Vô Thượng Thần Đế

Chương 1879: Đạt được công nhận

Trong lòng Mục Vân cẩn thận.
Ba người này, sẽ không phải đến hố hắn?
- Ba vị lần này đến đây...
- Chúng ta đã nói, đến giúp đỡ ngươi.
Lệ Sinh Phong nói:
- Tam Cực Thiên Minh các ngươi không phải muốn khai chiến với tam đại Bạch Ngân cấp thế lực sao? Chúng ta tự nhiên đến giúp đỡ các ngươi, à, không đúng, nói đúng ra là trợ giúp ngươi.
- Trợ giúp ta?
Mục Vân bị ba người làm cho mơ hồ.
- Hảo, tiểu tử ngươi cũng đừng nghĩ nhiều.
Lệ Sinh Phong nhìn Mục Vân nói:
- Chúng ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc, ngươi nên làm cái gì thì làm cái đó, mệnh lệnh của Đại Ngục Vương, chúng ta cũng không có khả năng vi phạm
.
Đại Ngục Vương.
Trong lòng Mục Vân càng thêm kinh ngạc.
Đại Ngục Vương trong miệng Lệ Sinh Phong bây giờ theo hắn thì ít nhất là cảnh giới Kim Tiên, thực lực mạnh mẽ, bực này tuyệt đối không phải hắn có thể trêu chọc.
Bích Lạc hoàng tuyền tông, sao lại coi trọng hắn?
Trong lòng Mục Vân chỉ cảm thấy khó có thể lý giải.
- Khá lắm, đến một lần Kim Tiên di chỉ, đột phá đến ngũ phẩm Thiên Tiên, lợi hại.
Lệ Sinh Phong nhìn Mục Vân, tán thưởng nói:
- Ta nhìn Nhất Diệp kiếm phái của ngươi tiến bộ phi tốc, xem ra tiểu tử ngươi cũng tiến bộ thần tốc bên trong Kim Tiên di chỉ.
- Ba vị Ngục Vương nói đùa.
Mục Vân lại chắp tay nói:
- Ta đi vào Kim Tiên di chỉ đạt được một chút thần đan diệu dược, ba viên Trúc Linh Tiên Đan thiên giai thượng phẩm, mời ba vị vui vẻ nhận.
Nói xong, ba viên Trúc Linh Tiên Đan tản ra kim quang nhàn nhạt xuất hiện trong tay Mục Vân.
Trúc Linh Tiên Đan, chuyên môn luyện chế cho võ giả cảnh giới Thiên Tiên.
Đan dược, có thể giúp cho cảnh giới lục phẩm Thiên Tiên, ngưng kết ra nguyên luân, mở rộng nguyên luân ngưng tụ.
Xưng là thần đan, bởi vì đan dược có uy năng cường hoành, hiệu quả, thần diệu vô biên, không cách nào nói rõ.
- Không cần!
Đồng Yêu lại từ chối khéo.
- Chúng ta lần này đến giúp đỡ ngươi, không có nhu cầu gì, những đan dược này, ngươi giữ lại tự mình dùng đi.
Tiên đan đều không cần?
Mục Vân thật sự không hiểu nổi.
Bọn gia hỏa này đang suy nghĩ gì?
Thật chẳng lẽ là thuần túy đến giúp đỡ?
Mục Vân hiện tại cũng thu hồi khuôn mặt tươi cười, nhìn ba người, Trịnh trọng nói:
- Ba vị, tha thứ ta nói thẳng, lần này ba vị tới, đến cùng ý muốn như thế nào? Nếu như nói được đại Ngục Vương nhờ vả đến giúp đỡ tại hạ, đại Ngục Vương dù sao cũng nên có yêu cầu chứ?
- Đương nhiên.
Lệ Sinh Phong lại mở lời:
- Đại Ngục Vương yêu cầu chính là, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta sẽ giúp ngươi chống cự cường địch, mà ngươi cần phải làm, chính là tương lai nhất thống Nam Cực chi địa, sau đó chia Bích Lạc tiên sơn cho Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta.
- ...
Nghe đến lời này, Mục Vân càng im lặng.
Đây coi là yêu cầu gì?
Bích Lạc tiên sơn vốn là vật vô chủ.
Vạn năm qua, trừ năm đó Bích Lạc hoàng tuyền tông đứng vững gót chân bên trong Bích Lạc tiên sơn, hết thảy tông môn khác, đi vào một cái, diệt một cái.
Lúc trước Mục Vân còn cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng bây giờ suy nghĩ kỹ một chút, đây tuyệt đối là Bích Lạc hoàng tuyền tông trong bóng tối động tay chân.
Có thể nói, Bích Lạc tiên sơn chính là Bích Lạc hoàng tuyền tông.
Nhưng bây giờ, bọn gia hỏa này thế mà thảo luận với hắn, Bích Lạc tiên sơn quy về bọn hắn.
Có phần buồn cười.
Mục Vân nhìn ba người, chậm rãi nói:
- Ba vị, Bích Lạc tiên sơn tựa hồ trừ Bích Lạc hoàng tuyền tông bọn ngươi ra, cũng không ai có thể đến nơi đó khai sơn xây tông nha?
- Lời không phải nói như vậy.
Đồng Yêu hiện tại cười nói:
- Bích Lạc tiên sơn đúng là chúng ta quản lý, nhưng loại quản lý này lại không được công nhận, cho nên, chúng ta hi vọng, được công nhận quản lý.
- Đạt được công nhận?
- Không sai, chỉ cần Thiên Kiếm lâu thừa nhận, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta có thể trở thành Phàm Thiết cấp thế lực, Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta hàng năm cũng sẽ nộp lên cho cung phụng Thiên Kiếm lâu, đây mới là điều mà đại Ngục Vương muốn.
Vừa nghe lời này, Mục Vân sáng tỏ.
Bọn gia hỏa này muốn một cái thân phận.
Một thân phận do Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn quản hạt.
Mà trên thực tế, thực lực tổng hợp của Bích Lạc hoàng tuyền tông, còn mạnh hơn Tam Cực Thiên Minh, nhưng bây giờ lại cam nguyện ở dưới trướng Thiên Kiếm lâu, cái này càng thêm để Mục Vân cảm giác kỳ quái.
- Tiểu tử ngươi cũng không cần lề mề chậm chạp, được hay không, một câu thôi.
Lệ Sinh Phong nhịn không được nói:
- Bích Lạc hoàng tuyền tông chúng ta cũng sẽ không nuốt luôn ngươi, ngươi còn sợ cái chim?
- Lệ Sinh Phong.
Đồng Yêu hiện tại lại nhìn Lệ Sinh Phong, quát to một tiếng.
Bị Đồng Yêu quát, Lệ Sinh Phong rụt cổ một cái.
- Ngươi quên đại Ngục Vương nói gì sao?
Lệ Sinh Phong lần này triệt để thu liễm, không lên tiếng nữa.
Mục Vân nhìn ba người, chỉ cảm thấy nơi nào có vấn đề, thế nhưng nói không ra.
- Ngươi có thể suy nghĩ, đến cùng có đáp ứng chúng ta hay không, điểm này, đại Ngục Vương chúng ta nói, không bắt buộc.
Đồng Yêu cười nói.
- Kia đã như vậy, ta...
- Mục sư huynh, Mục sư huynh.
Nhưng Mục Vân vừa muốn mở miệng, một thân ảnh lại vọt thẳng vào.
- Việc lớn không tốt, Mục sư huynh, có địch xâm phạm.
Một tên đệ tử vội vã chạy vào, trong mắt đầy lo lắng.
Có địch xâm phạm?
Mục Vân lại nheo mắt, không nghĩ tới, đám người Vạn Độc tông vừa đi không bao lâu, hiện tại lại đến.
Nhưng lần này người ra mặt, hẳn không chỉ là Vạn Thủy Sơn, Triệu Vân Lương...
- Theo ta đi ra xem một chút.
Mục Vân vừa dứt lời, đi ra phía trước.
Hiện tại Đồng Yêu lại tiến lên, nhìn Mục Vân, nói:
- Mục Vân, lần này vì thể hiện ra chúng ta có thành ý hợp tác, những người này giao cho chúng ta đối phó, như thế nào?
- Tốt!
Nhìn Đồng Yêu chủ động xin đi giết giặc, Mục Vân nhẹ gật đầu.
Hắn ngược lại muốn nhìn một chút, mấy tên này đến cùng muốn làm cái gì.
Nhìn thấy Mục Vân đáp ứng, ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, xuất động.
- Mục huynh, mấy người này...
Lâm Chi Tu đi lên phía trước, nhìn Mục Vân, cẩn thận nói:
- Chỉ sợ không dễ chọc, lúc trước Hoàng Tuyền thành, chúng ta ngay cả cái bóng người đều không thấy đã tử thương thảm trọng, bây giờ suy nghĩ một chút, chỉ sợ thực lực tổng hợp của Bích Lạc hoàng tuyền tông không thua Tam Cực Thiên Minh bao nhiêu.
- Ừm, ta hiểu rõ!
Mục Vân nhìn bên ngoài đại điện, cười nói:
- Thế nhưng chọc không được bọn gia hỏa này...
Hắn hiện tại cũng có chút đau đầu.
Những người này hiện tại không dễ chọc.
Phải làm sao mới ổn?
Mục Vân cảm giác hơi có chút khó giải quyết.
Mà cùng lúc đó, đi tới trước sơn môn, Mục Vân xem như kiến thức nội tình cùng thực lực mấy đại tông môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận