Vô Thượng Thần Đế

Chương 3039: Lục đại tông môn tề tụ

Giống như người ra tay kia, đánh bị thương bên trong thân thể hắn, nhưng lại đánh ra hết ẩn thương bên trong thân thể của hắn.
Loại cảm giác này, thập phần kỳ diệu.
- Người này rốt cuộc là ai, không phải muốn giết ta, ngược lại là giúp ta một phen...
Mục Vân âm thầm ngạc nhiên.
- Đã như vậy, vừa vặn, có thể dựa vào một thân tinh khí của Phó Viễn Hạm, trợ giúp ta tăng lên tới cảnh giới Lục Nguyên Thần Quân.
Mục Vân hạ quyết tâm, nhắm hai mắt lại.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, ước chừng qua chín ngày, Hai mắt Mục Vân, lại mở ra.
Một cỗ khí tức hùng hồn trực tiếp tràn ngập ra.
- Lục Nguyên Thần Quân cảnh giới.
Mục Vân mỉm cười, trong mắt lóe lên tinh mang.
Phó Viễn Hạm, không hổ là Bát Nguyên Thần Quân, cho dù tinh khí cả người, hắn chỉ có thể thôn phệ được một hai trong mười, nhưng loại tăng lên này, cũng có thể nói là cường đại.
- Đã đến lúc trở về.
Mục Vân thì thào một tiếng, thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.
Lục Nguyên Thần Quân, cùng Ngũ Nguyên Thần Quân, có thể nói là hai đường ranh giới hoàn toàn bất đồng.
Đổi lại, hắn ở Ngũ Nguyên Thần Quân, vận dụng Vạn Tượng tháp, dẫn Phó Viễn Hạm tiến vào trong Hư Trận Vạn Tượng, dùng ảo giác chém giết hắn.
Đó là bởi vì nếu hắn muốn dùng thực lực cảnh giới bản thân chém giết Phó Viễn Hạm, rất khó.
Bát Nguyên Thần Quân, có thể nói là cường đại gấp trăm lần Ngũ Nguyên Thần Quân.
Nhưng hiện tại đạt tới cảnh giới Lục Nguyên Thần Quân, hắn cũng có thể trực tiếp ra tay, dựa vào kiếm thuật, chém giết Phó Viễn Hạm, cũng không phải vấn đề.
Có thể nói, hắn hiện tại, Nguyên Thần cường đại, thân thể cường tráng, so với Ngũ Nguyên Thần Quân thì đề cao gấp mười lần.
Thở ra một hơi, Mục Vân nhìn về phía trước.
Thân ảnh chợt lóe, biến mất không thấy.
Giờ phút này, Phong Vẫn thành, bên trong Hắc gia.
Vẻ mặt Hắc Viễn vội vàng.
- Hắc Viễn, vì sao công tử đến bây giờ còn chưa trở về?
Sắc mặt Trác Viễn Hàng âm trầm, hừ nói:
- Ta khuyên ngươi tốt nhất nên cẩn thận một chút, nếu công tử xảy ra chuyện gì, ta là người đầu tiên giết ngươi!
- Ta cũng không biết...
Hắc Viễn giờ phút này cũng sốt ruột.
- Ngày đó ta nói cho Phó Viễn Hạm hành tung, công tử sẽ đi ngăn trở, ta còn nói, có muốn ta cùng hắn đi hay không, nhưng hiện tại...
- Cảnh giới Bát Nguyên Thần Quân, lấy thực lực của công tử, có thể đối phó, trừ phi...
Nhậm Thiếu Long nói một chút, nhìn về phía Hắc Viễn, hừ nói:
- Trừ phi không chỉ có một mình Phó Viễn Hạm!
Lời này vừa nói ra, ánh mắt mấy người ở đây nhìn về phía Hắc Viễn, đều đầy sát khí.
- Ta ta ta...
Hắc Viễn giờ phút này quả nhiên cảm giác, mình như thế nào rửa cũng không rõ.
Nhưng Mục Vân sao đến bây giờ còn chưa trở về?
Chẳng lẽ là bị Phó Viễn Hạm...
- Các ngươi đang nói cái gì vậy?
Mà lúc này, một đạo âm thanh đột nhiên vang lên.
Trong viện, một trận gió nhẹ thổi qua, một đạo thân ảnh giờ phút này xuất hiện.
- Công tử!
- Công tử!
Thấy Mục Vân xuất hiện, mấy người nhất thời tiến lên, thở phào nhẹ nhõm.
- Đang thảo luận chàng vì sao còn chưa xuất hiện, sợ chàng chết...
Tiêu Doãn Nhi cười nói.
- Ta có dễ dàng chết như vậy sao?
Mục Vân lại nói lần nữa:
- Được rồi, nên xuất phát phải không?
- Ừm.
Hắc Viễn giờ phút này cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nếu Mục Vân xảy ra chuyện, mấy người này, cũng sẽ không từ bỏ ý đồ.
- Hắc Viên Ngọc, ngươi là đội trưởng của tiểu đội lần này, hiểu chưa?
- Vâng, phụ thân.
Hắc Viễn thân là Phó đường chủ Tử Tiêu tông, có thể dẫn dắt mười vị thuộc hạ của mình đi theo Tử Tiêu tông đi thông thiên sa mạc.
- Mục công tử, lần này chúng ta trực tiếp đi tới Thông Thiên sa mạc, sáu đại tông môn sẽ tụ tập ở cửa vào Thông Thiên sa mạc, đến lúc đó võ giả sáu đại tông môn cùng nhau tiến vào Thông Thiên sa mạc, tìm kiếm di chỉ Thông Thiên Lĩnh.
- Cho nên chúng ta hiện tại trực tiếp đi tới Thông Thiên sa mạc là được.
- Tốt.
Mười một người đội ngũ xuất phát, đi tới Thông Thiên sa mạc.
Thông Thiên Sa Mạc, vị trí ở trong lục đại tông môn, phụ cận Tư Đồ gia, vừa vặn khoảng cách đến năm đại tông môn khác đều gần bằng nhau.
Liên tiếp mười ngày chạy đi, mọi người rốt cục đến bên ngoài Thông Thiên sa mạc.
Phía trước, ánh vào mắt là một mảnh cát vàng, mơ hồ, tiếng gió gào thét, ánh mặt trời phản xạ, hơi thở khô nóng, đập vào mặt.
Mà giờ phút này, đám người Mục Vân dừng trên bãi đất xanh ở rìa sa mạc.
Giờ khắc này, lối vào sa mạc này, từng đạo thân ảnh tụ tập, nhìn kỹ, ít nhất có hơn vạn người.
- Những người này đều muốn đục nước béo cò, võ giả của lục đại tông môn chân chính, còn chưa tới đâu!
Hắc Viễn mở miệng nói.
- Hắc Viễn.
Mà đang lúc này, một tiếng hô vang lên.
- Liêu huynh.
Nhìn thấy người tới, Hắc Viễn tiến lên nhiệt tình chào hỏi.
- Hắc Viễn huynh, xem ra tới rất nhanh.
Nam tử một thân trường bào màu xanh lam nhìn thấy Hắc Viễn, gật đầu cười nói.
- Liêu huynh cũng không chậm.
Hắc Viễn cười ha ha nói:
- Như thế nào, tông chủ còn chưa tới sao?
- Đã đến rồi, các vị tông lão đều đang cùng tông chủ nghị sự, lần này, chúng ta có mười phần nắm chắc, tìm được chỗ của Thông Thiên Lĩnh, tông chủ nhất định phải nghiêm khắc bố khống, phòng ngừa xuất hiện ngoài ý muốn!
- Thì ra là như thế.
Hai người câu có câu không nói chuyện, không bao lâu sau, Hắc Viễn liền trở về.
- Người này tên Diêu Hoa Nguyên, chính là người đứng đầu một đường, cùng ta chính là hợp tác!
Hắc Viễn đơn giản giảng giải, lại nói:
- Tử Tiêu tông đã đến, xem ra các tông môn khác cũng sắp rồi.
Bá bá bá...
Mà giờ phút này, trên bầu trời, từng đạo hư ảnh mênh mông trượt xuống, từng đạo thân ảnh, giờ khắc này xuất hiện, rơi xuống đất.
Những người đó toàn bộ mặc áo bào đan sư màu trắng, thoạt nhìn một đám phong độ nhẹ nhàng, khí tức thuần khiết, hơn nữa giữa hai hàng lông mày, mang theo vẻ ngạo nghễ.
- Là người của Thiên Dược Đảo.
Hắc Viễn mở miệng nói:
- Thiên Dược Đảo thịnh đan sư, đảo chủ Dược Phong, chính là một vị lục tinh thần đan sư, khai tông lập phái, trên địa bàn lục tông, người của Thiên Dược đảo đều rất ngạo khí, bởi vì toàn bộ lục tông, sử dụng thần đan, cơ hồ một nửa đến từ Thiên Dược đảo bán ra!
- Ha ha, Dược huynh, ngươi đến chậm một bước.
Đúng lúc này, trong một tòa đại trướng ở trung ương, mấy đạo thân ảnh nối đuôi nhau mà ra.
Cầm đầu một người, đầu hổ lưng gấu, khí tức thâm hậu, một đôi mắt, lấp lánh có thần.
Chính là Tử Trùng Tiêu.
- Tử Trùng Tiêu, ngươi đến sớm như vậy, không phải vẫn phải chờ sao? Chi bằng đến trễ một chút.
Dược Phong cười ha ha, theo Tử Trùng Tiêu, đi tới trong đại trướng, các đệ tử môn hạ, ai nấy đều tìm kiếm chỗ nghỉ ngơi.
- Thanh niên kia, một đầu tóc ngắn, chính là Dược Phàm Trần, Ngũ Tinh Thần đan sư, đệ tử quan môn của Dược Phong, thiên phú cực cao.
Hắc Viễn lại giới thiệu.
- Ha ha, hai vị tới rất sớm.
Mà đúng lúc này, từ hai bên đông tây, lại xuất hiện hai đội nhân mã, bay lên không trung.
Hắc Viễn lập tức nói:
- Phía đông tới, chính là người của Bách Hoa cốc, trong Bách Hoa cốc, nữ đệ tử chiếm đa số, cốc chủ Bách Hoa thánh nữ, cũng là một vị cao thủ tam hồn Thần Vương cảnh giới, môn hạ nổi danh có ba vị, được xưng là tam thiên đệ tử!
Bạn cần đăng nhập để bình luận