Vô Thượng Thần Đế

Chương 2225: Tự giết lẫn nhau

Nếu Mục Vân còn là lục phẩm Kim Tiên, tạm thời sẽ tránh mũi nhọn.
Nhưng bây giờ đến thất phẩm Kim Tiên, Mục Vân ngược lại rất hiếu kì, đối mặt Kim Bối Thương Lang, hắn cần bao nhiêu thủ đoạn làm thịt đối phương.
Bàn tay vung lên, kiếm trong tay Mục Vân giết ra.
Mà giờ khắc này, bên ngoài vòng xoáy.
Trầm Uyên, Tạ Vân, Mạc Phi, Hồ Nghiêm mấy người lẳng lặng chờ đợi.
- Tiểu tử này, còn chưa có đi ra, sẽ không chết ở bên trong chứ?
Hồ Nghiêm có phần nôn nóng.
- Hồ Nghiêm, ngươi gấp cái gì.
Tạ Vân nhịn không được mắng:
- Chết vừa hay dò đường cho chúng ta, mà mới vừa đi vào không đến nửa khắc đồng hồ, đoán chừng còn không có đụng phải Kim Bối Thương Lang.
- Không phải!
Trầm Uyên lại bình tĩnh nói:
- Ta lúc đầu vừa tiến vào, đại gia hỏa kia đã xuất hiện, một đường đồ sát, tổn thất mấy người, bất đắc dĩ, ta mới ra ngoài.
- Tiểu tử này đến bây giờ còn không có ra, chỉ có hai loại khả năng, loại thứ nhất, bị Kim Bối Thương Lang giết, loại thứ hai chính là... Đang giao thủ cùng Kim Bối Thương Lang.
Nghe đến lời này, mấy người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
- Nếu không chúng ta vào xem?
Hồ Nghiêm lần nữa nói.
- Được.
Bốn người thương định, chuẩn bị thỏa đáng, khởi hành đi vào.
Bá...
Ngay hiện tại, một thân ảnh lại lao vùn vụt ra từ bên trong vòng xoáy.
- Là Mục Vân.
Mấy người nhìn thấy Mục Vân trở về, xông tới.
- Thế nào? Kim Bối Thương Lang kia thực lực như thế nào?
Hồ Nghiêm không kịp chờ đợi hỏi.
Nghe đến lời này, Mục Vân lại nhìn mấy người, cười khổ nói:
- Bên trong căn bản không có Kim Bối Thương Lang, cái gì cũng không có.
Vừa nghe lời này, tất cả mọi người sững sờ.
- Không có khả năng.
Trầm Uyên quát:
- Ta rõ ràng nhìn thấy, còn bị giết mấy tên đệ tử.
Vừa nghe Mục Vân nói lời này, mấy người tại chỗ cảm giác có ý tứ.
Hoặc Mục Vân nói láo, hoặc chính Trầm Uyên lừa gạt bọn hắn.
Tóm lại có một người nói dối.
- Phải hay không phải, chúng ta vào xem là biết.
Mạc Phi mở miệng lần nữa.
- Tốt!
Vừa nghe lời này, mọi người phi thân, tiến vào bên trong vòng xoáy.
Thiên hôn địa ám, mọi người cẩn thận từng li từng tí.
Chỉ là quanh mình u ám, căn bản không có khí tức sinh mệnh ba động.
Nhìn thấy nơi đây, Tạ Vân, Mạc Phi, Hồ Nghiêm ba người đều hồ nghi nhìn Trầm Uyên.
- Các ngươi làm gì nhìn ta?
Trầm Uyên có chút bối rối nói:
- Rõ ràng có, ta thật nhìn thấy, mà Kim Bối Thương Lang hình thể cao lớn, hiện tại không xuất hiện, không có nghĩa không có, có khả năng đã bị Mục Vân giết.
- Ha ha...
Mục Vân lại đột nhiên mở lời:
- Vị huynh đệ kia, ngươi cũng quá để mắt ta rồi? Đừng nói Kim Bối Thương Lang, cho dù bốn vị các ngươi, ta cũng không phải đối thủ.
Vừa nghe lời này, Mạc Phi ba người rõ ràng nhìn Trầm Uyên, không còn tin tưởng.
Trầm Uyên hiện tại ra vẻ cầu xin.
Hắn hận không thể để Kim Bối Thương Lang xuất hiện, chứng minh trong sạch của mình.
Cuối cùng, Tạ Vân mở miệng:
- Mọi người đừng so đo, có thể Kim Bối Thương Lang tạm thời không ở đây mà thôi, nhiệm vụ chủ yếu chúng ta bây giờ là nhìn bên trong vòng xoáy này có cái gì kỳ dị.
Nghe đến lời này, mấy người còn lại cũng không nhìn Trầm Uyên, phân tán ra, nhìn bốn phía.
Trầm Uyên nhìn Mục Vân, trừng trừng mắt, khóe miệng mang theo một tia lạnh lùng.
Nếu không phải Mục Vân, mấy người hiện tại không đến mức hoài nghi hắn.
Mục Vân thấy Trầm Uyên nhìn hắn chằm chằm, chỉ có thể bất đắc dĩ nhún nhún vai, biểu thị không thể trách hắn.
Đội ngũ hơn trăm người ra chia bốn đội, khuếch tán, bất quá khoảng cách giữa lẫn nhau cũng không xa, cam đoan gặp được nguy hiểm thì ngay lập tức có thể chi viện.
Mục Vân hiện tại một người một đội, tiến lên phía trước.
Bên trong vòng xoáy, mặt đất đen thui, bầu trời u ám, không nhìn ra chỗ gì kỳ quái.
Mà theo mọi người tiến đến, phía trước dần dần xuất hiện biến hóa.
Một tòa tháp cao ngăn cản trước mặt mọi người.
Tháp cao ước chừng hơn trăm mét, bốn phía thân tháp treo từng vải bạt màu máu, nhìn rất khủng bố.
Mọi người càng thêm cẩn thận, bốn đội hợp nhất, tiến vào trong tháp cao.
Ô ô...
Tiếng gió rít gào sụt sùi, hơn trăm người mới vừa tiến vào trong tầng thứ nhất tháp cao, một hồi gió tanh đập vào mặt.
Giống như u linh nổi lơ lửng lao thẳng đến bọn hắn.
- A a a...
Lập tức, từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Mấy tên đệ tử chết thảm.
Chỉ là còn chưa kết thúc.
Những thân ảnh hư ảo bay vút về phía đám người cắn xé.
Mục Vân hiện tại tế lên bảy đạo kim thân.
Võ giả cảnh giới Kim Tiên, kim thân không chỉ phòng hộ nhục thân công kích, cũng có thể phòng hộ công kích linh hồn.
Trước mắt xuất hiện những quỷ vật trôi nổi, nhìn giống như hồn phách bị người chém giết, tìm không thấy thân thể tân tá túc, chỉ có thể phiêu đãng tại nơi này.
Phốc...
Một hư hồn vọt thẳng đụng vào Mục Vân, chỉ là khi hư hồn kia giương nanh múa vuốt tới gần Mục Vân, một bành tiếng vang vang lên, hóa thành tro bụi.
Thậm chí, ngay cả kim thân ở ngoài cùng nhất của Mục Vân cũng không có phá vỡ.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng rất ngoài ý muốn.
Xem ra, công hiệu của Lưu Ly Thủy Châu không phải đơn giản.
Đạo kim thân này quả thực còn hùng hậu hơn sáu đạo kim thân trước đó của hắn.
Mà trước đó Mục Vân cũng đã nghiệm chứng.
Kim Bối Thương Lang công kích, rơi xuống trên người mình, tính công kích cũng không có quá mạnh mẽ.
Cho nên hắn mới có thể nhanh chóng giải quyết Kim Bối Thương Lang.
Từ đó gây tạo ra hiềm khích cho bốn người.
Mà giờ khắc này, những hư hồn công kích rất bá đạo hung ác, khắp nơi nhằm vào hồn phách đám người.
Thân là tiên nhân, một khi hồn phách không có, thân thể chính là một cỗ thi thể.
Bên trong tầng thứ nhất, những hung hồn kia khoảng chừng nghìn cái, đánh tới, gào thét bàng bạc, khí thế kinh người.
- Mọi người đi lên phía tầng thứ hai đi.
Trong đám người, Mạc Phi mở miệng quát.
Mọi người nhất thời bất chấp tất cả, đều phóng tới tầng thứ hai.
Mà giờ khắc này, những hung hồn kia tự nhiên cũng xem thấu điểm này, từng người không muốn sống tiến lên.
Dần dần, tất cả mọi người tiến vào bên trong tầng thứ hai.
Những hung hồn kia, từng người giương nanh múa vuốt, nhìn một màn này, nhưng không có một ai dám đi đến tầng thứ hai.
Hiện tại mọi người kiểm tra an nguy xung quanh, phát hiện trên trăm đệ tử, hiện tại chỉ còn lại một trăm linh mấy người.
Tâm tình tất cả mọi người rất trầm trọng.
Đột nhiên, một tiếng kinh hô đánh vỡ bình tĩnh.
Tất cả mọi người quay người nhìn bên trong tầng thứ hai, kinh ngạc đến ngây người.
Trên vách tường bên trong tầng thứ hai, từng đạo ánh sáng lấp lóe. bên trong ánh sáng kia, giống như ẩn chứa khí tức mãnh liệt khuếch tán ra, giống như một cơn bão năng lượng.
Mà giờ khắc này, mọi người tới gần vách tường.
Bàn tay vung lên, những điểm sáng kia phiêu đãng, trong nháy mắt rơi xuống bàn tay, tiến vào thân bên trong thân thể.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm giác được, lực lượng tinh thuần tiến vào thân thể bọn họ, gia tăng cảm ngộ của bọn hắn cùng pháp tắc ngưng tụ kim thân.
Không cần nói cũng biết, ai cũng hiểu những lực lượng thuần túy này chỉ sợ là lực lượng chung thân của những người chết phía dưới ngưng tụ ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận