Vô Thượng Thần Đế

Chương 1236: Ma tộc rút quân (2)

Diệu Thiến đại sư chỉ vào mấy cỗ thi thể, nói:
- Ma tộc có thân hình cao lớn, lợi trảo phong phú, dựa vào lực lượng cường đại cùng phòng ngự chiến đấu, thế nhưng những người này, hiển nhiên bị một cỗ thủ pháp rất quỷ dị giết chết, đây không phải thủ đoạn của Ma tộc.
- Ngược lại nhìn rất quỷ dị, để người khó mà chống đỡ...
- Huyền Không sơn.
Mục Vân cơ hồ nghiến răng nói.
Trừ Huyền Không sơn, không có người có loại thủ đoạn và bản lĩnh này.
Mục Vân đứng bên trong phế tích, nhìn Vô Cực Ma Tông cảnh hoang tàn khắp nơi.
Trong lòng của hắn không có cảm tưởng gì với Vô Cực Ma Tông, thế nhưng Vạn Quỷ lão nhân chính là tiểu đệ vạn năm trước của hắn, hiện tại ngay cả thi thể cũng không tìm tới.
Nếu chết rồi, Huyền Không sơn, có thể ghi lại thêm một bút.
Mà cùng lúc đó, Ma tộc đại quân trùng trùng điệp điệp rút quân, quân tâm sôi trào.
Bởi vì, tộc trưởng cùng mấy vị đại lão Cự Ma nhất tộc bọn hắn giáng lâm.
Đây là hi vọng bọn hắn trở về quê quán.
Mặc dù thời gian qua đi vạn năm, một đời một thế hệ sớm đã không chỗ thẩm tra, thế nhưng là Ma tiểu thế giới tóm lại là căn cơ của bọn họ, có thể trở về, bất kỳ người nào đều rất chờ đợi.
Đại quân trùng trùng điệp điệp tiến lên, bọn người Ma Kiệt Luân và Ma Phàm đi ở phía trước, Ma Thiên Đại Đế cùng Ma Yểm Đại Đế hai người đi sát đằng sau, thân ảnh không rời.
Ở phía sau, mới là Tra Kiệt, Bạo Hùng mấy đại Ma Đế.
Tra Kiệt đến bây giờ đều nghĩ mãi mà không rõ, vì cái gì rút quân.
Chỉ là hắn căn bản không dám hỏi.
- Tộc trưởng, lần này chỉ sợ Tra Kiệt và Bạo Hùng hai người công kích, chọc giận không ít thế lực Thương Hoàng tiểu thế giới, mặc dù Mục Vân thu phục bọn hắn, thế nhưng ngày sau khó đảm bảo không ghi hận chúng ta.
Ma Thiên Đại Đế tiếng không tình cảm chút nào nói.
- Ừm!
Ma Kiệt Luân gật đầu nói:
- Ma Phàm, ngươi gần đây rảnh rỗi có thể đến Huyết Minh nhìn, ngươi và Mục Vân có quan hệ rất tốt, tiện thể lấy theo một ít đồ vật đi qua.
- Vâng, phụ thân.
Ma Kiệt Luân quay người lại, nhìn Tra Kiệt cùng Bạo Hùng hai người phía sau, khẽ nói:
- Hai người bọn họ...
- Tộc trưởng!
Ma Yểm Đại Đế giờ phút này mở lời:
- Hiện tại thế cục Thương Hoàng tiểu thế giới phân loạn, chính là lúc dùng người.
- Vậy trước giữ lại tính mệnh đi.
Mặt Ma Kiệt Luân không biểu tình, thuần nhiên không phải là thái độ hòa ái của một vị tiền bối giống vừa rồi nói chuyện với Mục Vân.
Nghe đến lời này, thân thể Tra Kiệt cùng Bạo Hùng hai người run lẩy bẩy.
Hai đại Ma Đế Sinh Tử cảnh thất trọng giờ phút này lại như hai con cừu nhỏ, không có càn rỡ ngang ngược và ngạo nghễ không gì sánh được như trước đó.
- Mục Vân... Mục Vân....
Ma Kiệt Luân nhìn thiên địa Bắc Vực tối tăm mờ mịt, khẽ thở dài một cái nói:
- Thương Hoàng tiểu thế giới, đệ nhất tiểu thế giới ngày xưa, trước mười đại tiểu thế giới hiện nay cộng lại cũng không thể chống cự một cái này, bây giờ lại là quang cảnh này.
- Dù cho là tình cảnh như thế, nhưng tiểu thế giới vẫn thiên kiệt địa linh, nhân tài xuất hiện lớp lớp, vạn năm trước có Vân tôn giả, vạn năm về sau, lại lần nữa xuất hiện một Mục minh chủ, ha ha, có ý tứ, có ý tứ.
- Tộc trưởng đánh giá Mục Vân cao như thế, có phải quá....
- Ma Yểm, ngươi nhìn đi, tam đại bí tàng, nếu muốn tìm đến tuyệt đối vẫn muốn nhìn Mục Vân.
Ma Kiệt Luân ha ha cười nói:
- Nếu không ngươi cho rằng, Đế Văn lão già kia cực khổ phái Lạc Thiên và Bạt Thiên hai người bảo hộ Mục Vân vì cái gì? Diệu Thiến xa xăm cách trăm triệu dặm đến chỗ này, chính là vì cảm niệm tình cũ?
- Đế Văn cá nhân xếp vào thứ chín Thập Đại Tôn Giả, Diệu Thiến xếp ở hạng thứ bảy, chỉ sợ hai người kia còn để bụng Thương Hoàng tiểu thế giới hơn cả ta, trước chờ đi, tạo mối quan hệ cùng Mục Vân, đợi các đại tiểu thế giới giáng lâm, náo nhiệt, mới thật sự bắt đầu.
- Vâng!
Cùng lúc đó, đám người Huyết Minh mang theo đội ngũ trùng trùng điệp điệp trở lại Nam Hải.
Còn Vạn Trận tông, Mục Vân chỉ đi bái phỏng một chút, tám mươi tám tòa đại trận, phòng ngự càng kiên cố hơn Huyền Không sơn, không phải thổi.
Vạn Trận tông có thể nói, các đệ tử, toàn bộ bên trong đại trận, nên làm cái gì thì làm cái đó, Ma tộc căn bản không thể phá vỡ một tia một chút.
Đại quân Huyết Minh đến, mấy trăm chiếc thuyền chở mọi người về đến bên trong Lạc Hồn đảo.
Trên mặt biển, gió biển thổi mạnh, Mục Vân đứng trên mũi tàu, trầm mặc không nói.
Nhìn thấy Mục Vân lẻ loi một mình đứng đó, rất khó được, đám người không có đi quấy rầy.
TRong lòng Mục Vân hiện tại cũng có chút mê mang.
Mặc dù trước mắt kéo Thiên Đan tông, Khí Cụ môn cùng Huyền Nguyệt thánh địa vào dưới trướng.
Thế nhưng như phụ thân nói, một lần nuốt thành người mập mạp, Huyết Minh như thế nào tiêu hóa đây.
Hiện tại bên cạnh mình là cường giả như rừng, thế nhưng cũng chỉ là có thể đứng vững được bước chân bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới.
Đợi đến khi đại quân các tiểu thế giới khác đến, không có cường giả đỉnh cao như Thập Đại Tôn Giả, Huyết Minh vẫn không chịu nổi một kích.
Phòng ngự đại trận.
Trước mắt, Mục Vân chỉ có dựa vào phòng ngự đại trận mình thiết trí mười một cây Phong Long Trụ.
Thế nhưng vẻn vẹn đại trận, có lẽ căn bản không được việc.
Trước kia hắn cũng nghĩ qua, Huyền Vũ Phi Thiên Đại Trận, Huyền Không sơn căn bản không phá nổi, nhưng mà năm đó, Cực Vũ Thắng lại xuất ra Tiên khí, phá đại trận của hắn.
Rất nhiều tiểu thế giới khác, ai có thể cam đoan, không có Tiên khí.
- Hỏa Thánh!
Trong lòng Mục Vân chỉ tồn tại một hi vọng như vậy.
Hỏa Thánh năm đó chính là cường giả Sinh Tử cảnh thất trọng uy tín lâu năm có thể so với Đế Văn.
Tuy nói yếu hơn Thập Đại Tôn Giả yếu một chút, thế nhưng tuyệt đối là cao thủ nhất lưu bên trong Sinh Tử cảnh thất trọng.
Trước mắt lão già này không có khả năng có nhục thân, dùng linh hồn hắn làm chủ, mười một cây Phong Long Trụ làm nhục thân, cho dù Đế Văn, Diệu Thiến toàn lực tiến công Huyết Minh, cũng không có khả năng phá vỡ đại trận.
Xem ra là thời điểm lần nữa nói chuyện một chút cùng lão quỷ này.
Còn nữa chính là đám người Huyết Minh đề thăng.
Thời gian không nhiều, muốn cho bọn hắn đề thăng, chỉ có một loại đường tắt - đan dược.
Xem ra, khoảng thời gian này, có công việc.
Chỉ là đối với mình, Sinh Tử cảnh tứ trọng, Mục Vân lại không nóng nảy.
Cảm ngộ sinh và tử, có đôi khi cần ngồi tĩnh ngộ, có lúc, có khả năng chỉ là đốn ngộ trong một đêm.
Loại chuyện này, vội vàng xao động, cũng là vội vàng xao động không được.
Trong lòng Mục Vân, bỏ qua từ chuyện không được ưu tiên qua một bên, dần dần có quyết đoán.
Thuyền dần dần tới gần Lạc Hồn đảo, giờ phút này phía trên hòn đảo, cửa thành mở rộng.
Chu Doãn Văn dẫn đầu một đám cao tầng lẳng lặng chờ.
Vào đảo, tiến vào trong đại điện.
Mục Vân ngồi ở phía trên.
Tiêu Doãn Nhi, Vương Tâm Nhã một trái một phải cùng ngồi.
Mà Cửu Nhi thì đứng ở bên trong đại điện, nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút.
Phía dưới, Thiên Kiếm sơn Chu Tử Kiện, Thất Tinh môn Tinh Vô Cực, Huyết Sát đảo Huyết Vô Tình, mấy người theo thứ tự đứng thẳng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận