trong đó.
- Lúc đầu muốn nhất cử tiến vào Thất Nguyên Thần Cảnh, bị ngươi cắt đứt.
- Vậy chỉ có giết ngươi, bồi thường tổn thất của ta.
La Duệ sát khí đằng đằng.
Mục Vân thấy long cốt bị La Duệ thu hồi, không nói hai lời, xoay người bỏ chạy.
Lần này hắn xuất đầu, chính là chuẩn bị giao thủ với La Duệ.
Ngũ Nguyên Thần Cảnh, rất mạnh.
Nhưng Ngũ Nguyên Thần Cảnh bị thương, cũng không nhất định mạnh như vậy.
Mà mục đích chủ yếu của hắn vẫn là long cốt.
- Buồn cười...
Thấy Mục Vân xoay người bỏ chạy, La Duệ đương nhiên hiểu được suy nghĩ của Mục Vân.
- La Khắc, La Tiểu, giết những người này, đuổi theo.
- Vâng.
Nhất thời, năm người cùng mười mấy người giao thủ, thân ảnh La Duệ chợt lóe, đuổi theo.
Hiện tại, trong lòng Cát Long Tài cùng Tinh Khánh Vân hai người cũng tràn đầy nghẹn khuất.
Mấy tên này, bắt đầu từ vừa rồi, công kích càng ngày càng mãnh liệt.
Cứ tiếp tục như vậy, như thế nào thoát ra?
Càng không nghĩ tới chính là, Mục Vân cư nhiên xuất hiện ở chỗ này.
Hơn nữa, La Duệ bị cắt đứt, phẫn nộ rời khỏi.
Mục Vân có thể chịu đựng được bao lâu?
Mục Vân vừa chết, La Duệ có thể giết bọn họ ngược lại không?
Cát Long Tài cùng Tinh Khánh Vân thật sự không có tâm tình tiếp tục đánh tiếp, một lòng chỉ muốn chạy.
Ngược lại mấy người La Khắc, La Tỷ lại dây dưa không rõ, đánh càng ngày càng hung ác.
Bên kia, Mục Vân một đường chạy trốn, cũng mặc kệ những thứ này.
Mấy tên kia muốn đánh thì đánh.
Hắn một đường dẫn La Duệ chạy trốn hơn vạn dặm, lúc này mới dừng lại.
Không phải muốn dừng lại, mà bị đuổi theo.
Hiện tại, dưới quần thể cung điện bốn phía.
Trước người Mục Vân, La Duệ đứng đó với ánh mắt đầy lạnh lùng.
- Tam Nguyên Thần Cảnh, tốc độ nhanh như vậy.
La Duệ nhìn về phía Mục Vân, cười lạnh nói:
- Ta ngược lại càng ngày càng cảm thấy hứng thú với ngươi.
Nếu là Tứ Nguyên Thần Cảnh, tuyệt đối không đuổi kịp Mục Vân.
Tên này, thủ đoạn rất nhiều.
- Ta không có hứng thú đối với ngươi, ngược lại cảm thấy rất hứng thú đối với long cốt trên người ngươi!
Mục Vân cười nhạo nói:
- Chạy không thoát, vậy thì giết.
- Giết? Ngươi cũng xứng đáng nói giết ta sao?
La Duệ cười nhạo một tiếng.
Thời gian dần qua, trong lòng bàn tay La Duệ, một thanh đoản đao từ từ xuất hiện.
Đoản đao kia, đao mang lóe ra, tràn ngập linh tính.
- Dẫn ta đến nơi này, đơn giản là muốn giết ta, đoạt long cốt.
- Nếu ngươi còn có trợ thủ, vậy thì chuẩn bị để cho ngươi trợ thủ hiện thân.
- Nếu không có, vậy ta thật muốn nói. Ngươi quả nhiên là ngu ngốc đến mức không cứu được.
Mục Vân cười hắc hắc nói:
- Ngu ngốc đến mức không cứu được, ta cũng không cho rằng như vậy.
Trong phút chốc, hai mắt Mục Vân dần dần biến hóa.
Đôi mắt đen kịt.
Hiện tại, mắt phải hóa thành ánh sáng màu lam.
Mắt trái biến thành màu đen trống rỗng.
Hai con mắt, vô cùng quỷ dị.
Bề ngoài thân thể, một tầng khải giáp xuất hiện.
Mục Vân cười nhạo một tiếng, tay cầm thần kiếm, công kích mà ra.
- Muốn chết!
Hai thân ảnh, bắt đầu giao thủ.
Tiếng nổ vang, trong thời gian ngắn truyền cả cổ điện.
Chỉ là địa cung có diện tích mênh mông vô tận.
Dưới một kích, dư ba hai người truyền ra, cổ điện căn bản không bị tổn thương gì.
Mục Vân hiểu được, không nên dây dưa.
Giết không chết La Duệ, chết chính là hắn.
Hơn nữa vạn nhất giết La Duệ, La Khắc, La Tuyên mấy người chạy tới, vậy hắn càng chết vểnh.
Nhất định phải tốc chiến tốc thắng.
- Cửu Đỉnh Thần Kiếm Thuật!
Chém ra một kiếm, kiếm phách ngưng tụ.
Khanh...
Trên trường kiếm, kiếm quang tụ tập.
Một đại đỉnh ba chân, trong nháy mắt ngưng tụ.
Nhìn thấy một màn này, La Duệ cười nhạo một tiếng, bàn tay cầm đao, đoản đao hiện lên một tia kim mang.
Kim mang lột xác, chém ra một đạo đao phong.
Sắc mặt Mục Vân khẽ biến, nhưng cước bộ vẫn không thay đổi.
Xông.
Ầm...
Hai thân ảnh, lúc này ầm ầm va chạm.
Hai tiếng nổ vang lên.
Hai người đều lui về phía sau.
Sắc mặt Mục Vân đầy vui vẻ.
Mặc dù một kích va chạm, hắn rơi vào thế hạ phong.
Nhưng rất rõ ràng, La Duệ cũng không thể bộc phát ra toàn bộ thực lực.
Có hi vọng.
Ánh mắt Mục Vân sáng ngời.
- Lại đến!
Mục Vân hét lớn một tiếng, một kiếm lại giết ra.
Cửu Đỉnh Thần Kiếm Thuật.
Phối hợp cửu đỉnh cổ kiếm.
Hiện tại, một tôn cự đỉnh, dưới kiếm quang, lần thứ hai xuất hiện, nện ra ngoài.
Phanh...
La Duệ cũng giết ra, kim đao rực rỡ, hào quang bắn ra bốn phía.
Hai người lúc này, lần lượt va chạm, lần lượt va chạm.
Mục Vân hiện tại, ánh mắt lạnh lùng.
Dù thế nào đi nữa, lực lượng của hắn đang tiêu hao.
Lực lượng của La Duệ càng tiêu hao.
Hơn nữa lúc trước, cắt đứt dung hợp của La Duệ, tựa hồ tạo thành phiền toái không nhỏ cho hắn.
Mục Vân hiện tại có chút kích động.
Có thể khiến La Duệ ăn quả đắng, thương đổi thương cũng tốt.
- Lại đến.
Thật lâu, Mục Vân lại giết ra một kiếm.
La Duệ hiện tại, rất muốn mắng mẹ nó.
Thằng tên này, không biết đau sao?
Nhưng không có cách nào.
Chỉ có thể đối cứng.
- Lần này, cũng không giống.
Mục Vân vung một kiếm ra, khóe miệng hơi nhếch lên.
Ầm...
Chợt, một tiếng nổ tung vang lên.
La Duệ xông ra ngoài, đụng phải cự đỉnh.
Nhưng kiếm quang tản ra, bên trong cự đỉnh lại lần thứ hai xuất hiện một cự đỉnh.
Thiên địa dung lô.
Ầm...
Tiếng gầm thứ hai vang lên.
Sắc mặt La Duệ lúc này khó coi.
Cự đỉnh kia xuyên thấu bụng hắn.
Huyết nhục khí tức bị cực nóng của cự đỉnh nướng ra mùi khét.
Hắn bị âm.
Bị Mục Vân âm.
Tên này, làm sao có thể giấu một đại đỉnh ở trong kiếm khí.
La Duệ thẹn quá hóa giận.
Nhưng hiện tại, một cỗ khí tức nguy hiểm đến cực hạn bộc phát.
La Duệ nghĩ cũng không cần nghĩ, tay giơ đoản đao chém ra.
Phốc xuy một tiếng vang lên.
Đoản đao, biến mất không thấy đâu.
Biến mất cùng với đoản đao, còn có tay trái.
- A...
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, thần thái La Duệ tràn đầy điên cuồng.
Không gian lợi nhận sắc bén.
Lại là không gian công kích.
Không tới Chí Tôn, không cách nào thi triển không gian công kích.
Mục Vân làm sao làm được?
La Duệ thật sự không nghĩ tới.
- Ngũ Nguyên Thần Cảnh. Quả nhiên rất mạnh...
Mục Vân thở hồng hộc, cách La Duệ mấy trăm thước dừng lại.
Lần tiêu hao này, quá lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận